Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 573: Tôi Muốn Thị Uy​




CHƯƠNG 573: TÔI MUỐN THỊ UY
“Anh bước vào sao không nói một tiếng, anh là ông chủ à? Anh là Tổng, thống, đại, nhân.” Cô nhấn mạnh bốn chữ Tổng thống đại nhân.
“Vậy tên của em ông chủ là chỉ ai? Không phải là chỉ ông chủ của công ty này à?” Thẩm Diên Dũng hỏi.
“Chỉ là cái tên thôi, làm gì có ý nghĩa gì.”
“Vậy em đổi thành ông chủ ở trên em ở dưới đi.” Thẩm Diên Dũng ra lệnh cho cô.
“Như vậy một chút thị uy cũng không có.” Lưu San từ chối, nhìn vào máy tính: “Ôi, thời gian của con hổ nhà tôi đến rồi, tôi vẫn chưa làm gì cả, đều tại anh, phiền chết đi được.”
Thẩm Diên Dũng: “...”
Người khác cầu không được anh làm phiền, cũng chỉ có cô mới dám chê anh phiền như vậy.
“Bình nước đã được chuyển vào trong phòng, em muốn uống thì tự đi mà rót. Cốc tí nữa sẽ đem đến hai cái, em chọn lấy một cái, ngoài ra ngày mai anh sai người đem đến hai cái ghế nệm điện cho em chơi trò chơi, em ngồi như vậy chơi không tốt cho gáy.” Thẩm Diên Dũng dặn cô.
“Ồ.” Lưu San đáp lại một tiếng, không nhìn anh lấy một cái
Thẩm Diên Dũng ghen với trò chơi này rồi, đứng nguyên chỗ cũ không động đậy, sớm biết như vậy lúc đầu không đem đến cho cô chơi trò này, có trò chơi này cô liền bỏ quên anh.
Lưu San gọi hổ con ra ngoài đi tuần lần nữa.
Cô nhìn thấy trươc mặt có hai người đi đến, lập tức gửi cho bạn bè cô: “Tiểu bạch, Tiểu Bạch, nhanh truyền đến chỗ tôi, tôi nhìn thấy kẻ địch, có hai tên.”
Bạch: “Trốn chưa?”
Lưu San: “Đuơng nhiên rồi.”
Bạch: “Tôi đến đây.”
Lưu San trực tiếp đeo tai nghe, nhấn ctrl, nói với binh lính đặc chủng: “Gọi lão Tứ chưa?”
Bạch: “Lão Tứ đang mở BOSS, một phút nữa sẽ qua. Sao rồi.”
Lưu San: “Bọn họ một người là model, một người là cảnh sát, một người cấp 5, một người cấp 9 rồi.”
Bạch: “Cô trâu đấy, chúng ta không nhất định sẽ đánh bại bọn họ, cô mới cấp ba.”
Lưu San: “Cô không phải cấp 10 rồi à, chúng ta chơi chiến thuật đánh vòng quanh, con hổ nhỏ của tôi ra trận đầu tiên chiến đấu, da nó dày, có thể đảm nhiệm được một lúc, tôi còn phải thêm máu cho hổ con nhà tôi, cô nhanh đến, trước tiên giết model đi, sau đó chạy, đợi lão Tứ đến, chúng ta sẽ làm thịt tên cảnh sát cấp 9.”
Bạch: “Tổ bọn họ cũng rất mạnh, nếu tôi bị model mê hoặc rồi, sẽ dừng ba giây, tên cảnh sát đó cho tôi một phát, lại cho tôi chiếc còng tay, cái chân dài của model cho tôi một phát nữa, tên cảnh sát đe dọa bằng vũ lực, model lại cho tôi một quyền nữa, cảnh sát lại cho tôi phát súng, vậy là tôi đi đời rồi.”
Lưu San đáp: “Cho nên nhất định phải đâm model một nhát, cho dù chết hay không , cũng phải thoát thân.”
Bạch: “Tôi thoát thân, vậy không phải cô sẽ chết chắc sao?”
Lưu San: “Tôi sẽ chạy, chạy thật nhanh, bọn họ mà phát hiện ra chúng ta là chúng ta thật sự đi đời rồi.”
Bạch: “Biết rồi, hổ của cô đi trước đi.”
Lưu San đút thức ăn cho hổ nhỏ của cô, hổ nhỏ nhanh chóng xông về phía model, cho model một chưởng.”
Moded dùng phép mị hoặc với hổ con, cảnh sát cho hổ con một viện đạn, hổ con máu vơi đi một nửa.
Lưu San lập tức để hổ chạy đi, bằng không cảnh sát tung ra còng số tám, nhưng phép thuật mị hoặc của model có tác dụng trong ba giây, hổ con mới nhấc một chân lên đã bị còng lại, muốn chạy cũng không chạy nổi. Hổ con bị cảnh sát dùng vũ lực đe dọa, máu lại vơi bớt 1/4 rồi.
Model chuẩn bị cho hổ con một chưởng chân dài, Bạch xuất hiện kịp thời,trong một giây tàn sát, máu của model vơi đi một chút, Bạch lập tức chạy thoát thân.
Khi sự chú ý của cảnh sát bị Bạch hấp dẫn, Lưu San lập tức cho hổ con chạy thoát, tăng thêm máu cho hổ con.
Dưới phép thuật mị hoặc của model, hổ con chạy cực chậm, cảnh sát và model lại lần nữa bao vây hổ con.
Model lại cho thêm hổ con một đạp, máu của hổ con sắp cạn rồi, may mà các loại kĩ năng của 3 bọn họ đều dùng hết rồi.
Lưu San trực tiếp từ đồng cỏ chạy đến tấn công model, sử dụng lực gầm thét, do cấp bậc không cao, nên model cũng chỉ mất một chút máu, cô lại giải phóng kĩ năng quất roi của model.
Sau khi giải phóng kĩ năng cô gấp rút chạy.
Công dụng bắn súng của cảnh sát lại khôi phục rồi, nhắm đúng Lưu San bắn.
Máu của Lưu San ít, chẳng mấy chốc nhất định sẽ bị giết.
“Trốn ở đằng sau hòn đá.” Thẩm Diên Dũng nhắc nhở cô.
Lưu San lúc này mới chú ý đến Thẩm Diên Dũng vẫn còn ở đây, cô cứ tưởng anh đã đi rồi, lập tức trốn đằng sau hòn đá.
“Thêm máu.” Thẩm Diên Dũng nhắc nhở cô.
Lưu San nhanh chống bổ máu cho mình.
Thẩm Diên Dũng nhíu mày. “Trang bị của em, cho em nhiều tiền như vậy, em mua những gì rồi?”
Tình thế nguy cấp, Lưu San không để ý đến lời của Thẩm Diên Dũng, cảnh sát chạy đến chỗ cô rồi.
“Nhanh chạy, một mình anh ta dùng vũ lực đe dọa máu sẽ ít đi một nửa, bạn của em cứu không nổi em.” Thẩm Diên Dũng nói.
Lưu San nghĩ có lí, liền sải chân chạy.
Vẫn còn may, bởi vì cảnh sát đuổi cô, cô vì hổ con tận dụng thời gian, model đó bị Tiểu Bạch giết rồi.
Thời gian của hổ con đến rồi, tự động sẽ biến mất.
Nếu như hổ con chết rồi, khôi phục lại tính mạng phải tốn rất nhiều tiền.
Cảnh sát gấp rút đuổi theo cô, chuẩn bị báo thù cho đồng minh của mình.
Tiểu Bạch cũng dùng tốc độ gió để chạy, đáng tiếc là, Lão Tứ truyền đến bên cô, hắn ta có 5 giây dừng lại.
Lưu San nghĩ, cô chết chắc rồi.
“Ngồi xuống.” Thẩm Diên Dũng nói.
Lưu San lập tức dừng lại, chỉ nghe ầm một tiếng.
Cô trốn được một chưởng từ cảnh sát.
“Chạy, chạy qua đằng sau bạn của em, trong số bạn của em có một người là ảo thuật gia, nhưng phải đợi hoàn cảnh chế tạo trong vòng 5 giây, em có thể tìm một nơi để trốn đi.
“Ồ。”Lưu San làm theo lời anh nói, chạy qua đằng sau đồng minh của mình.
Cảnh sát cũng đã phát hiện ra ba người bọn họ là cùng một đội, qua đó nhất định là tìm đường chết, liền chạy đi.
Lưu San thở nhẹ một hơi, nhấn ctrl: “Lão Tứ, suýt nữa bị anh hại chết rồi.
Lão Tứ: “Xin lỗi xin lỗi, giết được một BOSS mới chạy đến, lát nữa tặng cho cho cô ít năng lượng.
Thẩm Diên Dũng nhìn Lưu San sau khi thắng lợi nho nhỏ, cũng không để ý đến anh, sắc mặt có chút không tốt, nhìn thời gian, lại phải xuống lầu rồi, trong lòng không thoải mái. “Tiền của em mua cái gì rồi? Trang bị đâu?”
Lưu San liếc Thẩm Diên Dũng một cái: “Em mua trang bị rất lợi hại.”
“Thật sao? Lúc nãy nếu không phải anh nhắc nhở em, em chết chắc rồi.”
“Hôm nay em đánh hai mươi mấy trận, thắng được hơn mười trận là rất lợi hại rồi.” Lưu San nói phét.
“Thật à?” Thẩm Diên Dũng căn bản không tin.
Trò chơi công ty họ rất thú vị, trừ anh, còn có vài cái, cũng là đánh bốn mươi mấy trận thắng hai mươi mấy trận.
Trình độ của cô sao có tốt như vậy chứ?
Anh mở thành tích của cô, quả thực là đánh hai mươi mấy trận thắng mười hai trận.
“Em đã mua những trang bị tốt nhất?” Thẩm Diên Dũng kinh ngạc.
Lẽ nào lại xuất hiện BUG gì à?
“Đợi em đánh xong trận này sẽ nói cho anh biết.” Lưu San đắc ý, giống như lưu manh vậy.
Nhưng anh, lại thích bộ dạng giảo hoạt của cô, đột nhiên giữ gáy cô, đặt lên môi cô nụ hôn.
“Ô...ô...ô” Lưu San phản kháng, cô vẫn còn đang chơi trò chơi mà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK