Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1415: Giai Đoạn Đầu Của Mẫu Nghi Thiên Hạ​




CHƯƠNG 1415: GIAI ĐOẠN ĐẦU CỦA MẪU NGHI THIÊN HẠ
“Vốn dĩ, phu nhân An Ninh và phu nhân Lan Ninh có thể cùng nhau làm chủ tịch nội các, giám sát lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau thương lượng chuyện phát triển cộng đồng, đáng tiếc, phu nhân Lan Ninh đã đi du lịch khắp thế giới, quên đi, phu nhân An Ninh chính trực tuổi trẻ, sự phát triển tương lai không thể đo lường, đương nhiên, nguyên nhân cô ấy còn trẻ, còn cần sự nhắc nhở của mọi người, mọi người dưới sự lãnh đạo của cô ấy, làm thật tốt, tạo ra nhiều cống hiến cho quốc gia.” Hoa Cẩm Vinh nói.
Mục Uyển từ từ nhìn về phía Hoa Cẩm Vinh.
Giọng điệu Hoa Cẩm Vinh nghe rất nhẹ nhàng, thực tế giữa những câu chữ lại có khí thế rất mạnh.
Cái cô cần là sự nhắc nhở của mọi người, không phải chỉ điểm, không phải trợ giúp, nghĩa là cô có thẩm quyền tuyệt đối, không cần sự trợ giúp, đặc biệt dưới sự lãnh đạo của cô, từ lãnh đạo này đã nói lên, Hoa Cẩm Vinh muốn chính là sự phục tùng tuyệt đối.
Nước M không giống với nước A, nước M là chế độ thừa kế, nước A kế là chế độ tuyển cử.
Những người đó cũng không ngốc, nếu ngốc cũng sẽ không ngồi ở chỗ này, bọn họ đã sớm phân tích qua, sau lưng thương lượng qua, tham thảo qua.
Hoa Nhiên sẽ đến nước A, cô ấy là trưởng công chúa, chồng là Hạng Thượng Duật quyền thế ngập trời, nước M cuối cùng sẽ ở trên tay ai, bọn họ phải cung kính nịnh bợ ai, bọn họ đều rõ.
Mục Uyển đứng lên, vẫn ung dung, trầm ổn như trước: “Tôi nhất định sẽ không phụ hy vọng của ngài, dẫn dắt nước M đi lên sự cường đại, giàu có, dân chủ, đoàn kết chưa từng có.”
Hoa Cẩm Vinh không ngờ Mục Uyển tiếp nhận dễ dàng như vậy, ngay cả lời chào hỏi hay khiêm tốn cũng không có.
Ông giao con dấu cho Mục Uyển.”Vậy được, làm cho tốt, thương lượng nhiều với bọn họ, tham thảo, lựa chọn sách lược, kế hoạch chính xác, ở phía sau của cô còn có quốc hội, không cần sợ.”
“Vâng, được.” Mục Uyển lại nói với thái độ khiêm tốn, cúi đầu, tiếp nhận con dấu chứng minh từ trong tay Hoa Cẩm Vinh rồi nhìn về phía những người ngồi.
Cũng như cô không quen thuộc với bộ ngoại giao nước M, cô cũng không quen với nhiều người trong quốc hội.
Ai là vợ ai, ai đảm nhiệm chức vụ gì, những người này phân đảng phái như thế nào, những người này tính cách ra sao, chủ trương của những người này là gì, những cái này cô cũng đều không rõ.
Khi cô không rõ ràng về loại hình, tính cách và vị trí của người khác, cô sẽ giữ im lặng và sự bí hiểm, chính là cái mà cô cần làm được.
Ở trong đám người, cô nhìn thấy Hoa Tiên cùng Hoa Nhi ngồi ở giữa.
Trước kia Hoa Tiên là vợ của Thẩm Diên Dũng, đã từng làm hoàng hậu của nước A, cuối cùng lấy thân phận một người bị hại trở về nước M.
Cô nhớ rằng Hoa Tiên bị bệnh tim, hiện tại không rõ đảm nhiệm chức vụ gì ở nước M.
Nhưng lúc trước cô ta lấy thân phận người bị hại trở về, lại là người của nhà họ Hoa, chắc hẳn sẽ có một chức vụ không tệ.
Về phần Hoa Nhi, được xưng là mỹ nữ đứng đầu của nước M, ban đầu là muốn gả cô ta cho Hình Thiên.
Cô biết sự tồn tại của Hoa Nhi, nhưng Hình Thiên lúc trước hoàn toàn không coi trọng Hoa Nhi.
Hình Thiên vào thời điểm đó còn tuổi trẻ, nhưng làm việc đã biết nặng nhẹ, hiểu được bản thân muốn cài gì, không muốn cái gì.
Thật ra, vào thời điểm đó, nếu anh kết hôn với Hoa Nhi, vị trí của anh cũng sẽ được củng cố hơn.
Anh lại từ chối, bằng năng lực của bản thân leo lên tới đỉnh, giống một con hắc mã chém giết bốn phương, khinh thường những kẻ khác.
Giống như, anh muốn chứng minh mình không dựa vào phụ nữ và thế lực bên ngoài mà luôn dựa vào chính bản thân mình.
Có lẽ, ông trời rất công bằng đối với mỗi người, nơi này hơn một chút, nơi đó sẽ ít đi một chút.
Anh đạt được sự thành công lớn trong sự nghiệp, ở trong lòng cô, thật ra Hình Thiên là người lợi hại nhất.
Đáng tiếc, trong tình yêu của Hình Thiên, nhất định sẽ khó khăn hơn so với người bình thường.
“Phu nhân An Ninh, đây là lần đầu tiên cô tham dự quốc hội nội các, tôi đi trước, quốc hội này cô chủ trì cho tốt, chuyện phải họp sau này, cô nói với An Cách Thụy là được, ông ấy là thư ký trưởng của nội các, phụ trách các việc nhỏ của nội các.” Hoa Cẩm Vinh nói.
“Được.” Mục Uyển như trước cung kính mà lại khiêm tốn nói.
Hoa Cẩm Vinh gật đầu, rời khỏi quốc hội nội các.
Thực tế lúc Mục Uyển nhận được cuộc gọi từ An Cách Thụy, cô có nghĩ đến việc mình có thể sẽ được bổ nhiệm.
Hạng Thượng Duật bảo cô nói chuyện trước với Hoa Cẩm Vinh, nhưng cô không làm như vậy.
Hoa Cẩm Vinh nếu muốn nói chuyện với cô, sẽ thông báo trước khi công bố.
Ông lại không thông báo trước cho cô, lại bổ nhiệm luôn, có ý nghĩa là gì, đợi lúc cô có thời gian rảnh sẽ suy ngẫm lại.
Hiện tại không có thời gian, cũng không có tinh lực, chắc hẳn nên xử lý chuyện khẩn cấp trước.
“Tôi tên là Mục Uyển, nói không chừng, mấy ngày nữa tôi sẽ đổi một cái tên khác, cho nên, tên chính là danh hiệu của một người, vậy nên, tôi nên giới thiệu bản thân như thế nào mới có thể khắc sâu vào trí nhớ đây?” Mục Uyển mỉm cười, ánh mắt trở nên kiên định, bả vai dừng lại, cằm hơi thu lại.
Ánh mắt của cô lại đảo qua mọi người, trầm tĩnh như vậy, rồi lại tràn ngập sức mạnh.
“Tôi là phu nhân An Ninh, chủ tịch nội các, về sau, sẽ làm việc chung với mọi người, hy vọng dưới sự cố gắng của tập thể chúng ta, làm nên những điều thiết thực, để cho các vị ghi danh một bút vinh quang trong lịch sử, cho dù là trăm năm sau, vẫn có thể xuất hiện trên sách lịch sử, được những thế hệ sau, thế hệ sau nữa của tổ quốc, thậm chí là cả thế hệ tương lai chiêm ngưỡng và ca tụng, hiện tại, tôi cho các vị mười phút để nghĩ về một điểm khiến cho tôi có thể nhớ kỹ, các vị ngẫm lại cho kỹ, đó là dấu hiệu mà mọi người cần xây dựng và ấn tượng đầu tiên với tôi.” Mục Uyển bình tĩnh nói, ghé mắt, nhìn về phía thư ký trưởng An Cách Thụy: “Bắt đầu thời gian, tôi đi ra ngoài một chút, cho mọi người thời gian.”
Mục Uyển đi ra phòng họp, hỏi An Cách Thụy đi theo phía sau: “Trong phòng quốc hội có thiết bị theo dõi đúng không.”
“Có, nhưng quốc hội của nội các rất quan trọng, sau khi họp xong, nếu không có chuyện gì đặc biệt, nội dung cùng ngày sẽ được cắt bỏ, do người của bộ phận an ninh chúng ta phụ trách.” An Cách Thụy nói.
“Ai phụ trách bộ phận an ninh?” Mục Uyển hỏi.
Mặc dù quốc hội nội các chỉ họp mấy vấn đề dân sinh linh tinh, nhưng rất nhiều tin tức vẫn là rất quan trọng, hơn nữa, loại chuyện giám sát này, có lợi cũng có hại, dùng tốt sẽ có tác dụng lớn, dùng không tốt, chỉ sợ, tác dụng phụ cũng không ít.
“Có quốc vương tự mình phụ trách, bộ phận bảo an trực tiếp kết nối với quốc vương.” An Cách Thụy nói.
Mục Uyển nhướn mày, tựa hồ hiểu được cái gì, ghé mắt nhìn về phía An Cách Thụy: “Vậy còn ông, trực tiếp thuộc về tôi hay là thuộc về quốc vương bệ hạ.”
An Cách Thụy lập tức trắng bệch mặt, dừng cước bộ, cung kính cúi đầu, trầm giọng nói: “Tôi thuộc về bộ phận nội các, nghe theo sự phân phó của chủ tịch, nhưng cũng phải báo cáo với quốc vương bệ hạ, nếu phải nói, như phu nhân hy vọng, tôi nghĩ, tôi hẳn là thuộc về quốc gia.”
Mục Uyển cười khẽ một tiếng.
Lão cáo già này cũng ngồi trên vị trí này chìm nổi mấy chục năm, cũng coi như không lãng phí, hiện giờ mới có thể cây ngay không sợ chết đứng như vậy.
Chỉ cần ông ta không gây ảnh hưởng đến ích lợi của cô, cùng tồn tại, không quản thật hay giả, cường điệu sự tôn trọng của cô đối với bọn họ, đồng thời cũng muốn cường điệu sự cứng rắn mạnh mẽ của chính mình.
Bắt nạt kẻ yếu, có đôi khi, chính là bản chất của con người.
Bọn họ sẽ đồng tình với kẻ yếu, sợ hãi đối với kẻ mạnh, đồng thời, cũng sẽ bắt nạt kẻ yếu, lấy lòng kẻ mạnh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK