Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 953: Uyển Uyển Thích Không?​




CHƯƠNG 953: UYỂN UYỂN THÍCH KHÔNG?
Không biết qua bao lâu, cô tỉnh dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, sắc trời vẫn tối đen.
Cô cầm điện thoại lên nhìn, đã là năm giờ hai mươi sáu phút chiều rồi.
Hạng Thịnh Duật nói ban đêm sẽ đưa cô đi cùng, nhưng cũng không nói cho cô địa chỉ, cô rời giường, đánh răng rửa mặt, đi ra ngoài.
Hắc Muội đang chơi cùng cún con, nhìn thấy Mục Uyển, cười hỏi: "Cô chủ, em nấu xong cơm rồi, cô muốn ăn chưa?"
Mục Uyển nghĩ, ăn một ít cũng tốt, đi với Hạng Thịnh Duật chưa chắc đã được ăn cơm tối: "Vất vả cho em rồi."
"Bây giờ em sẽ bưng đồ ăn ra." Hắc Muội đi vào phòng bếp, cún con ngoe nguẩy đuôi đi theo sau lưng cô ấy.
Cô ngồi xuống bàn ăn.
Hắc Muội bưng thức ăn lên.
"Hắc Muội, có thiết bị nghe lén nào không dễ bị phát hiện không?" Mục Uyển hỏi.
"Bây giờ trên thị trường phần lớn thiết bị nghe lén đều dễ dàng bị phát hiện, trước kia còn có lọai như chất hóa học theo dõi trong máu, nhưng bây giờ cũng có thể thông qua dụng cụ kiểm tra ra, an toàn nhất, ngược lại là điện thoại nghe lén." Hắc Muội giải thích.
"Điện thoại nghe lén?"
Hắc Muội gật đầu: "Có loại hack, có thể cài trực tiếp vào trong điện thoại di động, cho dù tắt máy, cũng có thể nghe lén."
Mục Uyển có dự cảm không tốt, đưa di động cho Hắc Muội: "Em xem giúp điện thoại di động của tôi?"
"Điện thoại của cô chủ là lọai được chế tạo đặc thù, không có vấn đề gì." Hắc Muội vừa cười vừa nói.
"Chà." Cũng đúng, điện thoại di động của cô là Hình Thiên cho cô, từng nói với cô là đã được mã hóa qua rất nhiều tầng, không có khả năng bị Hacker và virus xâm nhập, dù xâm nhập lập tức có chương trình tự hủy format toàn bộ.
Nói như vậy, điện thoại Hạng Thịnh Duật cũng sẽ có công năng tương tự.
Cô nghe lén hoặc là chụp ảnh, rồi gửi cho bà Lan Ninh mới có hiệu quả thực tế.
"Hắc Muội, điện thoại di động của em cũng đã được mã hóa sao?" Mục Uyển hỏi.
Hắc Muội gật đầu.
"Bây giờ chúng ta đi mua điện thoại phổ thông, em hack giúp điện thoại di động của tôi, có thể chứ?"
Hắc Muội không hiểu: "Cô chủ muốn nghe lén chính mình sao?"
Cô muốn thông qua điện thoại của mình nghe lén Hạng Thịnh Duật, dù không chụp được ảnh Hạng Thịnh Duật và những phụ nữ khác, ít nhất có thể nghe lén được cuộc đối thoại của mình và anh ta.
Mục đích cô ở lại bên cạnh Hạng Thịnh Duật, chẳng phải là phá hỏng hợp tác của anh ta, để anh ta không thể làm Hoàng đế sao.
"Em cứ làm như tôi nói." Mục Uyển nói xong, ra ngoài lái chiếc Ferrari màu đỏ đi mua một chiếc điện thoại bình thường, lắp sim điện thoại khác.
Vừa trở lại tiểu viện bên hồ đã thấy người của Hạng Thịnh Duật đứng chờ ở cổng.
"Bà chủ, mời, ông chủ nói, lần này bà chỉ đi một mình." Thuộc hạ Hạng Thịnh Duật mặt vô cảm nói.
"Cô chủ, cô hãy nói với họ để tôi đi cùng bà." Hắc Muội lo lắng nói.
Thuộc hạ Hạng Thịnh Duật nhiều như vậy, ai cũng là tinh anh, dù Hắc Muội đi cũng không làm gì được, ngược lại còn liên lụy cô ấy.
"Em đợi ở nhà, nhớ việc tôi vừa giao phó, hãy đi làm ngay, tôi không sao." Mục Uyển dặn dò xong, rồi lên xe của thuộc hạ Hạng Thịnh Duật.
Cô nhìn điện thoại, hi vọng bây giờ Hắc Muội đã hack được rồi.
Xe đã đi hơn nửa giờ, đường càng đi càng dốc.
Mục Uyển nhướng mày, màu đen vô tận khiến cô cảm thấy bất an.
Cô nhìn người lái xe.
Vẻ mặt anh ta vẫn không cảm xúc.
Mục Uyển tiếp tục nhìn ngoài cửa sổ, xe đã bắt đầu lên núi.
