Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 757: Anh Ta Đến Rồi, Vẫn Luôn Ở Đây​




CHƯƠNG 757: ANH TA ĐẾN RỒI, VẪN LUÔN Ở ĐÂY
Bạch Nguyệt hiểu ra, “ Cảm ơn viện trưởng đã giải thích, sau khi nghe anh nói, đã nhận được nhiều lợi ích.”
“ Ha ha, quá khen rồi.” Viện trưởng chột dạ, phần lớn câu hỏi của Bạch Nguyệt anh đều không trả lời được.
“ Vậy tôi có thể đi dạo vài chỗ được không?” Bạch Nguyệt hỏi.
“ Có thể, ngoại trừ phòng làm việc của đổng sự trưởng là đừng có đi, đổng sự trưởng của bọn tôi không thích phô trương, cũng không thích bất kỳ người nào biết ông ấy là ai, nếu như cô không cẩn thận phát hiện ra, có thể sẽ không ra khỏi nơi này nữa rồi.” Viện trưởng nửa thật nửa đùa nói.
“ Được, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ.”Bạch Nguyệt nói, đi ra khỏi phòng làm việc của viện trưởng. Cô tuỳ tiện nhìn đông nhìn tây, thấy vài người đang làm nghiên cứu, trên thực tế, cô vốn xem không hiểu, với cả, càng nhìn, càng thấy trong tim có một loại cảm giác thê lương, cô tịch.
Cô quyết định rời khỏi nơi này, hướng đến cửa lớn mà đi ra, ở cửa thì nhìn thấy Black.
Anh ta hướng phía cô mà đi đến, “Nghe nói bác sĩ Bạch không khám bệnh cho bệnh nhân?”
Bạch Nguyệt mỉm cười một cái, giải thích: “Cũng có khám mà, chỉ là khám ít hơn bình thường một chút, có chút chuyện.”
“Tôi có thể chen hàng không? Đã báo danh rồi, câu trả lời mà mọi người cho tôi là phải xếp hàng.” Black trầm tiếng nói.
“Cái này.” Bạch Nguyệt khó xử, “Thực ra mấy bác sĩ khác cũng khám như vậy cả thôi, mấy lời truyền kỳ kia của tôi đều là truyền thông thổi phồng lên cả.”
“Vậy nên cô không đồng ý chứ gì? " Ánh mắt của Black trầm xuống, lạnh lùng như băng. Biết cự tuyệt, mới không có nỗi lo về sau.
“Xin lỗi nha, tôi thật sự, không thể khám bệnh cho bệnh nhân nữa rồi, người nhiều quá, không giấu gì anh sau khi tôi lên truyền hình, điện thoại của khoa khám bệnh bọn tôi đều bị gọi đến cháy cả rồi.” Bạch Nguyệt cười mỉm.
Sắc mặt của Black rất kém, Bạch Nguyệt không muốn ở cùng một chỗ với anh ta nữa, gật đầu, đi ra khỏi cửa. Black đứng ở chỗ cũ, ngây ra đó rất lâu, trong mắt đều là âm trầm, như đã trải qua vô số lần va chạm. Hắn gọi đi một cuộc điện thoại,
“Quân, tôi muốn tham gia tổ chức mới mà Bạch Nguyệt đang tham gia , cậu sắp xếp một chút.” Bạch Nguyệt đi ra khỏi trung tâm nghiên cứu, còn sớm, đêm nay cô muốn đối đãi bản thân tốt một chút, đem toàn bộ cánh gà ra, đã được chế biến sẵn.
Cô cắt rau cải ra thành từng miếng nhỏ , xiên vào trên thanh gỗ, làm chuỗi vật liệu nấu canh, làm xong xuôi tất cả đã là 5 giờ chiều.
Điện thoại reo lên, cô thấy trên điện thoại hiển thị là cuộc gọi đến từ người lạ, trực tiếp tắt máy luôn. Điện thoại lại reo lên, vẫn hiển thị là điện thoại từ người lạ, cô nghe máy.
“Bạch Nguyệt, cô có ý gì, đuổi tôi đi thì có lợi gì với cô chứ!” Elly tức giận nói.
Bạch Nguyệt nghe ra là âm thanh của Elly, ôn tồn nói: “Tôi nào có đuổi cô đi, cũng đâu có cái năng lực để đuổi cô đi.”
“Quân đã nói rồi, chuyện tôi kêu người bắt cóc cô hắn cũng biết rồi, hắn muốn giữ tôi lại, phải xem ý của cô rồi, cô muốn đuổi cùng giết tận đúng không!” Elly giận giữ.
“Tôi nói là, tiếp tục giữ cô lại, nhưng mà chuyện cô bắt cóc tôi không lập án, cũng không bãi bỏ, chỉ là lặng lẽ cảnh cáo cô, chuyện này cô có thể tìm Quân mà hỏi, có tin hay không thì tuỳ cô.”
“Con đ***, cô muốn dùng chuyện này uy hiếp tôi, cẩn thận tôi xử cô.” Elly tức giận cực độ tắt điện thoại.
Bạch Nguyệt bất lực thở dài một hơi. Trên thế giới này, có quá nhiều cạm bẫy và tai bay vạ gió, dùng mặt nạ có thể sẽ nát mặt, ăn dưa leo có thể có độc, đi trên đường có thể sẽ sụp hố, ù ù cạc cạc mà quen biết một người, chính là trêu chọc vào thần chết.
Nhân phẩm Elly không tốt, cô sớm đã phát hiện, giống như con rệp vậy, sẽ đem đến phiền phức. Nhưng mà, cô ta chính là muốn quấn lấy cô, cũng không có cách nào, đã tới đây rồi thì đành chấp nhận thôi.
Cô đem cánh gà bỏ vào trong lò nướng, mở tivi, ăn xiên nướng trước.
Trên tivi còn đang phát vụ án diệt môn liên hoàn, Quân bị ký giả đuổi theo để phỏng vấn. Hắn bị đuổi đến bực mình, nói: “Chúng tôi đã nắm được hành tung của hung thủ, trong thời gian một tuần sẽ bắt được người.”
Bạch Nguyệt nhướng mày, gọi điện thoại cho Evie, “Có tìm được thằng hề không vậy?” “Tìm được mấy chỗ rồi, tôi đã cho người bám theo bọn họ, có một chỗ rất giống với những gì cô đã nói, với cả, hắn ta đang ở trong nhà xe.” Evie nói.
“Nếu hắn thấy được tin tức, đêm nay sẽ rời khỏi nơi này đi thành phố khác, hắn ta quá cẩn thận, vừa nghe thấy Quân nói có hành tung của hắn, trong vòng một tuần sẽ bắt được hắn, hắn ta nhất định sẽ đi, hắn cũng đã phạm bốn án kiện ở thành phố này, bây giờ cậu gửi hành tung của hắn qua đây, tôi gọi điện thoại cho Quân.” Bạch Nguyệt sốt ruột nói.
“Được.”
Bạch Nguyệt lập tức gọi điện thoại cho Quân, “Đêm nay hung thủ sẽ rời đi, Evie đã định vị được hành tung của hắn, hôm nay nhất định phải bắt được hắn ta.”
“Được, bên này tôi sẽ sắp xếp ngay.” Quân nói. Anh ta nhận được sự chú ý rất lớn, nếu mà vẫn không phá được án, truyền thông sẽ làm phiền anh ta đến chết, vậy nên anh ta cực kỳ coi trọng. Bạch Nguyệt sau khi tắt máy, cũng chẳng có bụng dạ mà ăn xiên nướng nữa.
Cô gọi cho nhà hàng xóm sát vách, “Dì Hathir, dì có ở nhà không? Con làm nhiều xiên nướng quá.”
“Có,con đem qua đây đi.” Hathir trực tiếp nói, Bạch Nguyệt bê nồi đến cửa biệt thự sát vách, Hathir sớm đã đứng đó đợi cô rồi, kết quả Bạch Nguyệt đưa nồi qua, “Bạch Nguyệt, con giỏi qúa.” Bạch Nguyệt cười, Hathir là người nhiệt tình, bà ấy đến nơi này cũng chăm sóc cho cô nhiều lắm, tính cách cũng rất thẳng thắn, thích thì thích, mà không thích thì chính là không thích, lần trước cho Hathir ăn xiên nướng cô làm, Hathir thích vô cùng luôn.
“Con ăn cơm chưa?” Hathir hỏi.
“Trong nhà con có chuẩn bị rồi, moi người ăn trước đi.” Bạch Nguyệt cười nói.
“Vậy thì không khách sáo nữa đâu nha, nồi ta rửa sạch rồi mai đưa qua cho con, đúng rồi, ta có chút tương, là ta tự làm đấy, con đem về hai hũ mà ăn, rất rốt cho mắt đó.”
Nói đoạn Hathir từ trong tủ lạnh lấy ra hai hũ tương. Bạch Nguyệt cũng không khách sáo với bà ấy nữa, nhận lấy tương, “Cảm ơn dì Hathir.”
Cô đi về, rất quái gở, ban nãy tâm tình không tốt, không ăn nổi, đi ra ngoài một vòng, gặp được dì Hathir tính tình ấm áp, nói vài câu, lại cảm thấy đói rồi.
Con người thật sự rất quái gở, thần kinh có thể thay đổi rất nhiều thứ. Cô lần nữa vào bếp, trong tủ lạnh còn có cà chua, chiên trứng gà rồi tưới cà chua lên phía trên, lấy cánh gà đã nướng xong ra, ăn một bữa ngon lành.
Quét dọn nhà cửa sạch sẽ, cô đi tâp yoga, giặt quần áo, tắm rửa, từ nhà tắm đi ra, nghe thấy tiếng phịch một cái, có người cầm cục gạch ném vào trong cửa sổ. Bạch Nguyệt đoán chừng là Elly làm trò ác ý, chuyện thường tình, lần này tiền lương của bọn họ rất cao, Elly thiếu tiền, lại không có phần công việc lương cao này, nhất định là thấy bất bình, làm ra chút chuyện báo thù cũng là hợp tình hợp lý.
Cô không quan tâm, ở chỗ này, cô đã đặc biệt cho lắp đặt kính thuỷ tinh, đạn bắn còn không vỡ, chứ đừng nói là cục gạch. Trong nhà cô nhìn có vẻ rất ấm áp, nhưng trên thực tế, công tác bảo vệ đã làm rất tốt, dẫu sao, cô cũng là một cô gái sống một thân một mình. Cô đi vào phòng, lại nghe thấy phình một tiếng.
Cô bất lực thở dài một tiếng, mở rèm của sổ, nhìn xuống dưới lầu. Elly với một người đàn ông đang đánh nhau, người đàn ông đó cô chẳng hề quen biết, nhưng rõ ràng là đang giúp cô, với cả, thân thủ vô cùng tốt, đứng trên Elly. Trong vòng năm phút, đã chế ngự được Elly, ép Elly đi ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK