Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1373: Ồ, Cứ... Như Vậy Đi​




CHƯƠNG 1373: Ồ, CỨ... NHƯ VẬY ĐI
“Không thì gọi điện làm gì?” Mục Uyển hỏi ngược lại.
“Lẽ nào không phải kết quả của Sở Nguyên sau khi nhắc?” Ngữ khí của Hạng Thịnh Duật càng thêm lạnh.
Mục Uyển cảm thấy Hạng Thịnh Duật thật sự không phải thông minh bình thường, cái gì cũng không cần nói, anh đã hiểu rất rõ rồi.
“Vốn em cũng định sau khi ăn cơm xong sẽ gọi điện cho anh, em còn đang ăn cơm với các phó bộ trưởng của bộ phận ngoại giao mà.” Mục Uyển giải thích.
“Em cùng họ ăn cơm làm gì, sau này có gì trực tiếp hạ lệnh là được, bọn họ không dám không nghe, dù sao thân phận địa vị của em đã bày ra đó, thân phận là vợ của Hạng Thịnh Duật đã đủ để bọn họ nghe lời rồi.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyến biết, cũng hiểu rất rõ.
“Em chỉ là cảm thấy, chúng ta giống như một ngón núi lớn vậy, chỉ cần tồn tại thì có thể ép họ đến mức không thở nổi, dứt khoát cho một chút ân xá khiến bọn họ thoải mái một chút, cũng có thể làm chuyện tốt, ơn nghĩa có nặng, nếu như ngày sau có chút ngoài ý muốn xảy ra, bọn họ cũng không vì thù hận dồn ép, bỏ đá xuống giếng.” Mục Uyển nói.
“Đầu tiên, chỉ cần có anh, không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ngoài ra em tưởng rằng em ép lên đầu bọn họ thì họ không có oán hận sao? Chỉ cần tôi ép, thì có oán hận, không phải em tốt thì người khác sẽ đối tốt với em, chỉ có không ngừng lớn mạnh mới có thể không có chuyện ngoài ý muốn, nếu thừa thời gian mời bọn họ ăn cơm không bằng làm tốt công tác nhân sự đi, khiến bản thân trở nên bất bại.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển hiểu những lời anh nói, cũng biết anh rất cường đại, nhưng...
“Mỗi người đều có phương thức xử lý của bản thân và lý tưởng của bản thân, em niết những lời anh nói rất có đạo lý, nhưng em cũng có lý do của mình, anh hy vọng em trở thành một con bù nhìn, cái gì cũng phải nghe theo anh, còn nữa em có tư tưởng của bản thân, dựa tho cách mà em làm , nếu như em hy vọng cái gì cũng nghe theo anh, em cảm thấy anh nên đổi một người vợ khác, sẽ càng dễ hơn đấy.” Mục Uyển hờ hững nói, nhưng ngữ khí có chút lạnh rồi.
Cô không hy vọng khi bản thân mình không cảm thấy mình làm sai, lại phải nghe lải nhải như vậy.
“Anh không nói em phải nghe theo anh, chỉ là nhắc nhở em một vài đạo lý thôi.”
“Em nghe thấy rồi, anh cũng nhắc nhở rồi, sáng nay em ngủ dậy sớm, muốn ngủ một lát, vậy em tắt máy trước nha.” Mục Uyển nhàn nhạt nói.
Hạng Thịnh Duật hơi nhíu mày, có vài phần bất lực: “Em không muốn biết, hôm nay anh đã làm những gì, cùng với Thẩm Diên Dũng đạt được thỏa thuận gì, bước tiếp theo thì làm như nào sao?”
“Nếu như anh muốn nói với em, anh tự nhiên sẽ nói, anh không muốn nói với em, rõ ràng anh có anh có nỗi băn khoăn của anh, em hà tất gì phải làm khó.”
“Em một chút cũng không quan tâm, có lẽ nếu em hỏi thì anh sẽ nói cho em, nhưng em cái gì cũng đều không hỏi, là yên tâm về anh hay là một chút cũng không để ý?” Ngữ khí của Hạng Thịnh Duật cũng không vui lắm.
Mục Uyển không muốn cùng anh cãi nhau, đây đều chỉ là chuyện vặt vãnh thôi.
Cô cảm thấy, nếu mỗi ngày tiêu tốn thời gian và tinh lực cho mấy chuyện cỏn con này thì cuộc sống còn có ý nghĩa gì nữa.
“Em nói lại lần nữa, em cảm thấy, anh nguyện ý nói với em thì nói ra, anh không nguyện ý nói với em thì cứ giữ kín, anh thông minh như vậy, người có năng lực như vậy, anh chắc chắn biết lựa chọn như thế nào cho thích hợp.”
“Anh cảm giác sai lầm lớn nhất của anh chính là chọn em.” Hạng Thịnh Duật nói xong thì trực tiếp tắt máy.
Mục Uyển buông điện thoại xuống, nhìn vào mà hình điện thoại đã bị tắt, nghĩ đến cách họ cãi nhau.
Anh nói cô là bị nhắc nhở xong thì mới gọi, cô nói, vốn cũng muốn gọi, sau đó nói đang mời các phó bộ trưởng thì anh nói đó là việc dư thừa, cô nghe có chút buồn bực, lại nói, cô có tư tưởng của chính mình thì anh tức giận.
Cô không cảm thấy bản thân đã nói gì sai.
Không đúng, anh còn nói cô tại sao không hỏi anh, cô đáng ra cũng muốn hỏi, nhưng lo lắng liên quan đến cơ mật gì đó, sợ cô không tiện nghe, thì lại cho rằng cô giống như không qua tâm.
Tình yêu, thật sự không đơn giản như vậy, đặc biệt là đàn ông.
Ban đầu khi theo đuổi bạn thì sẽ ra trăm nghìn cách để chọc bạn vui, bày tỏ anh ta yêu bạn như thế nào, nhưng một khi đã có được, liệu những cảm giác dịu dàng, còn có tâm tư đi quan tâm tỉ mỉ, bảo vệ và lãng mạn sẽ còn nữa không?
Giữa họ sẽ không ngừng xảy ra mâu thuẫn, những mâu thuẫn này sẽ bóp nghẹt trái tim họ lại, tiêu hao hết tình yêu mà họ đã gửi gắm.
Cô nghĩ, đây có thể chính là lý do khiến những cặp đôi yêu nhau sau khi kết hôn đã bước lên con đường ly hôn.
Cô hít một hơi thật sâu, trong lòng có chút rối bời.
Cũng không biết có phải thật sự buồn ngủ rồi hay không, hay do tâm trạng không tốt khiến oxi không cung cấp đủ nên não, cô thật sự buồn ngủ rồi, trở về phòng ngủ, đặt báo thức trên điện thoại xong thì để ở đầu giường, bản thân chui vào trong chăn và nhắm mắt đi ngủ.
Lồng ngực cảm thấy rất ngột ngạt, cô cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại và đi ngủ.
Lần nữa tỉnh lại là do bị cái chuông báo thức đánh thức.
Cô nhìn điện thoại, không có tin gì của Hạng Thịnh Duật, trong lòng thấy lạc lõng, nhưng rồi lại như thế nào chứ?
Cô không muốn cúi đầu, bởi vì không cảm thấy bản thân không sai, cô nghĩ, Hạng Thịnh Duật không tin, không hiểu, cô cũng hết cách.
Anh nếu hiểu như thế là cô không thích anh, cô cũng không có cách nào khác, hơn nữa, cô không muốn thể hiện quá nhiều.
Có thể cô bi quan đối với tình yêu, cũng có thể là... Cô nhìn thấy rất nhiều ví dụ không tốt, cô cảm thấy con gái quá thích rất dễ khiến cho phần tình cảm này mất đi càng nhanh.
Một nhà tâm lý đã nói, cô đã không nhớ đó là nhà tâm lý nào, nhưng người ấy đã nói, đối với đa số phụ nữ sẽ theo sự thay đổi của thời gian sẽ càng lúc càng thích một người đàn ông, mà người đàn ông theo sự thay đổi của thời gian thì sẽ càng lúc càng không thích người phụ nữ nữa.
Đơn giản mà nói, có thể, lúc mới bắt đầu người đàn ông khi theo đuổi cô gái, theo đuổi rất mãnh liệt, hoa tươi, bỏ ra rất nhiều thời gian, nói lời ngọt ngào cùng rất nhiều thứ khác, thế nhưng dần dần theo sự thay đổi của thời gian, thời gian dành cho cô gái ít dần, những lời nói ngọt ngào cũng lười nói, hoa tươi cũng không có nữa, trở nên lười biếng, thậm chí sẽ ghét bỏ những lời cô gái đó nói, cảm thấy cô gái đó thật phiền phức.
Cô biết có một đôi, người con trai đó theo đuổi cô gái, khi đó thật sự dùng 100% sự tình nhiệt khiến cô gái đó cảm động, sau đó trong ba năm, đối xử với cô gái vẫn coi là được, nhưng năm năm sau, cô gái thả một rắm, anh ta nói cô gái có phải là người không.
Anh ta đang chê cô gái đó.
Nếu như, cô là cô gái đó thì đã cho anh ta một cái tát, kêu anh ta cuốn xéo.
Nhưng bây giờ, đôi đó vẫn ở bên nhau, còn kết hôn rồi, sau khi kết hôn, cũng không có hạnh phúc.
Thế nhưng, rất nhiều người tưởng rằng kết hôn chính là trọng điểm của tình yêu, bởi vì chứng minh đó là yêu cho nên muốn kết hôn.
Trên thực tế, cô cảm thấy, tình yêu nếu như kết thúc rồi, cho dù có kết hôn cũng chỉ thỏa hiệp với cuộc sống mà thôi, lúc đó lại than vãn hối hận về những gì đã qua, còn có cảm giác chua xót trong lòng, rồi lại không ngừng thuyết phục bản thân, đã từng yêu vậy là đủ rồi.
Cho nên, cô không có gọi điện cho Hạng Thịnh Duật, sau khi thức dậy, đánh răng rửa mặt xong, cô đi đến phòng làm việc và tiếp tục xem tài liệu, làm pdf, ba giờ chiều cô còn phải mở cuộc họp...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK