Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1093: Thực Ra Đang Âm Thầm Ghen​




CHƯƠNG 1093: THỰC RA ĐANG ÂM THẦM GHEN
Mục Uyển đã quen với cách nói chuyện của anh, một ngụm uống hết cốc trà gừng rồi đưa cho anh: “Sau khi về, tôi sẽ trả tiền lại cho Hình Thiên. Tôi muốn hai người, một nam một nữ. Tôi chọn người, anh không được can thiệp, tốt nhất cũng đừng xuất hiện.”
“Chọn hai người nữ.” Hạng Thịnh Duật sửa lại.
“Góc độ suy nghĩ vấn đề của nam và nữ khác nhau, một nam một nữ suy nghĩ thì vấn đề sẽ càng thêm thấu đáo. Hay là, anh cảm thấy tôi sẽ yêu người nam kia, anh không có tự tin đến vậy sao?” Mục Uyển dùng chiêu khích tướng.
“Tôi lo lắng em không chỉ huy được, tôi mà sẽ mất tự tin sao?” Hạng Thịnh Duật cười nhạo, ánh mắt lạnh xuống: “Cho em chọn một nam một nữa. Đi uống thuốc, uống xong thì đi.”
Mục Uyển quả thật có hơi chóng mặt, hoài nghi mình thật sự bị cảm rồi.
Cô không thể bị ốm, bị ốm sẽ kéo dài rất nhiều chuyện.
Cô cầm lấy thuốc tiêu viêm, Hạng Thịnh Duật rót nước ấm rồi đưa cho cô: “Mua người xong thì đi luôn à?”
“Không có ý định ở lại lâu, anh còn chuyện gì khác à?” Mục Uyển hỏi.
Hạng Thịnh Duật cong môi: “Nếu đã đến rồi thì đi gặp bạn bè một chút, em có muốn cùng đi không?”
Cô muốn gặp để biết người mà Hạng Thịnh Duật quen, với cô mà nói không phải không có lợi nhưng cũng lo lắng Hạng Thịnh Duật chỉ đang thăm dò: “Nghe anh.”
“Ngoan vậy à. Thế cùng đi đi.” Hạng Thịnh Duật cười.
Chỉ là nụ cười này dường như mang theo thâm ý, Mục Uyển không thích.
Cô uống thuốc xong liền theo Hạng Thịnh Duật đi xuống rồi lên xe Tư Địch.
“Người đã sắp xếp xong rồi chứ?” Hạng Thịnh Duật hỏi.
“Chuyện anh giao phó, tôi có thể không làm tử tế sao? Lát nữa ăn cơm gọi cậu ấy cùng đến, cậu ấy sẽ mang tài liệu tới. Cậu ấy tương đối quen thuộc và hiểu biết, đến khi đó có thể giới thiệu chi tiết hơn.” Tư Địch nói.
“Ừm, cảm ơn, lần này tôi có mang quà tới cho anh, sau khi gặp xong đến đây lấy.” Hạng Thịnh Duật.
“Được.”
Không lâu sau bọn họ đã tới nơi ăn cơm, trong phòng bao ngoài Tư Địch ra còn có hai người đàn ông tóc vàng mắt xanh.
Một người đàn ông trong đó tên là Duy, người còn lại có lẽ là anh cả, tên Bowie .
“Tôi giới thiệu một chút, vị này là Hạng Thịnh Duật, bạn tôi, là người nước M, người nhà họ Hạng, những người nắm vị trí cao nhất trên thế giới chính là đến từ nhà họ Hạng. Còn vị này là...” Tư Địch nhìn Mục Uyển, trong lúc nhất thời không biết nên giới thiệu thế nào.
Mục Uyển nghĩ một chút, nếu bọn họ đã không nhận ra cô thì cô cũng không muốn cho họ biết cô là ai.
“Thornapple.” Mục Uyển nói, tự lấy cho mình một cái tên tiếng Anh, Cà độc dược.
Hoa của cà độc dược rất đẹp, rất thần bí cũng rất trí mạng.
Cô thuận miệng đặt.
Hạng Thịnh Duật kín đáo nhìn Mục Uyển, không rõ ý vị rồi lại chuyển ánh mắt đi nơi khác.
“Bowie là anh cả của chợ đen, tài liệu ở chỗ anh ấy mới là trực tiếp nhất.” Tư Địch tiếp tục giới thiệu.
“Vinh hạnh.” Hạng Thịnh Duật cũng không đưa tay ra, lười biếng dựa vào ghế: “Có người nào tốt thì giới thiệu một chút.”
“Vừa ăn vừa nói đi, món đầu tiên chính là món ăn đã làm nên thương hiệu của cửa hàng này.” Tư Địch nói, nhìn về phía thuộc hạ.
Thuộc hạ mở cửa, bê lên món đầu tiên, có vẻ như là thịt lợn sữa nướng.
Nhân viên phục vụ mổ từ giữa ra.
Trong thịt lợn sữa có rất nhiều hải sản còn có ngô, khoai tây và những thứ khác nữa nhưng Mục Uyển không gọi được ra có tên là gì.
Miếng thịt lợn đầu tiên, nhân viên phục vụ đưa cho Tư Địch, miếng thứ hai đưa cho Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật thuận tay đưa cho Mục Uyển.
Nhân viên phục vụ vốn dĩ định đưa cho Bowie nhưng thấy vậy lại cắt cho Hạng Thịnh Duật một miếng.
“Ăn nhiều một chút.” Hạng Thịnh Duật trầm giọng nói.
Cô quả thực đã đói, tối qua không ăn, sáng nay cũng không ăn lại bị giày vò tới tận bây giờ nên cũng không khách sáo nữa.
Bowie ăn xong, nhận lấy chiếc khăn khử trùng nhân viên phục vụ đưa cho, lau tay rồi nói: “Bây giờ trên tay tôi đã chọn ra sáu người. Người đầu tiên là Lã Bá Vỹ, người Mỹ gốc Hoa, trước đây là lính đặc chủng, trong lúc làm nhiệm vụ bị tính kế nhưng anh ta đã cầm vũ khí sinh hóa đi, sau đó vẫn luôn bị truy sát. Anh ta đưa vũ khí sinh hóa cho tổng thống nước A, vốn tưởng rằng đã đổi lấy sự bình yên, bắt đầu làm lại cuộc sống, còn có bạn gái rồi. Nhưng vẫn bị một nhóm người truy sát, bạn gái vì cứu anh ta mà trở thành người thực vật.”
“Em có quen Bowie không?” Hạng Thịnh Duật hỏi Mục Uyển.
Cô không quen nhưng cô biết chuyện này, ban đầu Bowie cầm vũ khí sinh hóa đi là để kiếm tiền, làm việc thay cho Tả Đoàn Niên.
Nhưng Bowie rất chính nghĩa, không chỉ bỏ qua cho Bạch Nguyệt mà còn đưa vũ khí sinh hóa cho cô ấy.
Bạch Nguyệt lại đưa vũ khí sinh hóa đó cho Hình Thiên.
“Anh ta muốn bao nhiêu tiền?” Mục Uyển hỏi.
“5 triệu đô la Mỹ, chủ yếu là tiền viện phí cho bạn gái quá lớn, anh ấy còn phải chi trả tiền sinh hoạt cho người nhà cô ấy nữa.” Bowie nói.
“5 triệu đô này thì anh được bao nhiêu?” Mục Uyển hỏi.
“10%, đây đều là chuyện mà mọi người đều phải nói rõ từ trước. Dù sao, chỗ tôi cũng là chỗ có tiếng, nếu như bọn họ có tình huống không trung thành hay là lâm trận bỏ chạy hoặc người thuê đã chết, mà bọn họ không chết thì chỗ tôi sẽ phái sát thủ xuất sắc nhất trực tiếp giết chết bọn họ mới thôi.” Bowie xác định.
“Tôi chọn anh ta. Tôi còn cần một người nữ nữa, anh để cử đi.” Mục Uyển nói năng rõ ràng lưu loát.
Hạng Thịnh Duật không phản đối.
“Nữ thì chỗ tôi có hai người, một người là Alice, ở cục tình báo số 6 trước đây, có IQ và năng lực phán đoán vô cùng cao. Khi còn ở cục 6 đã từng gả cho Vương tử của shl làm Vương phi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì bị đội quân tinh nhuệ của shl truy sát. Cô ấy đã mất hết tất cả tư liệu của bản thân bao gồm cả tư liệu ở cục 6, mẹ thì bệnh nặng nên cần 3 triệu đô la Mỹ.”
“Người còn lại thì sao?” Mục Uyển hỏi.
“Người còn lại tên là An Kỳ, người nước M, hồi nhỏ từng bị bán rồi phải trải qua huấn luyện khắc nghiệt, trở thành sát thủ làm việc cho cấp trên. Sau này phát hiện, chuyện cô ấy làm không phải chuyện tốt, cũng trong quá trình thi hành nhiệm vụ cô ấy đã tìm được cha mẹ nhưng cha mẹ ruột lại chết trong tay chính mình nên cô ấy rút lui khỏi tổ chức. Bây giờ cô ấy cần tiền để bù đắp lại lỗi lầm mình đã phạm phải, cái giá cô ấy đưa ra không thấp, cũng 5 triệu đô.” Bowie giới thiệu.
“Tôi muốn gặp ba người này một lần trước rồi mới quyết định dùng ai. Khi nào thì có thể sắp xếp cho tôi gặp mặt được?” Mục Uyển hỏi.
“Chiều nay có thể gặp rồi.” Bác
Uy trả lời.
“Vậy làm phiền anh rồi.” Mục Uyển không lạnh không nhạt nói.
Tư Địch nhìn Hạng Thịnh Duật: “Nghe có vẻ đã quyết định tương đối rồi nhỉ?”
Hạng Thịnh Duật chỉ hơi cười: “Anh có đề nghị nào hay không?”
“Ba người này tôi đều đã nghe nói, năng lực và thực lực đều không tệ. Cụ thể thì phải xem ý nguyện của hai người.” Tư Địch không đưa ra quyết định.
“Món thịt lợn sữa nướng này sắc hương vị có đủ, hương vị cũng phong phú, phức tạp, có mức độ.” Hạng Thịnh Duật nói, rất tự nhiên chuyển đề tài.
“Lát nữa anh và bộ trưởng Tư Địch còn có chuyện, tôi không làm phiền nữa. Tôi muốn đi gặp ba người kia, có được không?” Mục Uyển hỏi Hạng Thịnh Duật.
Hạng Thịnh Duật lắc ly rượu vang, ý vị thâm trường hỏi: “Không định dẫn tôi theo?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK