Chương 492: Không Thiếu Tiền Đúng Là Giỏi
CHƯƠNG 492: KHÔNG THIẾU TIỀN ĐÚNG LÀ GIỎI
Bạch Nguyệt nhìn Trương Tinh Vũ: “Ngày mai anh phải làm một chuyện rất quan trọng, nhưng một mình anh có thể không kịp, kêu thêm vài người, tốt nhất tìm vài thiên tài máy tính.
Nhiệm vụ của các cậu là phát hành tin tức lên mỗi trang web có lưu lượng truy cập, nội dung phát tán tôi đã viết sẵn rồi, tìm thêm một đội ngũ nhà văn mạng để tăng lưu lượng truy cập, phải lên đầu đề trên mỗi trang web.
Nếu bị khóa tài khoản, gửi thêm lần nữa, gửi bằng những IP ảo khác nhau, nếu đã cài đặt từ chặn thì đổi những từ chặn đó thành phiên âm, hoặc thêm dấu câu, phụ đề vào giữa những từ chặn đó, tôi cần hoàn thành trong một ngày để hầu hết mọi người trong nước A đều biết được, ngoài ra, những trang web nước ngoài cũng phải đăng. Nhớ kĩ nhất định phải kiểm soát sự dẫn dắt của dư luận.”
“Tôi sợ không thể làm được, tài ăn nói của tôi không được tốt.” Trương Tinh Vũ chột dạ.
“Ngày mai tôi sẽ đến chỗ HSH, có vấn đề gì tôi sẽ liên lạc với anh, hơn nữa, tôi sẽ viết bản thảo liên tục, anh chỉ cần phụ trách đăng ra ngoài là được.”
Trương Tinh Vũ nghe Bạch Nguyệt nói như thế liền yên tâm.
Anh rất tin tưởng cô, cảm thấy có cô ở đây, như thể rất nhiều vấn đề đều sẽ được giải quyết.
Bảy giờ sáng, Bạch Nguyệt ăn sáng rồi thông báo với Lâm Tiến, bảy giờ rưỡi cô sẽ đến công ty anh.
“Tiểu Niệm, cần mẹ giúp đỡ không?” Tống Tâm Vân hỏi.
Bạch Nguyệt lắc đầu: “Mẹ chỉ cần bảo vệ công ty là được, Thịnh Đông Quang có thể sẽ có mưu đồ với công ty, mẹ phải đảm bảo công ty không thể gặp chuyện.”
“Con cũng phải giữ gìn sức khỏe đấy.” Đôi mắt Tống Tâm Vân lóe lên, muốn nói lại thôi.
“Con biết rồi mẹ.” Tuy Tống Tâm Vân luôn dặn dò cô giữ gìn sức khỏe, người già mà, không ngừng lặp lại những lời tương tự, chẳng qua chỉ là một cách thể hiện sự quan tâm của bà mà thôi.
Bạch Nguyệt ra cửa nhà, Lâm Tiến cố tình tìm một thân tín đến kiểm tra xe giúp cô, lái xe thay cô.
Bảy giờ rưỡi, cô đến chỗ HSH.
Nhân viên ở chỗ HSH đến làm việc vào lúc tám giờ sáng mỗi ngày.
Vào lúc bảy giờ rưỡi đã có hai nhân viên đến.
“Chỗ HSH chia thành bốn bộ phận, bộ phận bán hàng, bộ phận kĩ thuật, bộ phận vận hành, bộ phận tài chính, ngoại trừ bộ phận tài chính, mỗi một bộ phận sẽ có một nhân viên nội bộ, trợ lý của tôi phụ trách quản lý những nhân viên nội bộ này, trợ lý của tôi cũng làm luôn công việc HR, tổng cộng hai mươi bảy người, bộ phận bán hàng mười người, bộ phận kỹ thuật bốn người, nội bộ ba người, một dì giúp việc phụ trách nấu cơm và dọn dẹp, còn có trợ lý của tôi.” Trương Duệ giải thích.
“Ừm, tôi biết rồi.”
“Cô muốn biết thêm chi tiết có thể hỏi trợ lý của tôi, thật ra cậu ta cũng được xem là trợ thủ đắc lực của công ty, tôi khá tin tưởng cậu ta, phải rồi, hôm qua cô đã gặp luật sư đại diện của công ty rồi.” Trương Duệ nhắn nhủ.
“Rất cảm ơn sự giúp đỡ của anh, đợi tôi làm xong chuyện, anh muốn mua công ty tôi nhất định sẽ không từ chối.” Bạch Nguyệt hứa.
“Đến lúc đó nói sau đi, có thể tôi sẽ lấy số tiền này để đầu tư những khoản khác, lát nữa tôi sẽ giới thiệu với cô tiếp.” Trương Duệ nói.
“Bảo người chuẩn bị cho tôi năm mươi bao lì xì, tôi vừa đến phải tỏ chút tấm lòng.” Bạch Nguyệt nói.
“Đi theo một cấp trên hào phóng như cô, họ nhất định sẽ làm việc thật tốt, cô chắc chắn sẽ làm tốt hơn tôi.” Trương Duệ khen ngợi.
Bạch Nguyệt mỉm cười.
Cô muốn tổ chức HSH này, không phải vì kiếm tiền, chỉ vì muốn dẫn dắt phương hướng của công chúng trở thành vũ khí mạnh nhất của cô.
Tám giờ, các nhân viên đều có mặt đầy đủ, trợ lý thông báo đến phòng họp.
Bạch Nguyệt đến phòng họp trước, nhìn từng người một bước vào toàn là người trẻ tuổi, không một ai hơn ba mươi lăm tuổi.
“Tôi giới thiệu với mọi người, đây là Tổng Giám đốc Bạch, đã trở thành bà chủ mới của mọi người, tôi hy vọng mọi người đi theo cô ấy sẽ làm việc thật tốt, chắc chắn sẽ có tiền đồ hơn đi theo tôi.” Trương Duệ nói đơn giản.
“Tôi biết, mỗi một công ty trong lúc đang phát triển bỗng đổi ông chủ, đối với nhân viên mà nói sẽ có cảm giác lo sợ, chênh lệch tâm lý và cảm giác băn khoăn bất lực, trước tiên, tiền lương của mọi người sẽ được tăng thêm một triệu rưỡi dựa trên cơ sở ban đầu mỗi người.” Bạch Nguyệt nói xong, không một ai vỗ tay.
“Ngoài ra, do công việc của tôi rất bận, số lần mỗi tháng đến công ty sẽ không nhiều, vì vậy, quản lý trước mắt vẫn là trợ lý của tổng Giám đốc Trương.” Bạch Nguyệt nhìn vào trợ lý của Tổng Giám đốc Trương: “Cậu tên gì?”
“Tôi tên Đỗ Tân Bác.” Trợ lý nói.
“Ừm, bắt đầu từ hôm nay, tiền lương của cậu sẽ tăng thêm sáu triệu một tháng, bắt đầu từ bây giờ, tiền thưởng tổng kết theo mùa, mỗi một mùa sau khi trừ đi tất cả chi phí, cậu có thể chiếm 30% lợi nhuận ròng, ngoài ra 20% cậu có thể phát cho cấp dưới xem như là tiền thưởng, 10% xem như chi phí tiệc tùng của công ty, 40% còn lại, tôi có những sử dụng khác.” Bạch Nguyệt nói dứt khoát.
Trương Duệ dẫn đầu vỗ tay: “Tổng Giám đốc Bạch đang dẫn mọi người cùng nhau phát triển, mọi người hãy cùng nhau cố gắng, đừng làm mất mặt tôi.”
Tiếng vỗ tay rất nhiệt liệt.
“Bộ phận kỹ thuật và bộ phận vận hành ở lại, họp thêm vài phút nữa, Đỗ Tân Bác, cậu cũng ở lại.” Bạch Nguyệt nói.
Những người khác ra ngoài.
Trương Duệ nhìn rồi nói: “Vậy tổng Giám đốc Bạch, tôi đi trước đây, có chuyện gì cô cứ gọi cho tôi.”
“Ừm, cảm ơn Tổng Giám đốc Trương.”
Trương Duệ cũng bước ra ngoài, Đỗ Tân Bác đóng cửa lại.
“Tình trạng của công ty này, các người biết rõ hơn tôi, tôi cần phải hoạt động để quảng cáo, để lưu lượng truy cập của chúng ta phát triển hơn, cũng cần bộ phận kỹ thuật duy trì, đừng xảy ra bất cứ vấn đề gì, ngoài ra, tôi còn phải tạo ra một trang web mới, cần tuyển dụng phóng viên, biên tập, giải quyết các thủ tục liên quan, 40% còn lại do bộ phận kỹ thuật, bộ phận vận hành, phóng viên, bộ phận biên tập phân chia.
Cuối cùng, mỗi năm tôi sẽ đầu tư mười hai tỷ vào, ngoại trừ bù lỗ vốn ra, cũng xem như là tiền thưởng của mọi người. Tôi chỉ hy vọng, mọi người hãy làm tốt công việc, đừng khiến tôi thất vọng.
Những người khác có thể giải tán, Đỗ Tân Bác, cậu đến phòng làm việc của tôi, tôi có chuyện để cậu làm.” Bạch Nguyệt nói dứt khoát.
“Được.” Đỗ Tân Bác đi theo Bạch Nguyệt vào phòng làm việc.
Bạch Nguyệt mở máy tính ra, đăng nhập Messenger, gọi điện cho Trương Tinh Vũ: “Đưa nội dung đăng ra ngoài, sau đó gửi toàn bộ địa chỉ đến chỗ tôi.”
Bạch Nguyệt cúp máy, nhìn Đỗ Tân Bác: “Lát nữa tôi sẽ đưa đường link cho cậu, điều tôi muốn cậu làm là bảo những nhà văn mạng đó lên tiếng phê phán Thịnh Đông Quang.”
“Ơ... Chuyện đó sẽ là một khoản chi phí rất lớn.” Đỗ Tân Bác nhắc nhở.
“Chuyện cá nhân của tôi, tất cả chi phí sẽ do tôi trả, sẽ không khấu trừ trong doanh thu của mọi người, yên tâm. Cậu báo với nhân viên, đến lúc đó bảo kế toán đưa hóa đơn cho tôi là được.”
“Cô... Làm như vậy chắc chắn sẽ lỗ tiền đó, lấy tất cả lợi thuận làm tiền thưởng, còn phải tự mình bỏ tiền ra làm việc, mở một trang web mới cô chắc chắn sẽ lỗ vốn trong giai đoạn đầu.” Đỗ Tân Bác không hiểu.
Bạch Nguyệt mỉm cười: “Tôi không thiếu tiền, trang web của tôi, tôi muốn nó trở thành quyền uy nhất, trở thành sự tồn tại đáng sợ nhất đối với những tên bỉ ổi đó trong vòng ba năm, cậu chỉ cần làm theo lời tôi nói là được, hiểu không?”
Đỗ Tân Bác gật đầu: “Tôi hiểu rồi.”