Chương 1355: Bạn Không Có Lựa Chọn, Nghiền Nát.
CHƯƠNG 1355: BẠN KHÔNG CÒN LỰA CHỌN NÀO KHÁC, NGHIỀN NÁT.
Những người kia được sắp xếp ở phòng hội nghị, Mục Uyển không đi thẳng đến đó mà cô quay lại phòng làm việc của mình trước.
“ Chuyện của tôi ông đã biết rồi, có phóng viên đến đây hỏi về mối quan hệ giữa tôi và ông.” Mục Uyển hỏi thẳng.
“Chuyện này là cô sắp xếp?” Hoa Cẩm Vinh cũng hỏi
Mục Uyển không ngạc nhiên với câu hỏi của ông ta, Hoa Cẩm Vinh chính là một người đa nghi như vậy.
“Tôi nói cho ông thời gian, thì nhất định sẽ cho ông thời gian, chuyện này không phải do tôi sắp xếp, tôi không cần thiết phải khiến mình trở tay không kịp, phải biết, nếu như tôi tuyên bố mà không có sự đồng ý của ông, là một việc không hề thông minh, có người phái đám phóng viên này tới, là ai muốn chúng ta khó xử chắc trong lòng ông cũng rõ, ông có thể đi điều tra, rất dễ mà.” Mục Uyển lý trí nói.
“Tôi sẽ điều tra rõ chuyện này, tôi nghe nói cô mời bọn họ đến phòng hội nghị, đây là cô buộc tôi phải thừa nhận sao?” Hoa Cẩm Vinh hỏi.
“Bọn họ trực tiếp hỏi, nếu như tôi không trả lời hoặc thái độ ý kiến không rõ ràng, bọn họ sẽ truyền ra, đến lúc đó mọi người cũng sẽ cảm thấy chúng ta chột dạ, càng cho bọn họ thêm sức mạnh để bịa đặt, Hoa Cẩm Vinh, dù sao, người khác không biết chân tướng sẽ bị dẫn dắt theo, tôi chỉ có thể tự tin mời họ vào phòng hội nghị, trước tiên nghiền nát về mặt khí thế, còn có không phải là tôi ép ông mà là người phái những người phòng viên này đến, trước kia tôi đã nói với ông không phải chúng ta không nói thì người khác sẽ không biết, luôn có người biết, đem chuyện này thành điểm sơ hở.” Mục Uyển nói một cách rõ ràng.
“Nên, theo ý của cô chính là không thể không công khai?” Hoa Cẩm Vinh hỏi.
“Thay vì lo lắng một ngày nào chuyện này sẽ bị phơi bày, tốt hơn là nên trực tiếp nói với mọi người, thừa nhận sai lầm, tiếp theo sẽ dẫn dắt dư luận theo hướng đúng đắn, sau đó cũng có thể bình thản mà ngủ, không lo lắng gì.” Mục Uyển khuyên.
“Bây giờ tôi đang bị cô ép không còn lựa chọn nào khác, đúng không?” Hoa Cẩm Vinh lại hỏi.
“Ông có lựa chọn, ông có thể lựa chọn nói dối, tôi có thể nói tôi không rõ, ông cũng có thể đè chuyện này xuống, tôi cũng có thể nói tôi không rõ, tôi không biết chuyện gì cả, dù sao, đó là chuyện giữa ông và phu nhân Lan Ninh, mặc dù tôi là con gái hai người, nhưng tôi vô tội, nếu như ông không muốn nói, tôi có thể nói với bọn họ tôi không biết gì cả, nhưng sau đó xảy ra vấn đề gì, ông phải tự mình giải quyết tôi sẽ không tham gia vào.” Mục Uyển rất ghét Hoa Cẩm Vinh nói từ “ép” kia.
“Nếu như tôi lựa chọn che giấu, cô cảm thấy sẽ có kết quả như thế nào?” Hoa Cẩm Vinh suy nghĩ hỏi.
“Những lời nói của tôi có lẽ ông không muốn nghe.” Mục Uyển nói.
“Cô nói đi, giúp tôi phân tích một chút.” Hoa Cẩm Vinh nói.
“Đã như vậy, tôi sẽ trực tiếp nói rõ, những phóng viên được phái đến lần này là bên Hoa Quán Lâm, mục đích của ông ta làm như vậy có lẽ là muốn tận diệt chúng ta, ông, phu nhân Lan Ninh, tôi, Hạng Thịnh Duật, dù sao ông ta vẫn luôn muốn lên nắm quyền, nhưng ông yên tâm, bởi vì ông ta không có tư cách và năng lực này, một mình Hạng Thịnh Duật cũng có thể khiến cho ông ta sống không bằng chết, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn như vậy cứ để cho ông ta vênh váo.” Mục Uyển nói thẳng.
“Ông sao có thể lên nắm quyền, ông ta không thể lên nắm quyền, ông ta là nhánh bên, dựa vào tôi.” Hoa Cẩm Vinh cau mày.
“Ông ta có thể lên nắm quyền được hay không trong lòng ông rất rõ, cái gì gọi là nhánh bên, nhà họ Hạng cũng được xem như là nhánh bên sao? Các thế hệ quân vương, không biết thay đổi vua chúa bao nhiêu lần, làm chúng ta xấu mặt người có lợi nhất tất nhiên là ông ta, đương nhiên có làm được hay không còn phải xem bản lĩnh của ông ta, cũng không nhất định là làm được.” Mục Uyển nói xong, học dáng vẻ của Hạng Thịnh Duật nhếch khóe miệng.
“Nếu như tôi không công khai, bọn họ không có cách nào nắm được chúng ta, bên Hạng Thịnh Duật chắc chắn có cách.” Hoa Cẩm Vinh vẫn còn ôm tâm lý gặp may.
“Cách gì, loại chuyện xét nghiệm quan hệ cha con không thể thay đổi được, có một số lời nói dối ông có thể làm càn, không có đúng bệnh, nhưng có một số lời nói dối, làm càn chính là đang tát vào mặt mình, hơn nữa, tôi cảm thấy lựa chọn này không đúng, tôi có thể tôn trọng quyết định của ông, nhưng tôi không muốn kéo Hạng Thịnh Duật xuống nước. Anh ấy hoàn toàn không liên quan đến chuyện này.” Mục Uyển nói.
“Nói đến cuối, ông ta vẫn muốn ngồi lên vị trí này của tôi.” Hoa Cẩm Vinh bi quan nói.
Mục Uyển khẽ cười một tiếng: “Ông không có con trai, Hoa Nhiên gả cho Hình Thiên, ông chỉ có thể nhường ngai vàng cho Hạng Thịnh Duật, dù sao tôi cũng là máu mủ của ông, người nắm quyền tiếp theo cũng là cháu ngoại của ông, dòng máu chảy trong cơ thể cũng là của ông, anh ấy thừa kế là điều hợp lý, tại sao anh ấy phải làm những điều thừa thãi?”
Hoa Cẩm Vinh im lặng.
Tiếng gõ cửa vang lên.
Mục Uyển nhìn về phía cửa, không cup điện thoại, nói: “Vào đi.”
Hắc Muội đi vào, báo cáo với Mục Uyển: “Phu nhân, mấy người bên kia đang làm loạn, có người náo loạn rất kịch liệt, nói là chị cố ý cầm tù bọn họ, còn có đã có người phát trực tiếp.”
“Tôi biết rồi.” Mục Uyển nói: “Em ra ngoài trước đi, một phút nữa tôi sẽ ra, không cần quan tâm đến cảm xúc lúc này của họ, họ càng lo lắng sẽ càng có lợi với chúng ta.”
“Vâng phu nhân.” Hắc Muội đi ra.
Mục Uyển nói với Hoa Cẩm Vinh đầu bên kia điện thoại: “Bây giờ ông còn một phút để suy nghĩ, tôi sẽ hoàn toàn tôn trọng suy nghĩ của ông, ông muốn có kết quả như thế nào, tôi sẽ nói theo ý muốn của ông.”
Hoa Cẩm Vinh trầm mặc nói: “Cô chắc chắn sau khi công khai có thể ổn định được lòng dân? Hay là cô có suy nghĩ khác?”
“Ba, ông cảm thấy để ông làm hoàng đế tôi sẽ an tâm hay là để chồng tôi làm hoàng đế tôi sẽ an tâm, tôi chỉ là con gái của hai người, cuối cùng ông cũng không gấp rút sinh con trai, cho dù ông sinh được con trai, ông cảm thấy cậu ta thể ngồi vững không?” Mục Uyển rất bình tĩnh hỏi.
“Đúng vậy, lúc tôi đang giữ ngôi vua còn không ngồi vững, huống hồ là một đứa trẻ, được rồi, tôi biết rồi, đợi khi tôi già đi sẽ thoái vị truyền lại ngôi cho Hạng Thịnh Duật.” Hoa Cẩm Vinh bất lực nói.
“Tôi cảm thấy ông nên cảm thấy vui mừng, ông cho rằng Hạng Thịnh Duật không biết chuyện của ông và phu nhân Lan Ninh, nếu như con gái của ông không phải là tôi, nếu như tôi không phải là con gái của ông, vậy, chuyện này đối với ông mà nói coi như xong, bây giờ có Hạng Thịnh Duật bảo vệ tôi, sợ cái gì, anh ấy lớn mạnh như thế nào ông biết mà.” Mục Uyển nói một cách rất tự tin.
Hoa Cẩm Vinh phát hiện, khí thế của mình cũng hoàn toàn bị nghiền nát, không có lý do để phản bác, thậm chí đi theo suy nghĩ của Mục Uyển, cũng phát hiện bản thân mình thật sự may mắn, giống như một người yếu ớt cần sự bảo vệ của kẻ mạnh.
Trước mặt kẻ mạnh, kẻ yếu không có quyền lên tiếng.
“Tôi biết rồi, vậy thì công khai đi, làm theo suy nghĩ của cô.” Hoa Cẩm Vinh bất lực nói.
“Tôi cần ông phối hợp với tôi, yên tâm, ông là ba của tôi, tôi rõ, ông cũng rõ, mặc dù trước đây có xung đột, là vì không biết tôi là con gái của hai người, bây giờ tất cả mọi chuyện đều đã rõ ràng, ông cứ làm theo những lời tôi nói là được rồi.” Mục Uyển nói.