Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 646: Cô Gái Của Anh Lợi Hại Quá​




CHƯƠNG 646: CÔ GÁI CỦA ANH LỢI HẠI QUÁ
Lưu San nhìn thấy thứ Thẩm Diên Dũng gửi qua là chữ, nở nụ cười, cô có cảm giác của tình yêu, chưa có ai cho cô nếm qua loại cảm giác này cả.
Trong lòng ngọt ngào.
Cô hồi âm lại một đoạn tin nhắn: “Đương nhiên là không đi đường bình thường rồi, không thì ở bên cạnh anh làm gì, người tình trong mắt hóa Tây Thi, được chưa?”
Cuối cùng Thẩm Diên Dũng cũng thấy thoải mái, nở nụ cười, hồi âm lại: “Về rồi khen thưởng em.”
Ánh mắt của anh Bạch Nguyệt đều nhìn thấy, không ngắm Lưu San nữa, sợ để những người có ý đồ đồn thổi tin đồn thất thiệt.
Hiện tại Tả Đoàn Niên cũng đã biết Thẩm Diên Dũng có con riêng, muốn biết đứa con riêng kia là của Lưu San cũng không khó, chỉ sợ là đã biết rồi, hiện tại đang thiết lập cạm bẫy.
Đầu bếp đã thử qua đồ ăn, ở trước mặt tất cả mọi người xác nhận không có độc, mới đưa xuống.
Cơm đến
“Nghe nói bà Cố đầu tư làm APP, có tin tức nói, bà đặc biệt nhằm vào ngành Chính phủ.” Thịnh Đông Quang bình tĩnh hỏi, nhìn như vô ý.
Đám quan chức nhìn nhau một cái, vấn đề này cũng là mục đích chủ yếu mà bọn họ tới đây.
Bạch Nguyệt ung dung trả lời: “Sao tôi lại có thể nhằm vào ban ngành Chính phủ chứ, nếu như phải nói, tôi chỉ nhằm vào một số trường hợp phạm pháp thôi, mà có một số trường hợp đúng lúc xuất hiện ở một ít quan chức trong ban ngành Chính phủ.
Những viên chức này là trụ cột quốc gia, nếu như những viên chức này xảy ra vấn đề nghiêm trọng nào, quốc gia cũng sẽ xảy ra vấn đề nghiêm trọng.
Tôi chỉ cảm thấy cần phải có một nền tảng, có thể để người làm quan chức gần gũi với bách tính, hiểu rõ cuộc sống của dân, đây không phải thứ quan chức cấp cao luôn tận lực tìm kiếm sao?
Hiểu rõ khó khăn của bách tính, mới có thể giải quyết vấn đề tốt hơn.”
“Nhưng tôi nghe nói cô cố ý thương nặng, lợi dụng sức mạnh dư luận, chuyện của Bộ trưởng Tằng lần này có liên quan đến cô.” Thịnh Đông Quang dốc hết sức gây áp lực.
Bạch Nguyệt cười: “Tin vịt dừng lại ở trí giả, về phần tôi có cố ý thương nặng hay không, tôi tin các vị đang ngồi ở đây đều hiểu rõ, mỗi một việc làm tôi đều có chứng cứ, bằng không cũng sẽ không chuẩn bị bắt được Bộ trưởng Tằng, trái lại tôi lại muốn hỏi Bộ trưởng Thịnh một chút, ông cảm thấy tôi làm sai chỗ nào?”
“Tôi cảm thấy cô đã dùng thân phận thường dân mà cầm quyền, cô ghê tởm hơn cái tổ chức khủng bố kia, là tai họa ngầm của nội bộ.” Thịnh Đông Quang chán ghét nói.
“Tai họa ngầm của nội bộ, ha ha ha, Bộ trưởng Thịnh buồn cười thật, dựa theo những gì ông nói, tôi lập ra trang web để mọi người thoải mái phát biểu chính là đang cầm quyền, nếu như có ngày ông làm Tổng thống, vậy người dân đều không thể thoải mái mà nói ra rồi.
Tôi thật may mắn, không sống trong loại cuộc sống bị lãnh đạo khống chế, giận mà không dám nói gì.” Bạch Nguyệt có ý khác nói.
Sắc mặt Thịnh Đông Quang trắng bệch.
Lúc đầu ông hỏi vấn đề này là muốn lôi kéo lòng của quan chức.
Nhưng một câu nói này của Bạch Nguyệt đã khiến ông mất đi lòng dân.
Ông tức giận nói: “Đúng là già mồm át lẽ phải, miệng lưỡi tốt như vậy không làm luật sư thực sự đáng tiếc.”
“Không phải miệng lưỡi tôi tốt, mà là dựa vào nguyên tắc để nói, tự nhiên sẽ nói trôi chảy, không cần suy nghĩ quy luật vấn đề, bởi vì đó là nói đúng sự thật.” Bạch Nguyệt buông đũa, nét mặt nghiêm túc.
“Tôi biết, mọi người có rất nhiều quan điểm đối với việc tôi thành lập trang web, có một số người thậm chí có nỗi lo lắng rất lớn, ví dụ như lời đồn về Bộ trưởng Tằng làm chuyện xấu, sợ bị người phát hiện.” Bạch Nguyệt nói đến đây liền dừng lại, đảo mắt qua mặt tất cả mọi người.
Đa số đều cúi đầu, không nói gì.
Bạch Nguyệt tiếp tục nói: “Tôi chỉ là một viên chức vì dân chúng, điều tôi hy vọng chính là nhóm người cầm quyền có thể công chính nghiêm minh, tôi không cảm thấy tôi có lỗi, cũng không cảm thấy trang web của tôi có cái gì không tốt.”
Tôi nghĩ, tác dụng của Bộ kỷ luật là giám sát viên chức, để viên chức vì quốc gia mà làm việc tốt hơn.
Trang web của tôi làm sao cũng không phải , tôi cảm thấy sự giám sát tốt nhất đối viên chức là nhân dân , mà tôi vừa đúng lúc cung cấp một nền tảng tốt như vậy, không phải sao?”
“Bốp bốp bốp.” Thẩm Diên Dũng vỗ tay, tất cả mọi người nhìn về phía anh, bầu không khí vô cùng kỳ lạ.
Lưu San nhìn Thẩm Diên Dũng vỗ tay, cô nhất định phải phối hợp theo, tranh thủ vỗ tay, còn đẩy hai người bên cạnh.
Hai người kia là trợ lý Tổng thống, không thể không vỗ tay đâu.
Vì vậy, trợ lý của Tả Đoàn Niên và trợ lý của Thịnh Đông Quang vỗ tay theo.
Sắc mặt của Tả Đoàn Niên và Thịnh Đông Quang kém đến tái nhợt.
Thẩm Diên Dũng đều nhìn vào trong mắt, nở nụ cười, lại không cười nữa, kìm nén nội thương.
Cô gái của anh lợi hại quá.
Thẩm Diên Dũng cười xong, đàng hoàng trịnh trọng nói với Bạch Nguyệt: “Anh cảm thấy em nói rất hay, quả thật quốc gia cần một nền tảng, để tất cả quan chức chịu sự giám sát của nhân dân.
Hiện tại theo sự phát triển của hệ thống mạng, cách thức mới đang được sinh ra. Trái lại anh cảm thấy, quốc gia có thể noi theo người xưa, tiến hành chiêu an với em.
Em quản lý nền tảng này, sau đó để Nội các tiếp nhận, phản ứng vấn đề, cũng cảnh báo, bắt chẹt một số quan chức.”
“Giám sát quan chức vốn là do kỷ luật phụ trách, tôi cảm thấy có thể quy nạp vào ban ngành của tôi.” Tô Chung nói.
“Nếu như quy nạp đến ban ngành Chính phủ, đối với nhân dân mà nói, không phải là viên chức bao che cho nhau sao?” Bạch Nguyệt nói thẳng.
“Nói bậy, ý của cô là Bộ kỷ luật của tôi làm không tốt rồi.” Phó Thống Tô tức giận.
“Ý của tôi là ông thuộc về giám sát ban ngành Chính phủ, tôi thuộc về giám sát dân nhân, quy nạp vào ban ngành ông không thích hợp cho lắm, chi bằng như vậy đi, nếu như tôi phát hiện vấn đề, kịp thời báo lại, như vậy được rồi chứ?” Bạch Nguyệt nói.
“Để lại cho em một vị trí trong Nội các, em phát hiện vấn đề , cũng dễ dàng cảnh báo nhóm quan chức, hạn chế hành vi của quan chức, mục đích không phải để trừng phạt, mà là quản lý quốc gia ngày càng tốt hơn, mọi người cảm thấy thế nào?” Thẩm Diên Dũng nói.
Anh vừa nói ra, sắc mặt của một số người càng kém.
Vốn bọn họ hôm nay đến là để chất vấn Bạch Nguyệt, cuối cùng lại để Bạch Nguyệt vinh dự tiến vào Nội các, trái lại cho cô thực quyền, nhưng bởi vì có lý do chính đáng, người nào phản đối liền đại biểu cho người đó chột dạ, không có lấy một ai dám phản đối, đều đưa mắt nhìn lẫn nhau.
“Hai giờ chiều mở hội nghị, chuyện này quyết định vậy đi, ăn cơm trước đã.” Thẩm Diên Dũng nói, ở đây, anh là người quyết định sách lược tối cao nhất, cũng không có người nào dám phản bác anh.
Bữa cơm này, bọn họ đều ăn không vào.
Người đầu tiên nói muốn rời đi là người một mực chẳng nói gì-Hình Thương.
“Trong nhà tôi còn có chút việc, đi về trước.” Hình Thương khách sáo và xa cách nói với Bạch Nguyệt, lại gật đầu với những người khác, dẫn Hình Thiên rời đi.
Vừa lên xe, Hình Thương nhắc nhở Hình Thiên: “Cô gái này không đơn giản, tốt nhất cậu nên ít tiếp xúc với cô ta, giữ một khoảng cách, bằng không, cô ta sẽ dễ dàng phát hiện cậu không phải Cố Lăng Kiệt, đến lúc đó, chúng ta không dễ lợi dụng người của Cố Lăng Kiệt nữa.”
Hình Thiên cụp mắt, khẽ gật đầu.
“Ngoài ra, bên Cố Lăng Kiệt đã giải quyết sạch sẽ chưa?” Hình Thương hỏi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK