Chương 748: Cô Sẽ Không Muốn Biết Tôi Là Ai Đâu
CHƯƠNG 748: CÔ SẼ KHÔNG MUỐN BIẾT TÔI LÀ AI ĐÂU
Người đàn ông nhìn chằm chằm cô, vì đeo mặt nạ, cô không nhìn rõ ánh mắt anh ta.
Thế nhưng, cô cảm thấy anh ta biết cô, bằng không thì tại sao đeo dây chuyền có ảnh chụp của cô.
“Nói chuyện đi.” Bạch Nguyệt lần nữa thúc giục.
“Cô sẽ không muồn biết tôi là ai đâu.” Người đàn ông nói, giọng nói rất khàn và nhỏ, tựa như âm cuối mà đàn Cello phát ra, khiến người ta cảm thấy trong lòng có loại cảm giác hơi khổ sở.
Cô bài xích loại cảm giác khổ sở này, không hỏi tiếp: “Cảm ơn anh đã cứu tôi.”
“Không cần cảm ơn, lúc sáng cô cũng cứu tôi, chúng ta hòa.” Người đàn ông nói xong xoay người, nhanh chóng biến mất ở tầng hầm.
Bạch Nguyệt tỉnh táo lại, có nhiều thứ, không nghĩ tới thì sẽ không tự chuốc lấy phiền toái, có nhiều thứ, cho dù hiếu kì, không đi tìm hiểu thì không gặp nguy hiểm.
Cô ngồi xổm xuống, giở ra đồ che mặt ở trên nền đất của người đàn ông.
Người đàn ông này và cô có vài lần gặp mặt, tựa như là nhân viên sale ở công ty bất động sản kế bên.
Cô gọi ra ngoài: “Quân, tôi gặp chút bất trắc, cảm phiền cậu phái người đến phòng khám kia của tôi dưới tầng hầm……”
*
Đợi đến khi toàn bộ sự việc được xử lý tốt, Bạch Nguyệt đến văn phòng Cục Cảnh sát đã là mười một giờ rưỡi.
Những người khác đều đến rồi.
Cô cũng thành thật xin lỗi, cúi đầu với tổ viên: “Thật ngại quá, để tỏ lòng áy náy, cơm trưa tôi đãi.”
“Không sao đâu mà, chúng tôi cũng tới chưa bao lâu, một mình ký hợp đồng trước rồi.” Endy lập tức nói.
Bạch Nguyệt cười một tiếng cảm ơn Endy.
Trợ lý bên cạnh Cục trưởng, cũng là đặc vụ Tích đi vào, lướt mắt một vòng, nói: “Người đến đông đủ rồi, vậy trước hết tôi nói qua về vụ án khẩn cấp lần này.”
“Có liên quan đến thảm án diệt môn liên hoàn hôm qua sao?” Thượng hỏi.
“Đúng vậy, thực ra, đây là vụ thứ tư trong năm nay rồi.” Tích mở máy chiếu: “Vụ án này rất kỳ lạ, đều là gia đình có người chồng đã chết, cho dù có bao nhiêu người thì chỉ chừa lại một đứa trẻ nhỏ nhất. Có một đứa năm tuổi, một đứa sáu tuổi, một đứa ba tuổi, còn có một đứa hai tuổi.”
“Cho nên cũng không tính là diệt môn.” Elly xen vào.
“Vụ án này vô cùng đặc biệt, bởi vì điều kỳ lạ nhất chính là hung thủ là người chồng đã chết.”
“Vậy là sao? Bốn vụ án liên hoàn, hung thủ đều là người chồng đã chết sao?” Howard không hiểu hỏi.
“Đúng vậy, khẩu cung của đứa bé năm tuổi, sáu tuổi, bao gồm cả bé ba tuổi đều nói ba trở về rồi, sau đó đều chết hết.” Tích nhíu mày nói, nói mà bản thân cũng cảm thấy sợ hãi, rùng mình một cái.
“Nói rõ hơn đi.” Bạch Nguyệt chăm chú nhìn màn hình nói.
Tích giở ra vụ án đầu tiên: “Đây là vụ án thứ nhất, xảy ra vào tháng ba, người chết đều là người một nhà của Annie, có ba mẹ chồng Annie, Annie, còn có đứa con trai, cũng chính là đứa bé năm tuổi.
Đứa trẻ nói, ba qua đời vì bệnh, chết đã nửa năm, đột nhiên quay về rồi, nó rất vui, nhưng ba dặn nó đừng nói cho người khác, cùng nó ở trong một căn phòng, bất tri bất giác nó ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai, ông bà mất tích, nó nói cho mẹ, mẹ không tin, nhưng ba đã trở về rồi, dẫn mẹ đi, sau này mẹ cũng không về nữa. Nhưng buổi tối, ba lại trở về, ngủ cùng nó một giấc, nó tỉnh lại lần nữa, phát hiện ba mẹ đều không thấy.
Sau đó, đứa trẻ này hỏi hàng xóm xung quanh có thấy người nhà của nó hay không, hàng xóm của nó sau khi phát hiện điều khác thường thì báo cảnh sát, cảnh sát phát hiện ba thi thể ở dưới tầng hầm, Annie bị xâm hại, trong cơ thể không để lại DNA của đàn ông.”
“Trong móng tay Annie có da hay không, hay là trong miệng?” Thượng hỏi.
“Không có, tay chân Annie bị trói chặt, miệng bị bịt bằng quần áo của mình, bị bóp chết, thông qua thực tiễn, có quan hệ tình dục.” Tích nói đâu ra đấy.
Bọn họ cởi mở , Bạch Nguyệt nghe xong, không tự chủ mà mặt phiếm hồng: “Ba mẹ Annie chết như thế nào?”
“Ngộ độc mà chết, qua việc xét nghiệm, là chết bởi Hydrogen fluoride, ba mẹ Annie đều bị huyết áp cao, Hydrogen fluoride lẫn vào chai thuốc cao huyết áp.” Tích giải thích.
“Nói về vụ án thứ hai đi.” Bạch Nguyệt nói.
“Vụ án thứ hai xảy ra vào tháng năm, là gia đình của Marry, cô ấy mang thai hai đứa trẻ, chồng qua đời ba năm vì tai nạn xe cộ, có một con gái mười hai tuổi, một con trai sáu tuổi.
Bé trai nói, ba trở về, nói muốn dẫn nó ra ngoài chơi, nó ngủ thiếp trên xe, lúc nó tỉnh lại thì nghe người khác nói người nhà nó đều đã chết.
Marry và con gái mười hai tuổi đâm chết nhau, hai người đều bị xâm hại, trong cơ thể không lưu lại DNA.”
“Ông nói bé gái mười hai tuổi cũng bị xâm hại, đó hẳn không phải là điều mà cha ruột làm, người này là ác ma sao. Hay là biết biến thành người khác?” Howard nhíu mày hỏi.
“Tài sản có tổn thất không?” Bạch Nguyệt hỏi.
“Tiền trong thẻ ngân hàng không có, nhưng tài sản trong gia đình không xác định được, người chứng kiến đều là trẻ con, bản thân trẻ nhỏ cũng không rõ ràng chuyện tài sản.” Tích giảng giải.
“Vụ án thứ ba thì sao?” Ellyhỏi.
“Vụ án thứ ba xảy ra vào tháng bảy, Hess là người mẫu nữ, dáng dấp rất xinh đẹp, chồng cô ấy là côn đồ, bởi vì cùng người khác tranh chấp nên bị người ta dùng dao đâm chết. Bọn họ có một đứa con trai ba tuổi, đứa trẻ nói ba trở về, hung thủ ở trong nhà Hess hai tháng. Tháng tám Hess viết một câu trên sách, tôi cảm thấy rất hạnh phúc, muốn hạnh phúc kéo dài như vậy.”
“Sau đó thì sao?” Elly gấp gáp hỏi, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
“Vào tháng mười, bạn Hess đến thăm Hess, nói rằng đã ba tháng không gặp Hess rồi, phát hiện thi thể Hess, cô ấy bị phanh thây, toàn bộ bị khóa trong nhà vệ sinh.” Thân nói.
“Đứa trẻ thì sao? Trong một tháng không ai chăm sóc đứa trẻ sao?” Elly hỏi tới.
“Trong nhà có đầy đủ sữa bột, bánh quy, đồ ăn vặt, đứa trẻ một mình ăn sữa bột, bánh quy. Lúc phát hiện thì dinh dưỡng không đủ, ánh mắt trống rỗng, nhưng cơ thể thì không có vấn đề gì.”
“Gần chung cư không có camera sao? Hess là người mẫu nữ, trong nhà hẳn nên lắp đặt camera chứ?” Ellyhiếu kỳ hỏi.
“Trong khu chung cư có camera, quả thật thấy được bóng lưng một người đàn ông, nhưng không quay cận mặt. Trong nhà Hess có lẽ có camera, nhưng chúng tôi không tìm được. Vụ án thứ tư chính là đêm qua. Người sống sót là đứa trẻ hai tuổi, những người khác bị cháy rụi, bản báo cáo kiểm tra thi thể còn chưa có kết quả.”
“Lúc hắn đi vào phòng, không có để lại vân tay hay thứ gì khác sao?” Howard hỏi.
“Không để lại dấu vết gì, tựa như đúng là ma quỷ làm, chúng tôi nghĩ mãi không ra.” Tích bất đắc dĩ nói.
“Bạch Nguyệt, cô là nhà tâm lý học, nghe xong những thứ này, cô có thể đưa ra hồ sơ tội phạm không?” Ellyhỏi.
Ánh mắt mọi người đặt trên mặt Bạch Nguyệt, chờ đợi cô……