Chương 1068: Không Sinh Cùng Ngày Cùng Tháng Cùng Năm, Nguyện Chết Cùng Năm Cùng Tháng
CHƯƠNG 1068: KHÔNG SINH CÙNG NGÀY CÙNG THÁNG CÙNG NĂM, NGUYỆN CHẾT CÙNG NĂM CÙNG THÁNG
“Oa, mợ chủ, chị quá đẹp, giống như tiên nữ vậy.” Hắc Muội khen ngợi, nhìn chằm chằm vào Hạng Uyển, hai mắt trợn lớn.
“Hắc Muội.” Hình Thiên gọi cô ta.
“Dạ.” Hắc Muội lập tức đứng thẳng lưng, cúi chào.
Lúc đầu Hình Thiên chỉ muốn đùa với Hắc Muội một chút, nhìn thấy Hắc Muội nghiêm túc như vậy, anh cũng không đùa tiếp được nữa, dí đầu cô một cái nói: “May mắn em không phải là nam.”
Vẻ mặt Hắc Muội không hiểu gì mà nhìn Hình Thiên, không hiểu tổng thống đại nhân có ý gì.
Hình Thiên nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô, hỏi Hạng Uyển: “Cô ta ở bên cạnh em không gây phiền toái cho em chứ, có chút trung nhị*.”
*Trung nhị xuất phát từ cụm từ ‘bệnh trung nhị’ là tục ngữ của người Nhật Bản, ý chỉ học sinh cấp hai, thanh thiếu niên ý thức về cái tôi quá lớn, đặc biệt là trong hành động lời nói, tư tưởng tự coi mình là trung tâm.
Hạng Uyển khẽ cười, quả thật rất trung nhị: “Vẫn may, Hắc Muội rất nghe lời.”
“Nghe lời ai?” Hình Thiên thâm thúy nói.
“Đương nhiên là Tổng thống đại nhân.” Hắc Muội nói tiếp.
“Đi theo đi, không cần quá câu lệ.” Hình Thiên phân phó nói.
“Vâng.” Hắc Muội lại cúi chào, sống lưng càng ưỡn thẳng hơn.
Hình Thiên: “...”
Trong phòng tiệc, Bộ ngoại giao đang tiếp đãi, túm năm tụm ba trò chuyện.
Bước xuống từ trên xe, Hạng Uyển lo lắng Hình Thiên sẽ để mình khoác tay anh đi vào bên trong, đến lúc đó để Hạng Thịnh Duật nhìn thấy, nhất định là tìm đường chết rồi.
Cô cố ý đi lên phía trước, Hình Thiên cầm tay cô.
Thân thể Hạng Uyển khẽ giật mình, nhìn về phía Hình Thiên.
“Chỉ có để Phó Hâm Ưu biết tôi coi trọng em, cô ta mới không dám khinh thường em, mới sẽ không làm phiền đến em, dù sao, cô ta cũng biết rõ, tôi liên minh với Hoa Cẩm Vinh, em đang sợ cái gì?” Hình Thiên hỏi.
“Chúng ta đã ly hôn rồi, em lại thân mật đi vào với anh, em cảm thấy hơi không ổn.” Hạng Uyển giải thích nói.
“Ly hôn vốn là do bất đắc dĩ, chính là phải cho bọn họ biết, cho dù đã ly hôn, chúng ta cũng có thể tái hôn.” Hình Thiên kiên trì nắm tay cô đi vào.
Hạng Uyển không giãy dụa, da đầu tê dại, trong đầu cũng trống rỗng.
Cô muốn tái hôn, nhưng mà, cô cũng kiêng sợ Hạng Thịnh Duật.
Khi cô vẫn trong hoảng hốt, Hình Thiên mang cô đi vào trong phòng tiệc, cơ hồ tất cả mọi người đều đưa ánh mắt nhìn lên trên người bọn họ.
Hạng Uyển hồi hộp, nhịp tim đập nhanh như muốn chui ra khỏi cổ họng, theo bản năng tìm kiếm tiếng nói của Hạng Thịnh Duật, vẫn may không ở đây, cô lén thở dài một hơi.
Bả vai bị ai đó vỗ một cái.
Cô quay đầu nhìn thấy Hạng Thịnh Duật, đồng tử không tự chủ mở rộng, trong nháy mắt sợ hãi chiếm cứ toàn bộ tâm trạng cô, adrenalin tăng cao, cao đến mức nhất thời quên phản ứng, quên luôn cả nói chuyện.
Hạng Thịnh Duật nhếch miệng, cười nhưng trong mắt không cười: “Đang tìm tôi sao?”
“Anh... Trước đó, gọi điện thoại cho tôi, cũng là muốn nói với tôi, anh đi đến nước A sao?” Hạng Uyển hỏi đứt quãng.
“Tôi đến nơi này cũng không cần báo cáo với cô.” Hạng Thịnh Duật ngông cuồng nói, liếc mắt nhìn cô, trong mắt là ý tứ sâu xa, cũng là những cơn gió lạnh, giống như đang chờ nhìn xem xui xẻo của cô.
“Ừ.” Hạng Uyển trả lời, dời ánh mắt sang nơi khác.
Hình Thiên đánh giá Hạng Thịnh Duật.
Khóe miệng Hạng Thịnh Duật nhếch lên, hai tay đút trong túi, giọng nói vô cùng khiêu khích: “May mắn gặp, Hình Tổng thống, dựa theo tuổi tác, anh lớn hơn chú nhỏ của tôi, tôi phải gọi anh một tiếc chú.”
Hạng Uyển: “...”
Cô không nhịn được trừng mắt nhìn Hạng Thịnh Duật.
Hình Thiên cũng không tức giận, đã nhiều năm như vậy rồi, cũng không phải ai cũng có thể khiến cho anh tức giận, thất lễ, không có lý trí.
Anh cười, thực chất bên trong là phản nghịch, nhưng nhìn bên ngoài vẫn dịu dàng như ngọc: “Cháu trai, anh gọi tôi là ông cũng không sao.”
Phụt.
Suýt nữa Hạng Uyển bật cười ra tiếng, bị Hạng Thịnh Duật nhìn thấy thì hỏng bét rồi.
Cô quay mặt để cái gáy đối diện với Hạng Thịnh Duật.
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha, ha ha ha ha ha, Hình Tổng thống giỏi ăn nói, ai cũng nói anh lợi hại, thật đúng là nghe danh không bằng gặp mặt.” Hạng Thịnh Duật vừa cười vừa nói.
Hình Thiên như mây trôi nước chảy: “Khi chúng ta ở nước M đã từng gặp, ngài Hạng đúng là quý nhân nhiều chuyện, cũng đúng, anh hùng xuất thiếu niên, vốn có nhiều chuyện đã quên rồi.”
“Những hoàng tôn tử đứng sẵn trên bờ vai những người có sức ảnh hưởng lớn thì sao coi là anh hùng xuất thiếu niên được chứ, là các trưởng bối cố gắng, để cho chúng tôi ngay từ khi bắt đầu đã có được nhiều hơn so với người bình thường, nào giống Hình Tổng thống, bắt đầu từ binh lính bình thường, có được địa vị ngày hôm nay, thật sự rất cố gắng.”
Hạng Thịnh Duật tâng bốc Hình Thiên, Hạng Uyển lại ngửi thấy mùi khói lửa nồng nặc.
Hình Thiên theo lời khen ngợi của Hạng Thịnh Duật nói: “Có lẽ là bắt đầu từ một binh lính, cho nên tôi hiểu sự vất vả của bọn họ hơn, vì vậy, có bọn họ, mới có tôi ngày hôm nay.”
Hạng Thịnh Duật nhún vai: “Anh dựa vào binh lính bầu sao? Tôi còn tưởng là dựa vào âm mưu thủ đoạt tính kế, ở phương diện này, tôi thật sự tôi còn muốn học tập Hình Tổng thống rất nhiều, quả thật chính là con hắc mã xông ra, chấn động bạn bè quốc tế.”
“Sao tôi cảm thấy anh là trò giỏi hơn thầy chứ. Ngài Hạng mới khiến tôi nhìn với cặp mắt khác xưa, đến tình thân cũng có thể vứt bỏ, tương lai nhất định là người làm việc lớn.”
Hạng Thịnh Duật rũ mắt: “Như nhau như nhau thôi. Dù sao tôi nhỏ hơn anh nhiều lắm, chuyện gì cũng có thể.”
“Ha ha ha.” Hình Thiên vẫn cười như cũ: “Chờ đến khi anh có thể sống đến cái tuổi này của tôi thì lại nói những lời này với tôi, tôi sẽ cảm thấy đáng tin hơn, nếu không, cũng chỉ là tuổi trẻ hăng hái ăn nói lung tung mà thôi.
“Ít nhất tôi là tuổi trẻ hăng hái, tuổi trẻ rất quan trọng, Hình Tổng thống đã không còn trẻ rồi, vậy mà vẫn còn hăng hái như vậy, cũng khiến tôi thay đổi cách nhìn.”
“Đó là tương đối mà nói, trong lòng anh là cái gì, tất nhiên cũng cảm thấy người khác là thế đó.”
“Vậy suy nghĩ trong lòng tổng thống giống suy nghĩ của tôi sao?” Hạng Thịnh Duật hỏi ngược lại, ánh mắt nhìn về phía Hạng Uyển.
Ánh mắt kia giống như lưỡi dao róc thịt trên mặt cô, đặc biệt hung ác.
Hạng Uyển không hiểu vì sao đám lửa này lại đốt đến trên người cô, thật sự là tai bay vạ gió, cô nhíu mày nói: “Các anh hợp ý nhau như vậy, vì sao không kết làm anh em đi, không sinh cùng năm cùng tháng, chỉ mong chết cùng tháng cùng năm.”
Hình Thiên: “...”
Hạng Thịnh Duật: “...”
“Chết cùng năm cùng tháng với anh ta, không phải tôi thiệt rồi sao, tôi trẻ hơn anh ta rất nhiều.” Hạng Thịnh Duật nhìn Hạng Uyển nói.
“Trên thế giới này, có rất nhiều kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, tuổi tác cũng chỉ là một con số mà thôi.” Hình Thiên sâu xa nói.
“Vậy Hình Tổng thống yêu mến muốn kết làm anh em với tôi sao?” Hạng Thịnh Duật liếc nhìn Hình Thiên.
“Không phải bây giờ chúng ta là vậy rồi sao, anh vốn dĩ là anh em họ với Hạng Uyển, tôi nhớ Hạng Uyển lớn hơn anh mấy tháng, anh gọi tôi một tiếng anh cả cũng là chuyện đương nhiên.” Hình Thiên nói.
Hạng Thịnh Duật thu lại nụ cười, sắc mặt tái xanh, trong mắt cũng không có một chút nhiệt độ, lạnh lùng nhìn Hình Thiên, thẳng thắn nói: “Không phải anh và Hạng Uyển ly hôn rồi sao? Cô ấy có quan hệ gì với anh?”
“Ly hôn rồi, cũng có thể tái hôn, chỉ cần có lòng, tất cả đều có thể.” Hình Thiên nói.
Hạng Thịnh Duật nhìn về phía Hạng Uyển hỏi: “Em muốn tái hôn với Hình Thiên sao?”