Chương 688: Chúng Ta Rời Bỏ Tất Cả Để Sống Cuộc Sống Tốt Đẹp
CHƯƠNG 688: CHÚNG TA RỜI BỎ TẤT CẢ ĐỂ SỐNG CUỘC SỐNG TỐT ĐẸP
Hình Thiên thất kinh dựa vào tường, nhìn về trước mắt, lồng ngực nhấp nhô kịch liệt. Anh nhớ lại lúc ở cùng với Thẩm diên Dũng, anh luôn cho rằng người bán đứng tình báo là Tả Đoàn Niên, thật không tưởng tượng nổi hóa ra tất cả là Thẩm Diên Dũng. Nếu như cục diện này là Thẩm Diên Dũng bày bố vậy thì Thẩm Diên Dũng cũng quá đáng sợ rồi. Ba anh phải mất mười mấy năm mối ổn định được quyền lực, Thẩm Diên Dũng chỉ dùng có hai năm, lại còn không phải tự mình động tay vào bất cứ việc gì. “Không phải.” Thẩm Diên Dũng thấp giọng nói. “Anh đương nhiên là nói không phải rồi, tâm cơ anh thâm sâu như vậy, sao anh có thể thừa nhận cơ chứ, Thẩm Diên Dũng, Hình Thiên là Cố Lăng Kiệt, đáp án này anh hài lòng chưa? Tả Đoàn Niên mà chết, sau này không ai có thể làm lung lay quyền lực của anh được nữa, Cố Lăng Kiệt không thể uy hiếp đến anh, sau khi chúng tôi quay về, chúng tôi sẽ rời đi, đừng tiếp tục đối phó với chúng tôi nữa.” Bạch Nguyệt gằn giọng. “Cô nói Hình Thiên chính là Cố Lăng Kiệt?” Thẩm Diên Dũng thất kinh. “Tôi đã rất mệt rồi, tôi giúp anh, cũng là cảm thấy, chỉ có anh sẽ tha cho tôi và Cố Lăng Kiệt, cũng chỉ có giúp anh, Lưu San mới có thể hạnh phúc, đừng lãng phí thời gian trên người chúng tôi nữa.” Bạch Nguyệt nói xong trực tiếp cúp điện thoại. Hình Thiên bước vào phòng, sâu xa nhìn Bạch Nguyệt, ánh mắt hiện lên tia phức tạp: “Em cũng cảm thấy đáng nghi nhất là Thẩm Diên Dũng?” “Em thăm dò anh ta, anh ta phủ nhận, trước mắt, em không phân biệt được câu nào của anh ta là thật câu nào là giả, Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt kêu tên anh, đứng dậy đi đến trước mặt anh. “Ừ.” Hình Thiên trả lời một tiếng. Em đã nói với Thẩm Diên Dũng, anh là Cố Lăng Kiệt rồi, em cảm thấy, anh ta khi chưa biết anh chính là Cố Lăng Kiệt , có thể sẽ ra tay với anh, nhưng sau khi biết, có lẽ anh ta sẽ bỏ qua cho anh.” “Vậy nên?” Hình Thiên hỏi cô. “Sau khi giải quyết xong Tả Đoàn Niên, khi vẫn chưa xác định Thẩm Diên Dũng là người đứng sau mọi chuyện, xin anh bỏ qua cho anh ta, anh ta là người mà Lưu San thích, em có lỗi với Lưu San, đừng đối phó với anh ta.” Bạch Nguyệt khẩn cầu. Hình Thiên im lặng. Khi anh biết tất cả mọi thứ là do Thẩm Diên Dũng đứng đằng sau thao túng, anh đã muốn đối phó với anh ta rồi. Thực ra anh và Cố Lăng Kiệt giống nhau, là chiến thần, chưa bao giờ thua, cũng chưa bao giờ xảy ra sai sót gì, lần này cư nhiên lại bị Thẩm Diên Dũng giẫm lên đầu. Anh không cam tâm, đồng thời, cũng không thể buông xuống. “Lăng Kiệt.” Bạch Nguyệt gọi tên anh. “Gọi anh là Hình Thiên.” Hình Thiên nói. “Hình Thiên?” Ánh mắt Hình Thiên ôn nhu, giơ tay ôm cô vào lòng: “Có biết tại sao anh lại lấy cho mình cái tên Hình Thiên không?” “Đồng âm với mơ hồ?” Bạch Nguyệt hỏi. “Đó là một phần, không còn tiếp tục mơ hồ nữa, biết rõ mình đang làm gì, ngoài ra còn có nghĩa là nhanh chóng tốc độ.” Bạch Nguyệt nhìn anh, trong lòng có một dự cảm: “Ý anh là nhiệt huýêt của anh, năng lực của anh, sự quyết đoán của anh, cho nên anh không muốn tha cho Thẩm Diên Dũng.” “Nếu chiến hữu của anh là do anh ta giết, vậy thì anh không thể tha cho anh ta.” Hình Thiên kiên định nói. Bạch Nguyệt lui về sau mấy bước, dụi dụi mắt: “Em hiện tại không muốn cùng anh thảo luận vấn đề này, hơn nữa, hung thủ là ai chúng ta đều chưa biết, có lẽ không phải anh ta, em chỉ là lo bò trắng răng thôi.” “Ừ, em nghỉ ngơi chút đi, anh đi làm chút việc, chúng ta nhất định phải thành công trở về.” Hình Thiên thấp giọng nói. Bạch Nguyệt ngước mắt, nhìn anh: “Giờ anh đang ở chỗ người khác lại đi gặp bộ trưởng bộ ngoại giao trước, quá nguy hiểm rồi.” Hay là mời bộ trưởng bộ ngoại giao qua đàm phán, nói cho anh ta biết nỗi khổ bất đắc dĩ. Hay là, anh cảm thấy làm như vậy quá nguy hiểm, có thể hẹn anh ta gặp mặt trước, có lẽ cũng không nhất thiết phải làm theo kế hoạch mà người khác sắp xếp.” “Ừ, anh cũng định vậy, em nghỉ ngơi chút đi, sau khi anh đi, em nhớ phải để tai nghe giám sát âm thanh bên mình, , anh và anh ta nói chuyện em đều có thể nghe thấy, đến lúc đó chúng ta có thể trực tiếp hiểu tình hình.” Bạch Nguyệt biết anh là muốn bảo đảm an toàn cho cô, cho nên mới không để cô đi cùng. Cô cũng không muốn trở thành vật cản vướng chân vướng tay anh, một mình anh hành động vẫn tốt hơn. Hình Thiên đi rồi, Bạch Nguyệt đi vào phòng tắm, cởi quần áo ra ngồi trong bồn tắm, nhắm mắt nghỉ ngơi. Chuông điện thoại vang lên. Cô bất lực mở mắt, nhìn màn hình hiển thị trên điện thoại, là Lâm Tiến. Cô quên mất vẫn chưa gọi lại điện thoại cho Lâm Tiến. “Phu nhân, máy bay của thủ trưởng phát nổ rồi.” Lâm Tiến thấp giọng nói. “Ừ, không cần lo lắng.” Bạch Nguyệt lãnh đạm đáp. Lâm Tiến giương lên nụ cười: “Tôi biết thủ trưởng sẽ không sao mà, vậy tôi đi làm việc đây, đợi mọi người quay về.” “Ừ.” Bạch Nguyệt cúp điện thoại, nhìn về phái trước, đặt tay lên ngực, có chút không thoải mái. Nằm trong bồn tắm, nghỉ ngơi một lúc rồi ngủ quên lúc nào không hay. Cô lo lắng đến mức ngủ quên mất, khi thấy lành lạnh, cô dậy gội đầu, thay quần áo, bước ra phòng tắm. Hình Thiên bước vào, ánh mắt phức tạp nhìn cô, kéo ngăn kéo dưới kệ ti vi ra, lấy ra chiếc máy sấy. Bạch Nguyệt nhớ lại lúc mới quen, cô đến chỗ anh, anh cũng lấy chiếc máy sấy dưới kệ ti vi, trong lòng có chút dao động. Hình Thiên vẫn chưa sấy tóc cho cô, cô liền ôm chặt lấy anh, cọ cọ khuôn mặt cô vào lòng anh, cái gì cũng không nói. Ánh mắt anh dịu xuống, trái tim như buông lỏng ra, mọi âm mưu tranh đấu gì anh đều không màng nữa, chỉ muốn bình yên như giây phút này bên cạnh cô. Bỏ đi, nếu như nguyện vọng của cô là cùng anh rời đi, vậy anh sẽ cùng cô rời đi. Đây là lần đầu tiên anh như vậy, cũng là lần đầu tiên trong đời anh thay đổi lí tưởng của mình, từ bỏ dã tâm của mình. Anh cúi đầu nhìn cô gái đang gục trong ngực anh, cô rất đẹp. Anh cúi đầu, hôn lên trán cô: “Đợi hoàn thành xong nhiệm vụ lần này, sau khi về, Thẩm Diên Dũng chắc cũng đã ổn định quyền lực, chúng ra sẽ cùng rời khỏi đây.” “Vâng.” Bạch Nguyệt cảm động gật đầu. Cuối cùng cô cũng có thể rời khỏi đây rồi, từ nay về sau có thể cùng Cố lăng Kiệt trải qua cuộc sống mà mình hằng mong ước: “Anh đi đàm phán lần này nhất định phải cẩn thận đấy.” “Yên tâm, anh vừa mới có được bằng chứng chủ chốt, nhất định sẽ thành công.” Hình Thiên khẳng định nói: “Anh sấy tóc cho em đã, sấy xong anh liền đi.” Bạch Nguyệt ngoan ngoãn đứng cạnh anh, say mê nhìn ngắm khuôn mặt anh. Anh cũng nhìn cô, nở nụ cười dịu dàng: “Em còn nhìn anh như vậy, anh sẽ nghĩ ra nhiều chuyện lắm đấy.” Mặt Bạch Nguyệt ửng hồng, chớp chớp mắt: “Nếu lần này Tả Đoàn Niên xong đời, Thẩm Diên Dũng sẽ ổn định được địa vị, việc anh ta muốn làm có lẽ là đàm phán với Hoa Tiên, anh ta luôn muốn cưới Lưu San.” “Dựa vào tài năng và mưu lược của anh ta, Hoa Tiên không phải là đối thủ.” “Em nghĩ anh ta sẽ nghĩ đến Lưu San, anh ta sẽ ra tay với chúng ra, trước khi bảo bối ra đời, em muốn ở hoang đảo, sau đó, anh tìm một người đáng tin cậy , giao thuốc giải cho anh ta, tiến hành nghiên cứu chế tạo.”