Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 124: Cố Lăng Kiệt, Chúng Ta Có Một Đứa Con​




CHƯƠNG 124: CỐ LĂNG KIỆT, CHÚNG TA CÓ MỘT ĐỨA CON
Bạch Nguyệt ngã lên ván giường. Cô nhìn tên râu quai nón cởi áo vest, áo sơ mi, lộ ra lồng ngực đằng sau những lớp áo. Trên cánh tay hắn có một vết thương, theo kinh nghiệm làm nghề y của cô và độ khép miệng của vết thương ấy thì tên này mới bị thương hôm qua thôi.
Hắn đi tới chỗ cô như tên thợ săn đang dần dần tiếp cận con mồi.
Bạch Nguyệt sợ quá nên người run bần bật, “Anh đừng tới đây!”
Tên râu quai nón càng lúc càng tới gần Bạch Nguyệt hơn.
Cô không muốn chết.
Cô còn muốn sống bên cạnh Cố Lăng Kiệt nữa.
Nhưng nếu cô bị vấy bẩn thì thà chết còn hơn.
Cô không biết phải đối mặt với Cố Lăng Kiệt thế nào.
Bạch Nguyệt xoay người định đập đầu vào tường, nhưng chưa đụng vào tường đã bị tên râu quai nón túm lấy rồi đè lên giường.
Bạch Nguyệt liều chết giãy dụa.
Người đàn ông kia đè chân cô lại khiến cô không thể động đậy.
“Á!” Bạch Nguyệt gào lên.
Tên râu quai nón cởi cúc quần cô ra rồi kéo tụt quần xuống.
Bạch Nguyệt rút tay ra, đè mạnh lên vết thương của hắn khiến máu me lại chảy ròng ròng.
Hai tay của hắn đè chặt tay cô, đặt hai bên người cô, nhìn cô từ trên cao.
Bạch Nguyệt nhìn chằm chằm hắn.
Đến cái chết cô còn không sợ thì sợ gì tên này.
Cô lấy đà định đập đầu mình lên đầu hắn.
Nhưng tên râu quai nón né được một cách dễ dàng.
Bạch Nguyệt nhân cơ hội đó vơ lấy con dao hắn để bên giường, không suy nghĩ gì mà định đâm vào cổ mình.
Hắn nhanh tay bắt lấy lưỡi dao rồi giật nó ra, một tay hắn đè lên hai tay Bạch Nguyệt, một tay khác kéo quần cô rồi dùng nó trói tay cô lại, sau đó nâng một chân cô lên, không chuẩn bị trước gì đã đâm thẳng vào.
“A!” Mắt Bạch Nguyệt đỏ rực, cô không thể động đậy, cũng không thể làm gì.
Nhục nhã, tuyệt vọng, sống không bằng chết.
Cô tự cắn lưỡi mình.
Cắn lưỡi tự sát là vì trên đầu lưỡi có rất nhiều mạch máu, cắn lưỡi một là đau đớn khôn cùng, hai là mất máu quá nhiều.
Cô không muốn trơ mắt để yên.
Nếu cô chết thì chí ít cũng không nhục nhã, bảo vệ địa vị của mình trong lòng Cố Lăng Kiệt.
Bằng không thì cô không thể đối diện với anh nữa.
Tên râu quai nón thấy động tác của Bạch Nguyệt thì trong mắt ánh lên sự hoảng sợ, vội vàng bóp hàm dưới của cô.
Hắn bóp rất mạnh, cô bị buộc phải há miệng ra, đầu lưỡi đã đẫm máu.
Hắn nhíu mày, cúi xuống hôn cô.
“A.” Bạch Nguyệt liều chết giãy dụa, cố đập phần ót của mình xuống.
Hắn đè lên trán cô rồi hôn bên tai cô.
“Nguyệt, anh là Cố Lăng Kiệt đây, trong phòng có camera. Sau khi ra khỏi đây anh sẽ giải thích với em sau, giờ em giả vờ bất tỉnh đi.” Giọng nói của Cố Lăng Kiệt vang lên bên tai cô.
Linh hồn của Bạch Nguyệt như bị tấn công, cô nhắm mắt lại. Trong đầu thì loạn như cuồng phong bão táp. Lúc trước cô còn không nghĩ người cưỡng bức cô ba năm trước không thể nào là Cố Lăng Kiệt, song giờ nghĩ lại, không chừng người lúc đó đúng là anh. Cũng như anh đang làm nhiệm vụ như bây giờ.
Nhưng với tinh thần trách nhiệm của anh thì tại sao anh lại không tìm đến cô chứ?
Cô muốn nói, nếu thật sự là Cố Lăng Kiệt thì cô muốn cho anh biết đến sự tồn tại của đứa bé. Rồi không chừng Cố Lăng Kiệt có thể tìm được đứa con bị cướp đi khỏi cô.
Cố Lăng Kiệt làm một lúc lâu mới xuất. Anh muốn che camera không để ai nhìn thấy cô, nhưng lại sợ hành động của mình khiến kẻ khác nghi ngờ.
Anh ngồi nghỉ ngơi bên giường.
Gã hói vừa vỗ tay vừa đi vào phòng, “Ngài tham mưu trưởng chơi mạnh quá, cô ta lăn ra bất tỉnh rồi, thấy con đàn bà của Cố Lăng Kiệt thế nào?”
“Hot đấy, tôi thích, đêm nay cứ để đây đi, tôi muốn chơi thêm mấy lần nữa.” Cố Lăng Kiệt khàn giọng nói.
“Được, coi như trước khi chết thì cô ta vẫn còn tác dụng.” Gã hói lạnh lùng nhìn Bạch Nguyệt.
“Chết rồi thì nói chuyện gì? Tôi phải cho tên Cố Lăng Kiệt ấy nhìn xem con đàn bà của hắn bị tôi chơi thế nào, nhìn hắn đau khổ thế nào, vậy mới thú vị chứ.” Cố Lăng Kiệt đáp đầy cay nghiệt.
“Đúng vậy, đúng là tham mưu trưởng có cách hay. Rất xin lỗi vì lúc trước đã nghi ngờ anh. Người cố ý ám sát anh hôm qua là tôi cử đi đấy, tôi phải xem anh có thể nhẫn tâm hay không. Hôm qua coi như qua ải rồi, nhưng đại ca của tôi vẫn không yên tâm được. Đúng lúc, người của tôi canh ở bến xe gặp được con đàn bà của Cố Lăng Kiệt. Anh cũng xuất hiện rất bất ngờ. Giờ anh đã động vào ả đàn bà của Cố Lăng Kiệt rồi, tôi đưa video cho đại ca, đại ca cũng yên tâm rồi. Mai tôi sẽ đưa anh đến gặp đại ca, còn ả này thì cứ để lại cho anh nhấm nháp.” Gã hói giải thích.
“Gọi người của tôi vào băng bó vết lại vết thương cho tôi, mai có chuyện lớn phải làm, tối nay cứ thả lỏng trước đã, anh cũng đừng vào quấy rầy tôi đấy.” Cố Lăng Kiệt nói.
“Vâng vâng, tôi hiểu mà, anh cứ chơi thoải mái đi, tôi ở ngay trên tầng thôi, có gì cứ gọi tôi nhé.” Gã hói vừa cười vừa đi khỏi phòng.
Người của Cố Lăng Kiệt vào phòng giúp anh băng bó vết thương.
Anh nhìn Bạch Nguyệt đang nằm trên giường, “Cô gái này cũng không phải dạng vừa đâu, có cách nào để cô ta ngoan ngoãn chút không?”
“Đương nhiên là có rồi, nhưng tôi phải ra ngoài một chuyến lấy ít thuốc.” Người kia đáp.
“Vậy đi cẩn thận, đừng để kẻ khác chú ý, ngày mai xong việc trở về, tôi cũng tìm mấy ả cho cậu.”
“Cảm ơn đại ca.”
“Tiện đường thì mua dây trói về nhé, trói bằng cái quần này trông phát khiếp.” Cố Lăng Kiệt lại dặn dò.
“Vâng.” Cấp dưới của Cố Lăng Kiệt đáp xong bèn ra khỏi phòng.
Gã hói đang đứng trong phòng theo dõi camera không chớp mắt.
“Đại ca, chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?” Đàn em của gã cũng nhìn màn hình.
“Cứ xem xem đã, chắc là không có vấn đề gì đâu, tối nay cứ theo dõi thêm xem, nếu không có gì bất thường thì cho phép hắn đến gặp đại ca nhà mình.” Gã hói đáp.
Trong phòng Cố Lăng Kiệt, Bạch Nguyệt đã mơ hồ đoán được tất thảy. Mấy ngày nay Cố Lăng Kiệt đều đang làm nhiệm vụ. Gã hói kia sợ Cố Lăng Kiệt là người của quân đội nên mới bắt cô đến để thử anh. Cô không biết tỉnh lại thì nên làm thế nào để không bị nghi ngờ nên cứ nhắm tịt mắt lại cho nhanh.
Nghĩ đến vết thương trên cánh tay và trong lòng bàn tay Cố Lăng Kiệt mà cô lại thấy áy náy.
Cô không biết đó là Cố Lăng Kiệt nên mới làm tổn thương anh.
Cô mơ mơ màng màng lại thiếp đi lần nữa.
Cố Lăng Kiệt nằm cạnh cô nhắn tin.
“Đại ca, tham mưu trưởng gửi tin nhắn này.” Tên đàn em của gã hói reo lên.
“Chặn lại chưa?” Gã hói nhìn chằm chằm máy tính.
“Chặn rồi, nội dung là: Hôm nay chơi được con đàn bà của Cố Lăng Kiệt rồi, kế hoạch bên đó ổn chưa, lỡ tôi bị Cố Lăng Kiệt bắt được thì không chết cũng tàn phế. Đại ca, chúng ta trả lời sao đây?”
“Kệ đi, đỡ lộ sơ hở.” Gã hói đáp.
“Tôi thấy là không vấn đề gì đâu.” Tên đàn em phân tích.
“Tối nay cứ theo dõi thêm xem, hàng đều ở chỗ đại ca, hắn đi gặp đại ca là việc cực kỳ quan trọng, không thể xảy ra bất cứ sơ xuất nào.” Gã hói cẩn thận nói.
“Vâng.” Tên đàn em ngáp dài nhìn màn hình tiếp.
Truyện được mua bản quyền cập nhập trên ứng dụng điện thoại mê tình truyện!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK