Chương 687: Thăm Dò Chân Tướng
CHƯƠNG 687: THĂM DÒ CHÂN TƯỚNG
“Tiểu Nguyệt, đợi xong việc ở nước B, anh sẽ bỏ đi thân phận Hình Thiên, sẽ trở về với thân phận thật Cố Lăng Kiệt của mình.” Hình Thiên nói. Bạch Nguyệt gật đầu: “Cho dù anh là Cố Lăng Kiệt hay là Hình Thiên, thì những người đó cũng sẽ không tha cho anh, không bằng anh trở về với thân phận Cố Lăng Kiệt, như vậy chúng ta có thể quang minh chính đại ở bên nhau. “Ừ, quang minh chính đại ở bên nhau, sau này không xa không rời.” Hình Thiên thuận theo ý Bạch Nguyệt, lau đi nước mắt trên khuân mặt cô: “Thảm rồi, hóa trang bị hỏng rồi, chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi.” Bạch Nguyệt vội vàng đeo kính râm lên. Anh dắt cô rời sân bay, vừa nghe điện thoại bước ra: “Tôi biết rồi.” Anh kéo cô đi,lên một chiếc xe màu đen, sau khi đặt hành lí vào, mở cửa sau cho Bạch Nguyệt vào. Bạch Nguyệt căng thẳng lên xe. Trên xe là một người ngoại quốc đang lái xe. Sau khi Hình Thiên lên xe, người nước ngoài lái xe dùng ngôn ngữ nước B nói chuyện với Hình Thiên, Bạch Nguyệt một câu cũng không hiểu. Cố Lăng Kiệt biết rất nhiều ngôn ngữ, chuyện này Bạch Nguyệt biết, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, dần dần khôi phục lại tâm trạng. Hình Thiên đột nhiên nắm lấy tay cô. Cô nhìn Hình Thiên. “Tiểu Nguyệt, em thấy chuyện này có thể do Thẩm Diên Dũng làm không?” Hình Thiên hỏi. “Không khả quan lắm, anh ta biết tâm em không ở triều dã, em sẽ rời đi với anh, đối với anh ta không có sự uy hiếp nào.” Bạch Nguyệt nói. “Nhưng anh ta không hề biết anh chính là Cố Lăng Kiệt, anh vừa nhận được tin, Tả Đoàn Niên sáng hôm nay đã bị Tể tướng nước F khống chế.” Hình Thiên trầm giọng nói. Bạch nguyệt thất kinh: “Cho nên, ý của anh là, máy bay nổ không thể là do Tả Đoàn Niên làm.” “Nếu là Tả Đoàn Niên làm, Thẩm Diên Dũng không thể không biết, anh ta có khả năng là mặc kệ cho chuyện này xảy ra, nhưng anh cảm thấy, Tả Đoàn Niên ốc còn không mang nổi mình ốc, làm cho máy bay của anh nổ dường như là không thể nào.” Hình Thiên âm trầm nói. Bạch Nguyệt mơ hồ, yên tĩnh sắp xếp lại lô gic, muốn điều chỉnh lại tâm trạng. Sợ là, hỏi Thẩm Diên Dũng, kết quả càng nhanh. Cô lấy điện thoại, chuẩn bị mở nguồn. Hình Thiên nhắc nhở cô: “Em đã lắp đặp thiết bị điều chỉnh định vị chưa?” “Rồi, em cài rồi, anh yên tâm, điện thoại của em mỗi một phút liền đổi một lần, bây giờ có lẽ đang ở Nam Cực.” Bạch Nguyệt giải thích. “Cẩn thận một chút, ngoài ra, Thẩm Diên Dũng cực kì thông minh, đừng bị anh ta lôi vào, bây giờ chúng ta đang trên đường, thông qua điện thoại có thể nghe thấy, cũng có thể biết, anh nghĩ đợi chúng ta xuống hẳn rồi hãng gọi.” Hình Thiên lo lắng nói. Bạch Nguyệt nghĩ cũng phải liền gật đầu. Nửa tiếng sau, xe dừng ở chỗ đỗ xe ở biệt thự. Bọ họ không xuống xe, trực tiếp đưa bọn họ lên tầng 3, xe tiếp tục lái về phía trước. Năm phút sau thì dừng, xe lại tiếp tục lên cao, đến khi đến một bãi đỗ xe khác. Người lái xe nước ngoài bước xuống xe, mở cửa xe sau ra. Bạch Nguyệt và Hình Thiên xuống xe, bước vào cánh cửa nhỏ, lại qua thêm cánh cửa nhỏ nữa là một biệt thự khác. Hình Thiên nói với Bạch Nguyệt: “Đi tẩy trang đi đã, chúng ta tạm thời ở đây.” “Dạ.” Bạch Nguyệt quan sát xung quanh. “Mời theo tôi.” Người ngoại quốc dùng giọng chuẩn nước A nói. Bạch Nguyệt đi theo người ngoại quốc dến phòng bên cạnh, bên trong là một căn phòng, có nhà vệ sinh rất to, bồn tắm trong nhà vệ sinh khoảng hai mét đến hai mét hơn. Cô rửa mặt tẩy trang, ra ngoài ngồi trên sô pha, mở điện thoại ra. Trên màn hình điện thoại hiện lên rất nhiều cuộc gọi nhỡ, có của Lâm Tiến, Tống Tâm Vân, Trương Tinh Vũ, Hình Thương, Thẩm Diên Dũng, Lưu San. Cô gọi điện cho Tống Tâm Vân. “Tiểu Nguyệt, con sao rồi?” Tống Tâm Vân lo lắng hỏi. “Mẹ, con không sao, con rất tốt.” “Lăng Kiệt đâu, Lắng Kiệt có khỏe không. Mẹ nghe nói máy bay nước ta bay đến nước B phát nổ, bộ trưởng bộ ngoại giao cũng ở trên, bộ trưởng bộ ngoại giao là Lăng Kiệt, phải không?” Tống Tâm Vân lo lắng hỏi, giọng điệu không che giấu được sự gấp gáp và buồn bã. “Mẹ, Lăng Kiệt cũng rất khỏe, mẹ yên tâm, chúng con không dễ đối phó như vậy đâu, rất nhanh thôi con và Lăng Kiệt sẽ quay trở lại. Lần này Lăng Kiệt sẽ không rời xa chúng ta nữa đâu.” Bạch Nguyệt an ủi mẹ. Tống Tâm Vân thở phào một hơi. Bà tin lời của Bạch Nguyệt : “Vậy thì tốt, các con ở ngoài nhất định phải cẩn thận, việc trong nhà các con cứ yên tâm, có mẹ rồi, à còn một chuyện nữa, trong đội ám vệ có khoảng 10 người không về nhà, bọn họ hiện tại vẫn bảo vệ quanh khu chúng ta, Trương Tinh Vũ cũng không về.” “Vất vả cho bọn họ rồi.” “Con ở ngoài nghỉ ngơi cho tốt nhé, mỗi ngày đều phải ăn uống cho tốt vào.” Tống Tâm Vân dặn dò. Trong lòng Bạch Nguyệt ấm áp: “Dạ, vậy con cúp máy đây, có người gọi điện cho con ạ.” “Ừ.” Bạch Nguyệt cúp điện thoại liền gọi điện thoại cho Thẩm Diên Dũng, không nóng không lạnh hỏi: “Sao thế?” “Cô đang ở đâu?” Thẩm Diên Dũng trực tiếp hỏi. “Đêm nay là cuối năm, Thẩm Diên Dũng, anh không cần phải nghỉ ngơi à, tôi cũng phải nghỉ ngơi đấy.” Bạch Nhã khó chịu nói. “Máy bay của Hình Thiên trên đường đến nước B phát nổ, cô biết chuyện này chứ?” Thẩm Diên Dũng hỏi. “Biết, sao thế?” Bạch Nguyệt lãnh đạm hỏi. “Cô cảm thấy là do ai làm?” Thẩm Diên Dũng hỏi. “Thẩm Diên Dũng, có phải anh cảm thấy trên đời này chỉ có mình anh thông minh đúng không?” Bạch Nguyệt không kiên nhẫn hỏi. Thẩm Diên Dũng nghi hoặc: “Câu này của cô là có ý gì?” “Tôi nghĩ anh thừa biết, mục đích của tôi không phải triều dã, tôi chỉ muốn làm xong việc mà tôi phải làm, sau đó rời khỏi nước A, sống một cuộc sống tự do tự lại không lo không nghĩ.” Thẩm Diên Dũng im lặng. Bạch Nguyệt tiếp tục nói: “Thực ra tôi biết, Thịnh Đông Quang là anh giết, đương nhiên, anh không cần tự mình ra tay, anh chỉ cần kích động tinh thần người khác, mượn dao giết người là được rồi. Tả Đoàn Niên bị Tể tướng nước F khống chế, Tể tướng nước F có quan hệ vô cùng tốt với anh, nếu tôi đoán không nhầm, anh sắp công bố chứng cứ bán nước của Tả Đoàn Niên, lần đi này của Tả Đoàn Niên là chết không hoài nghi rồi, hơn nữa chết một cách danh chính ngôn thuận không có gì để bàn cãi. Bộ ba quyền lực trước đây đã bị anh giải quyết, anh vẫn còn nghi kị Hình Thiên, hoặc là, anh ghét Hình Thiên, thứ nhất bởi vì Hình Thiên ở bộ ngoại giao. Trước đây bộ ngoại giao là địa bàn của anh. Nhưng Hình Thiên không phải anh muốn làm gì thì làm được, bởi vậy, anh không thể bỏ qua cho anh ấy, có thể hại chết Hình Thiên, cũng chỉ có anh mà thôi. Tôi bây giờ nghi ngờ chủ mưu của sự việc lần này chính là anh công bố, đúng không? Bởi vì chỉ có anh mới có quyền hạn xem được danh sách người tình báo của nước khác. Mà anh lại chọn nước B và nước F cũng có nguyên nhân, một là, Tể tướng nước F là người của anh, hai là, máy bay bay đến nước B, anh đã sớm động tay động chân rồi.?