Chương 1063: Cho Đi, Chỉ Có Nhiều Hơn
CHƯƠNG 1063: CHO ĐI, CHỈ CÓ NHIỀU HƠN
Mục Uyển bất đắc dĩ thở dài một hơi, Hạng Thịnh Duật không được dỗ dành sẽ khiến cho mẹ anh ta cũng không nhận ra được.
Thói thói hư tật xấu từ trong xương của anh ta, cô đã được lĩnh hội rất nhiều lần rồi, có hóa thành tro cũng đều nhớ được.
Nhưng ở trước mặt Hình Thiên, cô lại không muốn Hình Thiên biết.
Cô cũng có sĩ diện. Chuyện để lộ sự khó chịu trước mặt Hình Thiên khiến cô càng cảm thấy mất mặt.
Đây cũng là thói hư tật xấu của cô.
" Đừng gây sự." Mục Uyển nhẹ giọng nói.
Hạng Thịnh Duật ở đầu dây bên kia yên lặng.
Một giây, hai giây, ba giây......
Lòng cô cũng lên xuống bất thường. Nếu như Hạng Thịnh Duật không đồng ý, sợ rằng sẽ có chuyện xảy ra, chuyện mà cô không thể khống chế.
" Tôi chuẩn bị quà cho anh." Lúc Hạng Thịnh Duật không trả lời, Mục Uyển còn nói thêm.
" Qùa gì?" Giọng nói Hạng Thịnh Duật lười nhác, không u ám và thô bạo nữa.
" Nếu bây giờ nói ra sẽ mất vui. Ngày mai tôi trở về nước M, anh đến sân bay đón tôi, nếu như anh tiện." Mục Uyển nói.
" Ừ." Hạng Thịnh Duật lên tiếng: " Cô làm việc nên biết chừng mực, người nào, chuyện gì cô không được làm. Tôi có thể nhẫn nhịn một lần hai lần, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng tha thứ cho cô lần thứ ba, nghe chưa?"
" Chờ tôi quay lại rồi nói. Tôi cúp đây." Mục Uyển thăm dò.
Cô nhất định phải đáp ứng Hạng Thịnh Duật, nếu không, khiến anh ta tức giận, anh ta sẽ phát điên.
Hạng Thịnh Duật cúp máy trước, Mục Uyển thở dài một hơi.
Sắc mặt Hình Thiên rất không tốt, nhìn về phía cô: " Ai đấy?"
" Một người bạn." Mục Uyển trả lời lấp lửng.
" Bạn trai? Cũng là người đàn ông trước kia em nói thích?" Hình Thiên hỏi, đôi mắt sáng suốt khóa chặt.
Sự ghen tuông xông vào lồng ngực, đau xót dữ dội, cho nên giọng nói không kìm được trở nên sắc bén.
Đây là lần đầu tiên anh có cảm xúc mãnh liệt như thế. Khi đó đối với Bạch Nguyệt cũng không như thế này.
Anh luôn lạc lối trong tình cảm khi anh thay thế Cố Lăng Kiệt. Chẳng qua chỉ là thay thế, đồng thời cũng quấn quýt trong đó, cũng may, lý trí vẫn chiến thắng tình cảm.
Loại cảm giác đó và cảm giác lo lắng hiện tại hoàn toàn không giống nhau.
Hiện tại, anh hoàn toàn không khống chế được, để ý, khổ sở, trái tim đau đớn, từng cái từng cái đánh vào.
" Không phải." Mục Uyển nói, không muốn tiếp tục đề tài này, cô nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Không biết là do thiếu ngủ, hay là do tâm trạng phiền muộn nóng nảy, cô rất đau đầu, dựa người vào ghế, nhắm hai mắt lại.
Tâm trạng Hình Thiên cũng khó chịu, cầm tay cô đặt lên đùi mình nắm thật chặt.
Mười lăm phút sau, bọn họ đã đến chợ Hoa Điểu lớn nhất.
Chợ Hoa Điểucũng đã sắp xếp xong, xung quanh đều là cảnh vệ.
" Chủ cửa hàng bên trong cũng đã ra ngoài, em thích cái nào thì cứ lấy, sẽ có người đăng ký, chúng ta đi rồi sẽ có người thanh toán." Hình Thiên giải thích, vẫn nắm lấy tay cô.
Đã rất lâu rồi Mục Uyển không đi dạo chợ Hoa Điểu, có rất nhiều rất nhiều loại hoa cô chưa từng thấy bao giờ.
Nếu như là trươc đây, cô vẫn đang sống trong phủ Tổng Thống, cô nhất định sẽ mua rất nhiều, mang về ngắm hoa nở hoa tàn cũng rất tốt.
Nhưng hôm nay cô là khách qua đường trong phủ Tổng Thống, cho dù có gieo hạt cũng không thấy được kết quả. Cô ngược lại không có tâm trạng chọn hoa.
" Theo ý anh là được." Mục Uyển ôn hòa quay sang nhìn Hình Thiên nói.
" Loại tường vi này rất tốt, có thể leo tường cũng có thể tạo hình. Hơn nữa loại hoa này trừ mùa đông không nở hoa ra thì cơ bản nở hoa quanh năm, còn khá dễ sống, trồng khoảng trên ba đến năm năm sẽ bò đầy lên tường, mùa xuân đến sẽ vô cùng xinh đẹp. Mua nhiều loại này một chút, em thấy thế nào?" Hình Thiên hỏi.
Mục Uyển gật đầu: " Được, những loại hoa này rất đẹp, hồng phấn, đỏ, trắng, vàng, đỏ trắng, trắng vàng đều có, rất đẹp."
" Cái này là thuận buồm xuôi gió, có bóng râm, có thể trồng ở nơi có nhiều ánh nắng. Hơn nữa dễ sinh sôi nẩy nở, rất nhanh có thể vươn thành đám lớn, có thể nhổ lên, nuôi ở trong nước. Đến lúc đó đặt trong phòng có thể thanh lọc không khí." Hình Thiên giới thiệu.
" Phủ Tổng thống bên kia hình như không có nơi nào không thể phơi nắng." Mục Uyển nhắc nhở.
" Ở phía đông, lúc mười hai giờ, ánh mặt trời đã bị phủ Tổng thống che đi, trồng nó lại vừa hay." Hình Thiên nói.
" Được, vậy trồng nó."
" Em còn thích gì nữa?" Hình Thiên hỏi.
Mục Uyển lắc đầu: " Những thứ này là được rồi, nhiều rồi. Thật ra rất tốn công tốn sức. Không chăm sóc tốt chúng nó được thì thà rằng không trồng, đúng không?"
" Mua thêm một ít đi. Anh muốn chờ lần tới em trở về là có thể trông thấy một vườn hoa xinh đẹp. Vườn hoa đó là do chúng ta tự tay trồng, lúc đó nhìn thấy tâm trạng cũng sẽ tốt hơn." Hình Thiên nói.
Lần sau trở về... Những lời này thật đẹp, đẹp nhất chính là, cô lại quên hết tất cả.
Loại hoa hồng này cũng cùng loại với tường vi. Nó có một ưu điểm, cắt nó xuống, cắm vào trong nước, có thể nở được hơn một tháng, rất thích hợp đặt ở trong phòng, hơn nữa, hoa rất lớn, rất đẹp.
" Được, mua nó đi." Mục Uyển nói, cô nhìn thấy mấy cây xương rồng.
Có rất nhiều chủng loại, có loại như ngón tay, có hình tròn, có dẹt, có từng khối một, có hoa nhỏ dài màu đỏ, có hoa lớn dài màu đỏ. Toàn bộ đều có gai, có loại vô cùng sắc nhọn, có loại lại rất mềm mại.
" Cây xương rồng này tên gì?" Mục Uyển hỏi Hình Thiên.
Hình Thiên cũng không biết, hỏi hai chuyên gia hai bên: " Loại xương rồng này tên gì? Chăm sóc như thế nào?"
" Lan chân cua, thích hợp với môi trường nửa bóng râm ẩm ướt, nở hoa từ tháng hai đến tháng ba, nhiệt độ từ hai mươi đến hai lăm độ C, ít tưới nước." Chuyên gia giải thích.
Mục Uyển nhướng mi.
Cô vẫn cho là, cây xương rồng sinh trưởng ở nơi nóng bức, còn có cả loại này nữa đấy.
Sống lâu sẽ gặp, vốn là chuyện đời khó đoán mà.
" Không nên mua." Mục Uyển nói, đứng lên: " Hai mươi mươi đến hai lăm độ C, chỉ sống được ở mùa xuân, quá ngắn."
" Vậy còn muốn mua thứ khác không? Cây đào, có thể sống lâu, hoa nở rất đẹp, còn có thể ra quả." Hình Thiên hỏi.
Mục Uyển gật đầu: " Vậy mua hoa đào, được chưa?"
" Ừ, vậy cứ như vậy đi." Hình Thiên nhìn về phía thủ hạ.
Thủ hạ của anh chuyển hoa lên xe.
Mục Uyển không có mua loại hoa khác. Hình Thiên mua một xe tường vi và một xe hoa hồng.
Bọn họ vừa đi, cảnh vệ cũng liền bỏ chạy theo, để lại một số phóng viên truyền thông tiến hành phỏng vấn Hình Thiên.
Hạng Thịnh Duật sâu kín nhìn những người đó, cong khóe miệng.
Thì ra Hình Thiên cũng không phải hoàn toàn không có cảm tình với Mục Uyển, sợ rằng tình cảm còn sâu hơn bất cứ kẻ nào.
Mua hoa tặng đúng không?
Tường vi và hoa hồng?
À!
Hạng Thịnh Duật gọi điện thoại đi: " Tôi muốn một tòa cung điện làm bằng hoa hồng và hoa tường vi. Mấy người cứ thiết kế, sắp xếp, tối mai tôi cần, cứ như vậy đi."