Chương 1179: Em Muốn Phản Bội Thì Phản Bội Đi, Không Sao Cả
CHƯƠNG 1179: EM MUỐN PHẢN BỘI THÌ PHẢN BỘI ĐI, KHÔNG SAO CẢ
Mục Uyển biết ý khẳng định trong lời nói của anh, nếu không có điều kiện, bọn họ sẽ đặt ra.
“Cho dù YLK phát hiện mỏ dầu lớn hơn cũng chưa chắc sẽ làm giá dầu quốc tế giảm xuống.”
“Vậy phải xem em thương lượng và hoạt động thế nào, nếu em thuyết phục một số nước nhập khẩu lượng dầu lớn chỉ hợp tác với YLK, điều kiện thấp hơn giá hơn bên đó 10%, đồng thời ký hợp đồng ba năm, phải biết rằng, nước M là nước nhập khẩu lượng dầu mỏ lớn nhất, giờ em trực tiếp kết thúc việc phụ trách hợp tác với SHL, đổi qua ký với YLK, nếu tuyên bố ra bên ngoài sẽ có rất nhiều quốc gia ký hợp đồng với YLK, em còn rẻ hơn 10%, lượng dầu SHL sẽ đọng lại, nếu đọng một năm thì không sao, nhưng nếu đọng hai năm thì thế nào? Bọn họ không có thu nhập, bình thường lại tiêu tiền nhiều, cộng thêm bạo loạn…”
“Xem ra em vẫn còn cơ hội.” Mục Uyển tiếp lời Hạng Thịnh Duật.
“Mặc dù SHL chỉ có một hoàng tử, nhưng cũng có một công chúa, năng lực của cô công chúa này rất mạnh, danh tiếng cũng tốt hơn hoàng tử nhiều, mặc dù quốc vương đã có ý truyền ngôi cho hoàng tử, nhưng chuyện đời khó đoán, mọi việc đều do con người quyết định.” Hạng Thịnh Duật nhắc nhở.
“Vậy giờ em đi đàm phán với YLK, nếu bọn họ chịu xuống giá, em sẽ đi thuyết phục những quốc gia khác.”
Hạng Thịnh Duật gật đầu: “Có thể làm như thế, điều quan trọng hơn là quan hệ giữa Lan Ninh phu nhân và YLK không tốt, bà ta giúp SHL, đương nhiên, bạn kẻ địch cũng chính là địch, em có thể kể chuyện tranh giành giữa em với bà ta cho YLK nghe, đồng thời hứa hẹn hợp tác cùng có lơi trong tương lai, dù sao chỉ cần hợp đồng giữa em và bên YLK hạ xuống 10% trong một năm, chắc chắn chiếc ghế đầu tiên trong Bộ Ngoại giao sẽ không thuộc về Lan Ninh phu nhân.”
Mục Uyển thấy Hạng Thịnh Duật nói chắc chắn như thế thì hỏi: “Anh giúp em như vậy không sợ Lan Ninh phu nhân thất thế sao?”
Mắt Hạng Thịnh Duật lóe lên tia sáng, anh nhìn Mục Uyển, khóe miệng càng cong hơn: “Tôi đã dự dịnh không kết hôn với Phó Hâm Ưu rồi, Lan Ninh phu nhân thất thế càng sớm, càng có có lợi với tôi.”
“Anh dự định không kết hôn với Phó Hâm Ưu sao?” Mục Uyển khiếp sợ, quan sát Hạng Thịnh Duật.
Anh lạnh lùng: “Hình như em không muốn thế.”
“Nếu anh không cưới Phó Hâm Ưu, vậy không phải anh cắt đứt quan hệ với Lan Ninh phu nhân sao? Bà ta có sức ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt là có quan hệ tốt với nhiều nước, sự ủng hộ của bà ta rất quan trọng với anh.”
“Vì vậy tôi muốn em thay thế bà ta, tôi luôn nâng đỡ em để lật đổ bà ta.” Hạng Thịnh Duật nói chắc chắn.
“Anh không lo lắng em chơi trò lật tẩy à, nếu em phản bội anh, anh sẽ không biết mình chết thế nào đâu?” Mục Uyển híp mắt nói giọng nhắc nhở.
“Em muốn phản bội thì phản bội đi, không sao cả.” Hạng Thịnh Duật nhíu mày nói với cô.
Tim cô lại có một cảm giác chua xót: “Anh đầu tư cho em nhiều sức lực và tiền tài như thế, không cảm thấy phiền muộn, đau lòng sao?”
“Tôi cũng hết cách rồi, giống như tôi bảo em hôn, cho dù em hôn, trong lòng có muốn hay không chỉ mình em biết rõ.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Em không tin bất kỳ ai, vì vậy anh cũng đừng tin em.” Mục Uyển khuyên anh.
Hạng Thịnh Duật không muốn nói gì, chỉ đi dọc bờ hồ.
Mục Uyển đi theo sau anh, ngẫm nghĩ một lát rồi khoác tay anh.
Cơ thể Hạng Thịnh Duật cứng nhắc, nhìn cô.
“Anh đi chậm thôi, em ăn hơi no, nếu đi nhanh sẽ tức bụng.” Mục Uyển nói.
Khóe miệng Hạng Thịnh Duật cong lên: “Tôi không đi nhanh mà do chân em ngắn.”
Mục Uyển: “…”
Haizz.
Bọn họ bước chậm rãi, hôm nay trời không lạnh không nóng, trời trong nắng ấm, quả thật rất dễ chịu.
Đặc biệt là nơi này.
Rời xa sự nhộn nhịp của thành phố, cảnh sắc như cõi tiên ở nhân gian.
“Em rất thích nơi này.” Mục Uyển nói.
Hạng Thịnh Duật cũng vui vẻ, mỉm cười: “Nếu tôi bận, em cứ nói với Sở Giản, bảo cậu ta đưa em tới đây.”
Mục Uyển thấy phía trước có một chiếc võng: “Em có thể nằm lên đó không?”
“Đương nhiên là được, thả rèm xung quanh xuống, em nằm ở đó ngủ trưa sẽ không thành vấn đề.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển nằm lên trên.
Hạng Thịnh Duật đẩy võng giúp cô.
“Nếu có gối nữa thì càng tốt.” Mục Uyển nhìn lá cây rậm rạp trên đỉnh đầu nói.
Cô chỉ thuận miệng nói thôi.
Hạng Thịnh Duật đã cởi áo vest ra, ném lên người cô.
Mục Uyển nhìn anh.
“Em nhìn gì, cho em làm gối đó, nếu không cần thì trả lại tôi.” Hạng Thịnh Duật nói rồi lấy lại áo khoác.
Mục Uyển giữ chặt áo anh, gấp thành hình vuông để sau đầu.
Hạng Thịnh Duật nằm xuống bên cạnh cô, tay phải để sau đầu nói: “Con gái đúng là, không biết mặc thêm nhiều quần áo khi ra ngoài gì cả, thế thì vừa có thể làm gối, vừa làm chăn.”
Mục Uyển cười bất đắc dĩ, nhìn Hạng Thịnh Duật: “Cái gì anh cũng nói lý lẽ, được lợi còn ra vẻ.”
Hạng Thịnh Duật nghiêng người, đối mặt Mục Uyển: “Sao tôi cảm thấy tôi không được lợi nào cả, ngược lại em vừa có lợi nhưng không hề ngoan ngoãn.”
Mục Uyển cũng nghiêng người nhìn anh.
Cô có cảm giác bọn họ đang ở thời còn trẻ: “Anh nói xem, nếu thế giới này tồn tại song song, vậy em và anh đang làm gì trong thế giới đó?”
“Dựa theo cuộc chiến xuất hiện trên bầu trời lần trước cho thấy, có thể chúng ta vẫn chưa sinh ra trong thế giới song song đó, nếu thế giới đó tiên tiến hơn chúng ta, có lẽ người bên đó đã tới thời đại chúng ta rồi.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển gật đầu: “Hình như cũng có lý, những thứ khoa học kỹ thuật này rất bí ẩn cũng rất rực rỡ.”
“Lúc nào tôi không có lý lẽ chứ.” Hạng Thịnh Duật ngông cuồng nói: “Thật ra chúng ta đã phát hiện một Siêu địa cầu cách Trái Đất 31 năm ánh sáng, Siêu địa cầu này rất lớn, to gấp 6,1 lần Trái Đất, nhưng một năm chỉ có 55,7 ngày.”
“Động thực vật ở trên đó cũng khác với chúng ta, với 12 ngày là một mùa, thảm thực vật ở đó phải chịu lạnh và băng giá, đó cũng là sinh vật siêu cấp rồi.” Mục Uyển tùy ý nói.
Hạng Thịnh Duật nằm thẳng người, chân chạm vào cây đung đưa chiếc võng: “Nếu em thích thiên văn và hiện tượng siêu nhiên này, tôi có thể tổ chức một đội chuyên nghiên cứu, em làm đội trưởng, như vậy có thể bắt gặp nhiều điều mới lạ.”
Mục Uyển học dáng vẻ của anh, duỗi thẳng người, ngửa mặt lên trời, chân chạm vào cây đung đưa võng: “Bạc mà anh nhập khẩu số lượng lớn trước đó phải làm thế nào đây?”
“Sao lại làm thế nào, tôi đã mua nhiều công xưởng, người cũng gần đủ rồi, đợi bạc tới thì bắt đầu gia công thôi.” Hạng Thịnh Duật nói.
“Có người mua rồi à?” Mục Uyển tò mò hỏi.
“Em đang nói phí lời đó. Trước đây tôi được mời tới tham dự một hội nghị, rất nhiều ông chủ đồng ý gia nhập vào cửa hàng chúng ta, bọn họ tự nguyện cho chúng ta một khoản phí liên minh, chúng ra rút ra 30% mở 18 chi nhánh cửa hàng trên toàn quốc, tất cả đều đặt ở các tỉnh thành phố, cũng có thể ngoại thương nhưng vẫn còn sớm, loại hình này chưa phát triển nên tôi vận hành không dễ.” Hạng Thịnh Duật nói.
Mục Uyển ngạc nhiên: “Nhanh vậy sao?””
Hạng Thịnh Duật liếc nhìn cô: “Có một số việc cần phải nhanh, nhưng cũng có những chuyện không thể quá nhanh, có những chuyện không thể cọ sát, nhưng cũng có một số việc phải cọ sát nhiều hơn, tôi biết rõ mình nên làm thế nào.”
Mục Uyển cảm thấy những lời này của anh giống như một đoạn ngắn…