"Chúng ta đang đi tới một sào huyệt khác của Hạng Thịnh Duật sao? Ở trên núi à, bí ẩn đấy." Mục Uyển thăm dò.
"Nếu bà chủ sợ thì có thể rời khỏi nước M, hà tất phải lưu tại nơi này rắp tâm muốn hại ông chủ chứ." Thuộc hạ Hạng Thịnh Duật không vui nói.
Mục Uyển bật cười: "Anh ta hại tôi như thế nào, anh chắc chắn rõ hơn tôi, không có đạo lý chỉ cho các anh hại người, không cho phép tôi tự vệ, đúng không?"
Thuộc hạ của Hạng Thịnh Duật mím chặt môi: "Người với người lập trường khác biệt, không có hại hay không hại."
Mục Uyển nhìn ra ngoài cửa sổ, không muốn lý luận với anh ta nữa, chọc giận thuộc hạ của Hạng Thịnh Duật, không hề tốt cho cô.
Xe đi hơn nửa giờ nữa mới tới được đỉnh núi.
Đỉnh núi được bố trí rất ấm áp, không có biệt thự, nhưng có mấy lều vải cỡ lớn, xung quanh giăng đầy bóng đèn nhỏ đỏ đỏ xanh xanh, hai chỗ hoa hồng hình trái tim được đèn đỏ chiếu sáng càng đẹp lộng lẫy.
m thanh phụ nữ vừa khoa trương vừa hưng phấn truyền từ trong lều vải ra.
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng có thể biết người bên trong đang làm cái gì.
Nhưng phía ngoài lều có hai thuộc hạ của Hạng Thịnh Duật đứng canh, nên cô cũng không thể xông vào chụp ảnh, dù đi vào, cũng không thể quang minh chính đại chụp ảnh, chắc chắn sẽ bị tịch thu.
Bây giờ cô chỉ hi vọng họ có thể đối thoại, đúng lúc Hắc Muội đã hack được điện thoại di động của cô, có thể ghi âm được.
Bên trong giống như đã kết thúc, tiếng phụ nữ đã ngừng lại.
"Mau nói, em và Mục Uyển ai khiến anh thoải mái?" Mục Uyển nghe được người phụ nữ bên trong hỏi.
m thanh hơi quen thuộc, hình như là tiếng của Hạng Kim Thu.
Chẳng lẽ Hạng Kim Thu và Hạng Thịnh Duật có quan hệ với nhau?
Mục Uyển bị chính suy nghĩ của mình dọa sợ, Hạng Thịnh Duật để cô đến xem những thứ này mục đích là gì.
"A." Một cái tiếng cười khẽ vang lên.
Mục Uyển kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy Hạng Thịnh Duật đứng ở sau lưng cô, cô cảm thấy mình hơi mơ hồ.
Hạng Thịnh Duật đứng phía sau cô, dáng vẻ như đã nhìn cô rất lâu rồi.
Vậy người đàn ông trong đó cũng không phải Hạng Thịnh Duật.
"Lục Bác Lâm, anh thật đáng ghét." Hạng Kim Thu vừa cười vừa nói.
Mục Uyển lại ngạc nhiên nhìn lều vải, người đàn ông bên trong là Lục Bác Lâm.
Cho nên, lúc ăn cơm buổi trưa, người nói chuyện điện thoại với Hạng Thịnh Duật không phải những phụ nữ khác của anh ta, mà là Hạng Kim Thu.
Nếu như Hạng Kim Thu biết quan hệ giữa cô và Hạng Thịnh Duật, là tốt hay xấu?
Trong đầu cô rất loạn, tạm thời không sắp xếp được, nhưng có một điều, Hạng Thịnh Duật sẽ không làm việc gây bất lợi cho chính mình, vậy thì, chắc chắn là bất lợi cho cô.
Cô xoay người: "Tôi phải đi về."
"Đã tới rồi thì vội vã về làm gì, không phải muốn đến xem điều ngạc nhiên và vui mừng mà tôi đã chuẩn bị sao? Lục Bác Lâm đã trở về, cũng là ngạc nhiên và vui mừng đối với em nhỉ?" Hạng Thịnh Duật chặn cô lại, nhếch miệng, cười mà như không cười, nhưng vẻ rất châm chọc.
"Nên anh dẫn tôi tới là để chứng minh năng lực của anh, hay là anh có chỗ dựa nên không sợ?" Mục Uyển hỏi ngược lại.
"Em nói đúng một nửa, em thật sự cho rằng tôi sẽ gả quả bom hẹn giờ như dì út của em cho Sở Dã Bạch sao, tôi nghĩ, Sở Dã Bạch cũng không muốn, vợ chồng phải vinh nhục cùng hưởng, tôi và em đều rõ tính cách ích kỷ của Hạng Kim Thu, cô ta mà gả cho Sở Dã Bạch, thỉnh thoảng lại gây ra một chút chuyện, chỉ mang đến phiền phức cho chúng ta thôi." Hạng Thịnh Duật sâu xa nói.
Mục Uyển nhướng mày: "Những lời này của anh là có ý gì? Chẳng lẽ anh căn bản không muốn gả Hạng Kim Thu cho Sở Dã Bạch, chẳng qua là các người chơi trận giả sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK