Chương 759: Trong Nháy Mắt, Vạn Năm Nhớ Nhung Như Nước Sông Chảy Nhỏ Giọt Bất Tận
CHƯƠNG 759: TRONG NHÁY MẮT, VẠN NĂM NHỚ NHUNG NHƯ NƯỚC SÔNG CHẢY NHỎ GIỌT BẤT TẬN
Jay nhận ra rằng anh ta đã nói điều gì đó sai và hoảng loạn giải thích: “Tôi, ý tôi là búp bê của tôi đều được thu thập từ nhà của người khác, vì chúng được đưa cho các em nhỏ nên đều phải sạch sẽ, tôi sẽ rửa tất cả, vì vậy không có đồ nào là không sạch cả.
Bạch Nguyệt không nói gì và nhìn anh ta chằm chằm.
Ánh mắt Jay né tránh và nhìn Bạch Nguyệt trong hoảng loạn.
Bạch Nguyệt nhìn anh ta chằm chằm: “Jay, hãy nói đi, người chú kia của anh đã giết cả nhà anh như thế nào?”
“Ông ta, ông ta là tên biến thái, ông ta nhốt tôi ở trong xe, đi vào và dùng dao chém chết mẹ, anh trai, ông nội và bà nội của tôi, máu, tất cả đều là máu.” Jay hốt hoảng,vô cùng sợ hãi, kinh hoàng và đau đớn.
Bạch Nguyệt đặt món đồ chơi lên bàn: “Đây là những gì ông ta tặng cho anh sao.”
Jay hất những món đồ chơi trên bàn xuống đất: “Ông ta chính là một con quỷ.”
“Đúng vậy, ông ta là một con quỷ, ông ta còn dạy anh giết người, tất cả đều là lỗi của ông ta, ông ta không đáng để tha thứ.” Bạch Nguyệt nói.
“Đúng, đúng vậy, chính ông ta đã dạy tôi, ông ta sai tôi dùng vai hề để tiếp cận người khác, đặc biệt là những người không có chồng. Chỉ cần khống chế những đứa trẻ, họ sẽ không dám chống cự.” Jay nói ra toàn bộ sự thật, không hề có chút ngụy biện.
“Là ông ta sai anh đóng giả làm chồng của người phụ nữ đã mất chồng sao?”
“Ông ta mất hai năm để trở thành cha của tôi, nhưng tôi chỉ cần dùng mặt nạ, không cần đến hai năm, chỉ cần hai giờ liền có thể trở thành cha của họ, rất thuận tiện và nhanh chóng.” Jay đắc ý nói.
“Còn Hess thì sao? Cô ta yêu anh sao?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Cô ta nói yêu tôi, nhưng lại sợ tôi, cô ta bí mật lên giường với những người đàn ông khác, cô ta là một con đàn bà rẻ tiền, cho nên tôi đã chặt xác cô ta, tất cả phụ nữ đều giống nhau.” Vẻ mặt Jay u ám đáng sợ.
“Jay, chúng ta trở về vấn đề chính, anh muốn ăn gì, lần sau tôi mang đến cho anh.” Bạch Nguyệt lời ít mà ý nhiều nói.
Jay nhìn Bạch Nguyệt chằm chằm và nói: “Cô thực sự sẽ mang đến cho tôi sao?”
“Tôi đọc được tâm tư của anh, nếu như người chú kia của anh không vào gia đình anh thì điều gì sẽ xảy ra? Mặc dù anh không có cha, nhưng anh có mẹ, anh trai, ông nội và bà nội yêu thương anh hết mực. Anh rất thông minh, ước mơ của anh là trở thành một nhà du hàng vũ trụ, tôi nghĩ rằng anh sẽ thành công.”
Jay lộ vẻ xúc động, đau đớn, anh ta cầm cốc cà phê và cúi đầu xuống, cơ thể run lẩy bẩy.
“Nhưng số phận đã an bài, khiến anh trở thành một sát thủ. Bởi vì những biến cố trong thời thơ ấu, anh có cảm giác đạt được thành tựu và niềm vui trong vai trò là một sát thủ giết người. Tuy nhiên, anh vẫn còn một chút ý tốt, anh tuyệt đối sẽ không giết đứa trẻ cuối cùng. Đó không phải là anh muốn lặp lại lịch sử của mình, mà là anh muốn những đứa trẻ này sẽ có một tương tương lai khác. Đúng không, Jay?” Bạch Nguyệt nhẹ nhàng hỏi.
Jay đỏ mắt nhìn Bạch Nguyệt: “Tôi sẽ chết sao? Tôi sẽ bị kết án tử hình sao?”
“Thế giới sau khi chết đi, anh đã từng nghĩ nó sẽ như thế nào chưa?” Bạch Nguyệt hỏi.
Jay im lặng và ngây người ra.
Bạch Nguyệt mỉm cười: “Jay, anh cô đơn đã rất lâu rồi, anh không nói là anh muốn ăn gì, vậy tôi cũng không còn cách nào khác.”
Bạch Nguyệt đứng dậy.
“Tôi muốn ăn hăm-bơ-gơ, salad, chân giò hun khói và gà tây.” Jay nói và nhìn Bạch Nguyệt.
“ Tôi sẽ bảo người mang đến cho anh vào buổi tối, anh hãy yên tâm mà ngủ, anh không còn cần phải căng thẳng thần kinh nữa.” Bạch Nguyệt nói và quay người bước ra ngoài.
Nghe thấy có tiếng khóc phát ra từ phía sau cánh cửa.
“Bạch Nguyệt, cô thực sự rất lợi hại, tuyến phòng thủ tâm lý của anh ta đã nhanh chóng bị cô công phá.” Quân khen ngợi nói.
“Bản chất con người là giống nhau.” Bạch Nguyệt ghìm giọng nói.
“Tôi sẽ giới thiệu cô cho những thành viên mới, sau đó sẽ giao vụ án mới cho nhóm cô. Vụ án giết người hàng loạt này đã gây chấn động nước Mỹ và thậm chí cả thế giới. Nhóm 11 người các cô sẽ nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên toàn thế giới.” Quân nói với tâm trạng rất tốt.
“Trong thời gian nhanh như vậy đã phải đi làm vụ án mới, cường độ hơi cao, hôm nay tôi muốn nghỉ ngơi.” Bạch Nguyệt nói.
“Ồ, được thôi. Tôi chỉ nói với các cô một chút, dù sao cũng là vụ án chưa giải quyết, đã để không trong một thời gian dài rồi, không có ai phá được. Nếu mà phá án được thì tiếng tăm lừng lẫy, còn không phá được thì cũng không nói làm gì.” Quân ôn tồn nói.
“Vâng, đi thôi, đi gặp những thành viên mới.” Bạch Nguyệt nói và đi về phía văn phòng.
Ngay khi bước vào phòng, các thành viên trong nhóm chạy đến trước mặt cô.
Thượng khen ngợi nói: “Bạch Nguyệt, cô quá giỏi, từ giờ trở đi cô sẽ là trưởng nhóm của 11 người chúng ta, chúng tôi rất phục.
“Chúng ta có thể bàn bạc cùng nhau.” Bạch Nguyệt nhìn về phía sau của Thượng, cô nhìn thấy Black.
“Anh là thành viên mới phải không?” Bạch Nguyệt hỏi.
Black gật đầu.
Bạch Nguyệt nghĩ nhóm họ và người giúp đỡ phía sau trung tâm nghiên cứu đều là cùng một người.
Anh ta làm Bộ trưởng Bộ an ninh của trung tâm nghiên cứu, bị điều đến nhóm họ để thay thế Elly, điều này là bình thường.
“Vậy về sau cùng nhau cố gắng.” Bạch Nguyệt hời hợt nói.
Cục trưởng đến và nói với Bạch Nguyệt: “Black, hôm qua mọi người đã gặp nhau rồi, tôi giới thiệu với mọi người một chút. Black, thành viên mới của mọi người.”
“Quân, người phụ nữ duy nhất trong nhóm chúng ta, có phải là không hài hòa cho lắm không?” Howard nói.
“Anh có tin rằng về sau một người phụ nữ thôi cũng không có không?” Quân trả lời.
“Ha ha.” Howard cười ngượng nghịu.
Black liếc nhìn Bạch Nguyệt, đôi mắt anh ảm đạm, muốn nói gì đó nhưng bị Quân cắt ngang: “Tích, anh hãy nói cho họ về vụ án của chúng ta.”
“Ừm.” Tích cầm tài liệu tiến tới.
“À, Quân, anh không để cho chúng tôi thở à? Từ hôm qua đến bây giờ chúng tôi vẫn chưa được ngủ.” Endy phàn nàn.
“Để cho mọi người thở, hôm nay nói về vụ án là vì đây là vụ án vẫn chưa được giải quyết, cho nên ngày mai mọi người có thể bắt đầu điều tra.” Quân lại giải thích một lần nữa và ra hiệu cho Tích bắt đầu.
Tích đưa tài liệu cho mỗi người và nói: “Đây là những phát hiện của nhóm thám hiểm biển trong nửa đầu năm nay.”
Bạch Nguyệt nhìn vào tài liệu, có tổng cộng sáu cái lồng sắt, bên trong có rất nhiều hộp sọ, có cái vẫn còn quần áo, có cái vẫn còn răng, bên trong chiếc lồng sắt cuối cùng có ba xác chết được cho là tương đối mới và một ít bắp thịt.
“Chúng tôi đã tính toán rằng có tổng cộng hai mươi người, bởi vì họ bị ném xuống biển, cho nên không thể nhận định được cái chết. Nhìn từ góc độ tính chất tơi xốp của xương, những chiếc lồng này không được ném xuống cùng một thời điểm. Do ảnh hưởng của dòng hải lưu, động thực vật và một số sinh vật sống, nhiều xương bị mất, hộp sọ tương đối lớn nên lưu lại ở bên trong.” Tích nói rõ.
“Vẫn còn những bắp thịt trên xác ở chiếc lồng cuối cùng, có nên trích xuất DNA không?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Có thể trích xuất, nhưng nó được so sánh trong kho dữ liệu, không có những người này, dấu vân tay của họ đều mất rồi, rất khó tìm.” Tích giải thích.
“Còn việc phục hồi khuôn mặt bằng hộp sọ thì sao?” Bạch Nguyệt lại hỏi.
“Đều đã làm rồi, chúng tôi đã thêm các mô và da, ước chừng có thể hoàn nguyên 60 đến 80% diện mạo thực sự và đăng lên mạng. Trong nửa năm qua, chỉ có một người đến nhận người thân, với lại...”