Mục lục
Cưng vợ đến tận cùng-Cưng vợ yêu đến tận cùng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 711: Mưa Rền Gió Dữ.​




CHƯƠNG 711: MƯA RỀN GIÓ DỮ.
Bạch Nguyệt gắp cho Lưu San một ít, đặt vào trong đĩa của cô.
"Ừm..." Lưu San ăn ngon tới phát ra tiếng: "Tớ cảm thấy ăn ngon hơn so với cá lần trước chúng ta ăn ở trang viên nuôi."
"Cá ở nơi đó là do người nuôi, còn cá ở đây đều là cá tự nhiên, hẳn là đã tự do sinh trưởng rất nhiều năm rồi." Bạch Nguyệt giải thích.
"Tớ muốn tới chỗ này của cậu ăn cá cả đời, đừng ai tới cản tớ." Lưu San lại gắp thêm vài miếng.
"Được." Bạch Nguyệt mềm mại đáp.
Tống Tâm Vân nhìn Lưu San, ánh mắt hơi ảm đạm: "Mẹ nhớ Thư Lam."
"Chắc là cô ấy sẽ không sao đâu, chỉ còn cần thời gian phục hồi, nếu không có vấn đề gì thì đón cô ấy về, một mình cô ấy ở trong bệnh viện cũng cô đơn." Bạch Nguyệt nói.
"Ngày mai mẹ sẽ tới bệnh viện thăm con bé, thuận tiện hỏi bác sĩ xem thử có thể xuất viện được không, cần kiêng kị những gì, ở nhà vẫn tốt hơn ở bệnh viện." Tống Tâm Vân nói.
Bạch Nguyệt gật đầu.
Một bữa cơm, vừa ấm áp lại vừa thoải mái.
Lưu San xoa bụng, hỏi Trương Tinh Vũ: "Anh biết chơi tiến lên không? Tối nay chúng ta chơi bài, tôi và tiểu Bạch một cặp, anh và Thủ trưởng một cặp, chơi ăn tiền, ba trăm nghìn một ván, sao nào?"
"Tôi chơi tệ lắm, sợ liên lụy Thủ trưởng." Trương Tinh Vũ nhìn về phía Hình Thiên
"Không sao, khó lắm mới có thể thoải mái chơi đùa, thua thì tính cho tôi." Hình Thiên cười khẽ nói.
Trương Tinh Vũ vui vẻ: "Thủ trưởng muôn năm."
"Ha ha, tôi có một dự cảm, hôm nay tôi sẽ thắng được rất nhiều tiền, ha ha ha." Lưu San vui vẻ nói.
Bọn họ nhanh chóng bắt đầu chơi, Tống Tâm Vân rót nước lọc, chuẩn bị hạt dưa, đậu phộng, hạt dẻ cười, hạt thông, kẹo cho bọn họ.
Lưu San bỗng nhiên cảm thấy thật giống cảm giác qua năm mới: "Cảm ơn dì."
Tống Tâm Vân cảm thấy Lưu San cũng giống như một hạt dẻ cười, cô vừa tới, không khí trong nhà cũng tốt hơn: "Sau này nhớ đến chơi thường xuyên."
"Được ạ."
Bốn người bọn họ vui vẻ chơi, Hình Thiên rõ ràng đang cố tình nhường, Lưu San vui vẻ cười to, tâm trạng Bạch Nguyệt cũng không tệ.
Anh nhìn thấy tâm trạng Bạch Nguyệt vui vẻ, cũng bị cuốn hút theo.
Chơi đến tận mười giờ.
Di động của Bạch Nguyệt đổ chuông, cô nhìn thấy là số của Thẩm Diên Dũng, kinh ngạc nhìn về phía Lưu San.
Sao Thẩm Diên Dũng lại không gọi cho Lưu San mà lại gọi cho cô.
Cô không hiểu gì cả, nhận điện thoại.
"Bạch Nguyệt, mấy ngày nay tạm thời đừng để Lưu San trở về, còn nữa, bảo đảm an toàn cho cô ấy." Thẩm Diên Dũng trầm giọng nói.
Bạch Nguyệt thấy tất cả mọi người đang nhìn cô: "Ngại quá, tôi ra ngoài một chút."
Cô đứng dậy đi vào phòng sách, hỏi: "Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?"
"Hôm nay anh trai của Nam Cung Nguyệt đột nhiên đến thăm, lời nói rất không tốt, tôi lo lắng anh ta sẽ gây bất lợi cho Lưu San, chờ vài ngày nữa anh ta trở về thì hãy để Lưu San trở về." Thẩm Diên Dũng nói.
"Anh...định bao giờ sẽ cưới Lưu San?" Bạch Nguyệt hoài nghi hỏi.
"Chờ sau khi anh trai của Nam Cung Nguyệt rời đi, tôi sẽ thương lượng với Hoa Tử Vi, nhanh chóng kết thúc quan hệ với cô ấy, nếu thuận lợi, tháng sau sẽ ly hôn, nửa năm sau cưới Lưu San." Thẩm Diên Dũng trầm giọng nói.
"Tôi biết rồi, anh cũng cẩn thận một chút."
"Ừm."
Bạch Nguyệt cúp điện thoại, về lại bài bàn, Hình Thiênnhìn thời gian trên di động: "Bây giờ không còn sớm nữa, em còn đang mang thai, hay là đi nghỉ sớm một chút."
"Hôm nay tôi có thể ngủ chung với Bạch Nguyệt được không? Anh nhường Bạch Nguyệt cho tôi một đêm." Lưu San cười hì hì nói với Hình Thiên
Hình Thiên gật đầu: "Đừng làm ồn đến cô ấy, cô ấy dễ bị tỉnh giấc lắm."
Lưu San cúi người: "Vâng, vâng, tiểu Bạch, phòng cậu ở đâu?"
Bạch Nguyệt nhìn về phía Hình Thiên
"Hôm nay anh sẽ ngủ ở phòng sách." Hình Thiên nói.
"Cám ơn." Bạch Nguyệt mềm giọng nói, dẫn Lưu San trở về phòng.
Hình Thiên tới phòng sách, gửi đi một tin nhắn, hỏi: "Sao rồi?"
"Người phụ nữa này rất giống Nam Cung Nguyệt thật, rất nhiều vấn đề có thể trả lời đúng, thậm chí cả về tính cách của anh trai Nam Cung Nguyệt, ngụy trang vô cùng tốt, bước tiếp theo cần phải làm gì?" Bà vú hỏi.
"Đã tìm được nơi giam giữ Nam Cung Nguyệt thật sự chưa?" Hình Thiên lạnh giọng hỏi.
"Đã khoanh vùng một số nơi, nhưng người của Hoa Tiên giám sát rất chặt chẽ, chỉ sợ khó có thể cứu viện."
"Hôm nay tôi đã liên hệ với Lâm Tiến, Lâm Tiến bày tỏ sẽ đầu quân cho tôi, tôi cũng đã liên hệ với cấp dưới cũ của Cố Thanh Hùng, bọn họ cũng bày tỏ sẽ đầu quân cho tôi, trước mắt, chướng ngại duy nhất chỉ còn Thẩm Diên Dũng thôi." Hình Thiên trầm giọng nói, nheo mắt, trong mắt bắn ra ánh sáng hung ác nguy hiểm.
"Mời ngài sai bảo, mạng của tôi là do ngài cứu, người nhà của tôi cũng cần được ngài cứu, chắc chắn tôi sẽ dốc hết toàn lực." Bà vú nói.
"Tốt lắm, yên tâm, sau lần này bà có thể an hưởng tuổi già rồi. Người nhà của bà cũng sẽ trở lại bên cạnh bà, bà đưa video cho anh trai của Nam Cung Nguyệt xem, cũng báo địa chỉ mà Nam Cung Nguyệt bị giam giữ cho anh ta, những chuyện khác giao cho tôi xử lý là được rồi."
"Vâng."
*
Bên phía Bạch Nguyệt, gió êm sóng lặng, một đêm ngon giấc, ngủ tới khi tự nhiên tỉnh dậy.
Phủ Tổng thống lúc này đã tràn đầy gió tanh mưa máu.
Lúc cô tỉnh, Lưu San vẫn còn ngủ.
Cô cẩn thận rời giường, vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, mở cửa, nhìn thấy Trương Tinh Vũ đứng trước cửa phòng cô, giống như đã đợi rất lâu.
"Sao vậy?" Bạch Nguyệt không hiểu hỏi.
"Mợ chủ, cô nhanh chóng lên mạng xem tin tức đi." Trương Tinh Vũ nhắc nhở.
Bạch Nguyệt vào phòng sách, mở máy tính.
Trên máy tính có hai đoạn video.
Một đoạn là Hoa Tiên đẩy Nam Cung Nguyệt vào ổ rắn, lời nói cũng bị ghi âm rõ ràng.
Một đoạn khác là trận đấu súng kịch liệt, có người cứu ra Nam Cung Nguyệt đang hấp hối từ hầm ngầm dưới đất, hình ảnh khẽ chuyển, lại có một Nam Cung Nguyệt khác xông tới đánh ngã một người đàn ông xuống đất.
"Đây là cái gì?" Bạch Nguyệt khiếp sợ.
"Hình như có người nhằm vào ngài Tổng thống và phu nhân Tổng thống, trước đó bên cạnh phu nhân Tổng thống có một cô gái được cô ấy dẫn theo từ nước M, phu nhân Tổng thống không thể sinh dưỡng nên đã hứa hẹn sau bốn năm sẽ để cô ta sinh con cho Tổng thống, con của cô ta sẽ là Tổng thống tương lại, còn cô ta thì phải yên lặng làm người phụ nữ bí mật của Tổng thống." Trương Tinh Vũ nói.
Bạch Nguyệt nhướng mày nhìn bình luận phía dưới nói đây đã trở thành khu chiến tranh, oanh tạc Thẩm Diên Dũng và Hoa Tiên.
"Nhưng chuyện ngài Tổng thống có người tình bí mật, lại còn sinh con cùng với người đó khiến Nam Cung Nguyệt thẹn quá thành giận, tổn thương người tình của ngài Tổng thống, đã bị Hoa Tiên đẩy vào ổ rắn, nhốt lại, bây giờ người ở bên cạnh Hoa Tiên là Nam Cung Nguyệt giả, người đàn ông vừa bị đánh ngã trên mặt đất là anh trai của Nam Cung Nguyệt." Trương Tinh Vũ tiếp tục nói.
Trong đầu Bạch Nguyệt lướt qua rất nhiều tin tức, cô lập tức gọi điện thoại cho Thẩm Diên Dũng.
Thẩm Diên Dũng đã tắt máy rồi.
"Mợ chủ, chuyện này rất nghiêm trọng, sau khi chuyện này của ngài Tổng thống bị phát tán, nhà Nam Cung chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngài Tổng thống, nhà họ Hoa cũng sẽ gặp họa, bên phía nước M sẽ không che chở nhà họ Hoa, dù sao nhà họ Hạng cũng đã sớm như hổ rình mồi đối với nhà họ Hoa, lần này, ngài Tổng thống chỉ sợ rất khó xoay người." Trương Tinh Vũ lo lắng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK