Chương 645: Anh Ghen À
CHƯƠNG 645: ANH GHEN À
Bạch Nguyệt nhìn Tô Chung, đúng lúc Tô Chung cũng nhìn sang, vừa khiêu khích vừa cong môi châm chọc, tay gõ nhẹ nhẹ lên mặt bàn.
Tô Chung nhìn bộ dạng của Bạch Nguyệt, có chút bực mình.
Người phụ nữ này, 5 năm trước lấy thân phận vợ Tô Khánh Nam đến nhà hắn ăn cơm, người phụ nữ này khi đó chưa là cái gì cả, hắn ta có thể tùy tiện bóp chết cô.
Không ngờ, bây giờ quay ngoắt đi, lại biến thành người mà mọi người đều phải kiêng kị, trong lòng hắn ta rất không thoải mái.
“Lẽ nào vụ án này không thể điều tra nổi sao? Cô không phải là đến trợ giúp điều tra à?” Tô Chung công kích Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt cười, ung dung đáp: “Thứ nhất, tôi là tới giúp điều tra, chứ không phải người điều tra chủ yếu, hơn nữa vụ án này điều tra được hay không không nằm ở quyết định của tôi, mà là nằm trong tay cục cảnh sát, không phải sao?”
“Nhưng Tằng phu nhân chết trên xe của cô.” Tô Chung không phục nói.
“Bên pháp y đã có kết quả giám định rồi, có người gài thuốc nổ trong răng của Tằng phu nhân, khi nào phát nổ đều do người đằng sau.” Bạch Nguyệt nghiêm túc công kích trở lại.
Cô tiếp tục nói: “Mà người của tôi, bây giờ vẫn đang nằm trong bệnh viện, là vì tôi trợ giúp các người nên bọn họ mới bị thương, là một người phụ nữ, bị hủy mất nửa bên mặt, Tô phó thống còn muốn giải thích gì nữa?”
“Tôi thấy cô nên đem lời mà Tằng phu nhân nói trước khi chết nói ra, để cảnh sát có hướng điều tra đúng, cô là người tiếp xúc cuối cùng với nạn nhân, cô có nghĩa vụ phải nói ra.” Tô Chung không tha cho cô nói.
“Nếu tôi không nói ra thì sao?” Bạch Nguyệt khiêu khích nói.
Tô Chung đứng lên, thấp giọng nói: “Vậy thì tôi có lí do nghi ngờ cô là hung thủ.”
“Được thôi.” Bạc Nhã thở một hơi: “Nếu ông đã muốn biết như vậy, ngày mai tôi sẽ liên lạc với người bên cục cảnh sát, đem mọi chuyện mà tôi biết nói ra, Tô phó thống, ông vừa lòng chưa.”
Tô Chung ngồi xuống, “hừ” một tiếng.
Bạch Nguyệt quét mắt qua Tả Đoàn Niên.
Sắc mặt Tả Đoàn Niên vô cùng kém, lúc xanh lúc trắng.
Lãnh Tiêu không kìm được tán thưởng phu nhân.
Anh vẫn rất hiếu kì, tại sao phu nhân lại gọi tất cả mọi người đến, lại còn mời bọn họ ăn cơm, không giống với tính cách lạnh lùng xa cách của cô.
Cô rất không thích những người này.
Bây giờ anh đã hiểu rõ rồi.
Chuyện mà Tằng phu nhân nói ra, nều là những chuyện cấm kị liên quan đến Tả Đoàn Niên.
Mà Tô Chung lại luôn bức phu nhân nói ra, Tả Đoàn Niên tự khắc sẽ ghét Tô Chung.
Hai bên đấu nhau, chắc chắc có tổn thương, mà phu nhân ở đằng sau chính là ngư ông đắc lợi.
Còn nữa, qua việc Tô Chung náo như vậy, Tả Đoàn Niên hiểu rõ, cho dù Bạch Nguyệt nói cái gì, là thật hay giả, đều có khả năng tạo thành sóng to gió lớn.
Như vậy, Tả Đoàn Niên sau hôm nay khi không có người sẽ bí mật liên lạc với phu nhân để nói chuyện điều kiện.
Chiêu này của phu nhân quá cao tay, anh xem đến nhập tâm, nhưng mà, có đặc sắc anh cũng không học nổi a, quá tốn chất xám rồi.
Các đầu bếp bưng món ra, xếp hàng sau lưng Bạch Nguyệt.
Tả Đoàn Niên ra hiệu cho trợ lí của ông ta, trợ lí gật gật đầu.
Tiểu tiết này đã bị Hình Thiên để ý tới.
Anh đang định nhắc nhở Bạch Nguyệt, liền nghe thấy Bạch Nguyệt nói: “Những món này đều đã thử qua hết chưa? Có độc không?
Đầu bếp trả lời: “Đã thử hết rồi ạ, đều không có vấn đề.”
“Hôm nay đên đây đều là những vị khách chính trị quan trọng, ai có chút sai sót nào, tôi đều không tránh được liên quan, trước khi dùng, ở trước mặt mọi người hãy thử lại lần nữa.” Bạch Nguyệt ra lệnh.
“Dạ.” Đầu bếp đáp ứng.
Lưu San nhìn thấy những người này dùng kim thử độc thử món ăn của từng người.
Bạch Nguyệt rất lãnh đạm, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tả Đoàn Niên, hơi nhếch môi.
Trợ lí nhìn Tả Đoàn Niên, hỏi: “Có cần hạ độc vào thức ăn nữa không?”
Tả Đoàn niên nhận được tin nhắn, tay không tự chủ run lên, nhắn: “Không cần nữa, người phụ nữ này còn xảo quyệt hơn hồ li.”
Hình Thiên giương môi, ánh mắt tán thưởng Bạch Nguyệt.
Cô gọi tất cả mọi người đến, anh liền đoán được nhất định có kịch hay để xem.
Người phụ nữ mà anh thích, chính là lợi hại như vậy.
Lưu San nhìn trộm Hình Thiên.
Wow, người đần ông này thật sự giống hệt Cố Lăng Kiệt.
Chỉ là , Cố Lăng Kiệt chắc chắn sẽ không cười như vậy, cho dù cười, cũng là kiểu lạnh lùng.
Nhưng người đàn ông này tính cách có vẻ hoạt bát hơn Cố lăng Kiệt, nhìn xem, cũng lãng mạn hơn rất nhiều, có thể khiến người khác an tâm, chắc là có rất nhiều cô gái ao ước mẫu hình này.
Thầm Diên Dũng quét mắt qua, đúng lúc nhìn thấy Lưu San đang nhìn chằm chằm Hình Thiên.
Mặt anh tái xanh, lạnh lùng ho một tiếng.
Lưu San vẫn đang phiêu du trong suy nghĩ của mình nên không nghe thấy, cô nghĩ nếu Cố Lăng Kiệt chết đi, Hình Thiên này có bộ mặt đẹp trai lạnh lùng của Cố Lăng Kiệt nhất định sẽ khiến Bạch Nguyệt dễ động tâm, chỉ là, cô luôn cảm thấy, Hình Thiên không xứng với Bạch Nguyệt như Cố Lăng Kiệt.
Hình Thiên, khiến cô luôn cảm thấy nguy hiểm, có chút giống Tô Khánh Nam, nhìn thì xuất trúng, cười lên thì điên đảo chúng sinh, nhưng lại là tên quỷ đào hoa.
Bạch Nguyệt thật sự đen đủi, không dễ gì mới thoát khỏi Tô Khánh Nam, có được người yêu cô thương cô, trân trọng cô hơn cả sinh mệnh như Cố Lăng Kiệt không ngờ lại gặp chuyện không may.
Nếu không phải có Hình Thiên làm chỗ dựa, Bạch Nguyệt sợ là không sống tiếp được.
Cuộc đời này của cô, trước khi gặp Cố Lăng Kiệt, trải qua rất khổ, sau khi gặp được Cố Lăng Kiệt, lại càng khổ, bao giờ mới đến ngày khổ tận cam lai đây.
Thẩm Diên Dũng thấy Lưu San nhìn chằm chằm Cố Lăng Kiệt không chớp mắt, sắc mặt anh càng khó coi, gửi cho Lưu San một tin nhắn: “Em nhìn gì thế?”
Tiếng chuông tin nhắn reo lên, nhìn thấy người gửi là Thẩm Diên Dũng, đáp: “Không có gì, đợi ăn cơm thôi.”
Thẩm Diên Dũng liền trả lời tin nhắn: “Anh và Hình Thiên ai đẹp trai hơn?”
“Nam nhân làm gì có ai đẹp hơn, ấu trĩ, nhưng công tâm mà nói, chỉ là biểu đạt quan điểm khách quan, Hình Thiên nhìn rất MAN, là mẫu mà rất nhiều phụ nữ thích, anh không giống như vậy.”
Lưu San vừa gửi tin nhắn đi, Thẩm Diên Dũng trừng mắt nhìn cô, thật sự muốn đánh cho cô một trận vào mông.
Không, anh không nỡ đánh vào mông cô, chỉ có thể đè cô ra rồi tính tiếp thôi.
Lưu San bị trừng mắt nhìn thật sự không biết làm sao, cúi đầu xuống không biết nên làm gì.
“Vậy em cũng thuộc tuýp những người phụ nữ thích kiểu đó sao?” Thẩm Diên Dũng lại gửi tin nhắn đi.
Lưu San nhìn tin nhắn của anh, cười cười, nhìn trộm Thẩm Diên Dũng.
Anh không hề nhìn cô, giống như không hề có chuyện gì xảy ra.
Cô không trả lời anh.
Thẩm Diên Dũng cứ 10 giây lại nhìn vào điện thoại, 10 giây lại nhìn, bất lực tở dài một tiếng, lại gửi: “Sao không trả lời?”
Lưu San nhanh chóng đáp: “Anh lại ghen linh tinh à?”
“Ừ.” Anh trực tiếp thừa nhận, sau đó gửi thêm một tin nhắn: “Cho nên em trả lời cho anh.”