Chương 1123: Cô Phải Suy Nghĩ Thật Cẩn Thận Mới Được
CHƯƠNG 1123: CÔ PHẢI SUY NGHĨ THẬT CẨN THẬN MỚI ĐƯỢC
“Cuộc sống bây giờ thật sự là cuộc sống mà em mong muốn sao?” Hình Thiên hỏi.
“Vậy anh nghĩ rằng, chúng ta có thể quay lại như trước kia sao?” Mục Uyển thản nhiên hỏi lại.
“Chỉ cần em muốn.”
Mục Uyển nhếch môi: “Trước giờ, thế giới này đâu phải cứ vì tôi muốn mà thay đổi đâu? Anh có thể cưới ôi thêm một lần nữa trong một tháng sao? Đương nhiên là không thể.”
“Em cho anh một chút thời gian, anh nhất định sẽ làm được.” Hình Thiên hứa hẹn.
“Cho anh thời gian sao, bao lâu chứ? Một năm, hay mười năm? Đã từng có một ngày, lúc tôi ở phủ Tổng Thống, Hạng Thịnh Duật tới tìm tôi, ngay ở trong phòng, ngày nào anh ta chưa chịu buông tha cho tôi thì ngày đó tôi không thể có được tự do.” Mục Uyển nói, đôi mắt hơi đỏ lên.
“Thế nên, anh ta giam cầm em!?”
Anh ta đối với cô đâu chỉ là giam cầm mà còn là tra tấn về mặt tinh thần.
Nhưng cũng không còn quan trọng nữa, cô của bây giờ đã kiên cường không gì có thể phá vỡ.
“Anh ta sắp nghiên cứu phát minh ra một loại vũ khí mới, một khi nghiên cứu thành công, tôi tin là địa vị của anh ta sẽ ngày càng vững chắc, không ai có thể lay động, bây giờ tôi chính là cái gai trong mắt anh ta, không ai được phép động vào, nếu anh muốn an toàn thì cách xa một chút.”
“Anh ta không thật lòng với em, nếu là thật lòng, anh ta sẽ không quay loại hình có thể hủy hoại em như vậy. Bây giờ anh ta chỉ đang trả thù việc em từ bỏ anh ta lúc trước mà thôi.” Hình Thiên càng lo lắng hơn.
“Đấy cũng là chuyện của tôi.” Mục Uyển nói kiên quyết.
“Giờ em đi theo anh đi, anh sẽ chuẩn bị một nơi thật an toàn để em có thể yên tâm ở lại, không phải em thích vẽ truyện tranh sao? Em có thể an tâm vẽ truyện, làm tất cả những gì em muốn làm, mọi việc cứ để anh lo.” Hình Thiên hứa hẹn.
Mục Uyển nhìn anh chăm chú: “Hình Thiên, chúng ta không thể quay lại được, anh hiểu mà, đúng không?”
“Anh chưa từng nghĩ tới việc trở về, trước kia là anh đối xử với em không tốt, chúng ta bỏ qua quá khứ đi, hãy hướng tới tương lai, cuộc sống trước kia có quá nhiều hồi ức không tốt đẹp mà anh cùng em không muốn nhớ lại, nhưng tương lai của chúng ta chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn.”
Đã có giây phút cô động lòng với lời nói của Hình Thiên.
Là người, ai cũng có cố chấp của riêng mình, cũng sẽ để tâm những chuyện vụn vặt, cũng sẽ lo lắng bị phản bội thêm một lần nữa.
Nếu cô đi theo Hình Thiên thì sẽ phụ thuộc hoàn toàn vào anh, ngay cả vận mệnh của chính mình cũng sẽ trao vào tay anh.
Cô rất lo lắng, lo lắng thế lực của Hình Thiên sẽ gặp bất lợi, cũng rất lo lắng Hình Thiên sẽ vì quyền lực mà hi sinh cô thêm một lần nữa.
Cô cũng mơ hồ hiểu rõ, đây là cơ hội cuối cùng của cô và Hình Thiên, nếu bỏ qua cơ hội này, giữa hai người họ sẽ hoàn toàn chấm dứt.
“Tôi muốn ở lại MXG thêm mấy hôm nữa, hai ngày nữa tôi trả lời anh.”
Cô cần thời gian để khôi phục lý trí rồi đưa ra quyết định cuối cùng.
“Em ở mấy ngày anh cũng ở cùng em, Uyển Uyển, trước kia anh không biết trân trọng em, anh rất xin lỗi, anh muốn cho em một gia đình hoàn chỉnh, sau này con chúng ta sẽ là những đứa trẻ vô cùng tài giỏi, rồi tụi nó cũng sẽ sinh con đẻ cái, con cháu đầy đàn, gia đình lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt, chúng ta sẽ dạy đám trẻ vẽ tranh, em nhất định sẽ là một cô giáo tốt.” Hình Thiên mỉm cười.
Đôi mắt Mục Uyển mờ nước mắt: “Tôi đã ngủ với Hạng Thịnh Duật.”
Trong lòng cô vẫn không thể vượt qua hố sâu này.
Cô từng nghĩ đày đọa chính mình, tự sinh tự diệt, không liên quan tới bất cứ ai.
Nếu ở bên Hình Thiên, cô cảm thấy vô cùng tội lỗi và áy náy.
“Anh không có kinh nghiệm trong chuyện này, sau này em phải dạy anh đấy.” Hình Thiên cười nói.
Trong lòng Mục Uyển run lên: “Anh không để bụng chút nào sao?”
“Nói không để bụng là không thể, nhưng so ra, anh càng mong chờ tương lai của chúng ta, em là người như thế nào anh hiểu rất rõ, anh không tin em là người sẽ bán thân thể mình vì mục đích nào đó, cũng không tin em là người tội lỗi tày trời như em vẫn nói. Nếu thật sự có tội, vậy anh sẽ cùng em gánh vác tội lỗi đó.” Hình Thiên cầm tay Mục Uyển nói.
Cả người Mục Uyển run lên, muốn rút tay ra, nhưng cô giống như bị đóng đinh tại chỗ, không thể nhúc nhích.
Hình Thiên nói quá, quá tốt đẹp, lời nào cũng là những điều cô hằng mong ước.
Anh tốt đẹp như vậy, tương lai tốt đẹp như vậy, cô có thể mong chờ sao?
“Nếu tôi vẫn không thể chứng minh trong sạch, chúng ta bên nhau thế nào?” Mục Uyển gáo vỡ làm muôi hỏi đến cùng.
“Anh đã thuyết phục Lăng Kiệt, để cậu ấy tiếp nhận vị trí của anh, cậu ấy đồng ý rồi. Mà anh vốn định sẽ rút lui hoàn toàn khỏi chức quyền, giao lại cho cậu ấy, lúc đấy, anh sẽ tìm em, chúng ta sẽ sống một cuộc sống giống như Lăng Kiệt và Bạch Nguyệt, thậm chí còn hạnh phúc, đáng ngưỡng mộ hơn bọn họ.”
“Anh chấp nhận từ bỏ quyền lực?” Mục Uyển chưa từng nghĩ tới chuyện này.
“Em ở bên anh năm năm đã thấy anh lạm dụng chức quyền bao giờ chưa? Anh phải dùng rất nhiều thủ đoạn mới giành được vị trí này, tận tâm tận lực hơn bất cứ vị tổng thống nào mà không ai biết tới những khổ cực trong đó. Em biết, anh không quá lưu luyến vị trí này. Sau này, anh đi tìm em, gieo thật nhiều các loại hoa cỏ, mở một cửa hàng hoa, em vừa bán hoa vừa vẽ truyện tranh, anh thì sao, anh vừa chăm hoa bán hoa, vừa chăm sóc bé cưng, cuộc sống của chúng ta bình thường lại chân thật, không tranh với đời.” Hình Thiên dịu dàng nói, nắm tay cô chặt hơn.
Giống như tiếp thêm tự tin cho cô vậy.
Mục Uyển động lòng, tim đập nhanh hơn, cô vô cùng khẩn trương, rút tay mình ra: “Tôi phải về nghĩ cẩn thận đã, hai ngày nữa tôi trả lời anh.”
“Được, anh chờ em.” Hình Thiên mỉm cười nói, vẫn dịu dàng, ôn hòa như thường ngày.
Mục Uyển đi ra, Lã Bá Vĩ lo lắng chạy tới, liếc nhìn sắc mặt cô: “Không sao chứ?”
Mục Uyển lắc đầu: “Tôi đưa mọi người đi ăn tối.”
Cô nhanh chóng đi về phía trước.
An Kỳ quay đầu liếc nhìn lô ghế một cái, nhìn Lã Bá Vĩ dò hỏi.
Lã Bá Vĩ lắc đầu, bọn họ đi theo Mục Uyển.
Ngày trước, Mục Uyển từng tới cửa tiệm này dùng cơm, mấy năm trước cô cùng Hình Thiên đi phỏng vấn, một người cận vệ trưởng dẫn bọn họ tới đây ăn, cô thấy đồ ăn tiệm này không tệ, nhất là mấy món viên chay.
Dùng khoai tây, nấm hương, khoai lang, củ từ nặn thành viên rồi rán lên, mùi vị giống như bánh trôi thịt, ăn rất ngon.
Cô gọi thêm mấy món ăn nổi bật của tiệm cho Lã Bá Vĩ với An Kỳ ăn.
Bản thân lại ngẩn người, mấy lời của Hình Thiên không ngừng lặp lại trong đầu cô.
Nếu cô muốn đi theo Hình Thiên thì đi luôn từ MXG là tốt nhất.
Bởi vì một khi cô về nước M, nhất định Hạng Thịnh Duật sẽ yêu cầu cô quan hệ với anh ta, với lại, mọi hành động của cô hoàn toàn bị anh ta khống chế.
Nếu cô muốn đi cùng Hình Thiên, dù chết cũng không muốn làm việc đó cùng Hạng Thịnh Duật.
Nhưng cô rời đi đồng nghĩa với việc từ bỏ danh hiệu phu nhân An Ninh, Hạng Thịnh Duật chắc chắn sẽ không tha cho cô, nếu bị Hình Thiên vứt bỏ, cô không thể tồn tại trên thế giới này.
Nên đi theo Hình Thiên, hay quay lại nước M, tự đấu tranh cho chính bản thân mình?
Cô phải suy nghĩ cẩn thật, thật cẩn thận mới được!