lúc trên xe, Karen cũng từng nói với cậu ta.
"Karen, giống như anh đã từng nói đấy."
"Điều rất bình thường, bị kiểm tra ra, thì nói rõ là do cậu không có bản lĩnh,
không bị kiểm tra ra thì do cậu tài giỏi."
Bốn cổng chính của cung điện Tiranus bị mở ra, vị trí của mỗi cổng chính đều
có để một cái bàn làm việc lớn, bên cạnh có thần quan chuẩn bị tiến hành kiểm
tra. Mặt khác, còn có một đám thần quan đẩy tới từng hòm trữ đồ lớn, để sắp
xếp đồ đạc mà thí sinh gửi lại.
"Tôi đi gửi đồ đây, Karen, trong túi của anh có gì cần cất giữ không?"
"Lấy giấy chứng nhận ra cho tôi, cái khác thì đều cất đi."
Karen nhớ là Alfred đã bỏ theo cho mình một ít thuốc hồi phục, những thứ này
đều phải gửi lại.
"A, được rồi, đồ ăn thức uống thì anh cũng không cần phải mang theo, tôi có
mang theo, bà nội tôi đã nấu cho chúng ta rất nhiều món ngon."
Karen sờ lên chiếc nhẫn trên ngón tay, cúi đầu nhìn thoáng qua, vẫn không lựa
chọn cất chiếc nhẫn này đi.
Richard xách hai cái túi đi, sau đó mang theo một cái túi về, cậu ta đeo ba lô ở
trước người, lấy từ bên trong ra hai bình nước đưa cho Karen.
Bên trong là nước quýt, còn bỏ thêm một ít đường trắng, uống vào có mùi thơm
ngát của quýt nhưng không có vị chua.
"Đi thôi, chúng ta đi qua kiểm an." Karen nói.
"Ừm."
Karen và Richard đi tới cổng phía Nam, phía trước có người đang xếp hàng,
nhưng cũng không có nhiều người, bởi vì vừa mới có một vị thí sinh trên người
xuất hiện một bóng đen sau đó trực tiếp bị hủy bỏ tư cách tham gia.
Vật dụng gian lận, không chỉ có riêng là những vật mang theo trên người, để lại
ở trong người, cũng không được.
Thật ra việc này là vẫn là vì phòng ngừa một vài vị phụ huynh sắp xếp “gian
lận” cho con cái nhà mình, có vài vị phụ huynh cấp độ cao, có muôn vàn cách
sắp đặt, tìm linh vật ký kết cái khế ước tạm thời giúp con cái nhà mình thông
qua kiểm tra cũng không tính là lạ lẫm gì.
Việc này cũng dẫn đến không ít người đang xếp hàng, không thể không rời khỏi
hàng, xem xét kỹ lại đồ đạc trên người và các thứ trong người mình.
Richard bị kiểm tra trước Karen, lúc đến phiên cậu ta, trước tiên là lấy giấy
chứng minh thân phận ra cho quan giám khảo kiểm tra, sau khi kiểm tra xong
giấy chứng nhận, đưa cho cậu ta một cái thẻ, chắc là số báo danh.
Sau đó là kiểm tra đồ vật mang theo người, Richard lấy từ trong ba lô của mình
ra một đống lớn đồ ăn nước uống, bàn làm việc lớn như vậy, một nửa đều bị cậu
ta chất đầy.
Quan giám thị cau mày hỏi: "Cậu đang đi picnic đấy à?"
Richard cười trả lời: "Ai, bà nội ở nhà tôi nhất định phải để tôi đem theo, không
có cách nào khác."
Chờ đến sau khi kiểm tra xong toàn bộ đồ vật trên người, tiến vào trong một
trận pháp quét cả người, sau khi vượt qua trận pháp, còn có người chuyên môn
dùng tay tiến hành kiểm tra cả người từ trên xuống dưới, chia làm hai vị kiểm
tra viên nam và nữ riêng biệt.
Richard chủ động đi về hướng của nữ kiểm tra viên, nhưng nữ kiểm tra viên
không để ý đến cậu ta, cuối cùng chỉ có thể rẽ qua bên kiểm tra viên nam.
Trong toàn bộ qúa trính, bên cạnh hai bên còn có hai vị thần quan khác đang
đứng, ánh mắt bọn họ vô hồn, hẳn là đang dùng thuật pháp để quét nhìn các thí
sinh.
Linh vật trên người tên thí sinh lúc nãy bị thức tỉnh là do bọn họ làm.
Sau khi kiểm tra xong tất cả, cuối cùng thì Richard lấy được ba lô của mình.
Đến phiên Karen.
Karen đưa giấy chứng mình của mình lên, quan giám thị nhìn giấy chứng nhận,
nhìn nhìn lại Karen:
"Thần bộc sao?"
Karen nhẹ gật đầu.
"Cậu ngược lại là người khiêm tốn nhất." Quan giám khảo cầm giấy chứng nhận
và một cái thẻ đưa lại cho Karen.
Hiển nhiên, quan giảm khảo cũng rõ ràng mặc dù phần lớn mọi người mỗi lần
tăng cấp đều sẽ lập tức đi đổi giấy chứng nhận, để có địa vị cao hơn và nhiều
tiền trợ cấp hằng tháng hơn, nhưng cũng có một nhóm nhỏ người lười đi đổi
giấy chứng nhận mới.
Ông ta đương nhiên sẽ không cho rằng Karen thật sự chỉ là thần bộc... Vẫn như
trước cảm thấy Karen có chút quá lười biếng.
Đồ đạc trên người Karen đều ở chỗ Richard, không có những vật khác để mang
lên bàn kiểm tra, đi qua trận pháp kiểm tra, lại đến trước mặt nhân viên kiểm
tra, nữ kiểm tra viên kia ngăn vị nam kiểm tra viên lại, tự mình bước lên trước
để kiểm tra Karen.
Trong quá trình này, Karen cảm giác được có hai luồng thần thức vừa thăm dò
vừa quét khắp người mình.
Nữ kiểm tra viên kiểm tra đến chiếc nhẫn của Karen, trên cổ cô ta có đeo một
tấm bảng, phía trên có thiết bị kiểm tra sự hoạt động của thuật pháp.
"Cái chiếc nhẫn bạc này rất đẹp."
"Là ông nội tôi để lại."
"Tốt, cậu có thể đi qua."
"Cảm ơn, vất vả rồi."
"Không có gì."
Karen đi đến trước mặt Richard, Richard bất đắc dĩ nói: "Thật ra thì dáng vẻ
đẹp mắt cũng là gian lận."
"Vậy bây giờ cậu có thể đi đề nghị quan giám khảo lấy hết máu bầm trên người
ra."
"Ha ha." Richard nở nụ cười, "Tôi số 189, anh số 13?"
"Số 13."
"Tôi xong rồi."
"Đừng ảnh hưởng đến tâm trạng của mình."
"Được rồi, tôi đã hiểu."
Hai người đi ra bên ngoài cung điện Tiranus, nơi này có một cái quảng trường
rộng lớn, trong sân rộng có một bức tượng đá cao lớn, điêu khắc một trong
những hung thú mà Trật Tự Thần Giáo phong ấn - Huyễn Ma. Compasini.
Bên trong quyển thần thoại tự thuật « Ánh Sáng Trật Tự », Compasini từng mưu
toan tạo ra một quốc gia huyễn tưởng ở một quốc gia, cuối cùng bị Thần Trật
Tự tự mình trấn áp.
Bên trong khu vực quảng trường có vẽ từng cái vòng tròn, bên trong là số báo
danh tương ứng.
Công việc kiểm tra an ninh còn cần một khoảng thời gian, Karen và Richard
cũng không vội vã bước vào trong vòng, mà là ngồi xuống trên bậc thang,
Richard lấy đồ ăn do bà nội cậu ta làm ra, trước hết để cho Karen ăn, còn cậu ta
thì để hai tay vào trong ba lô, dáng vẻ giả bộ như đang tìm đồ, trên thực tế là
đang xoay xoay khối rubic.
Tay phải Karen cầm bánh nướng ăn, tay trái rất tùy ý đặt ở trên đầu gối của
mình, bị ống tay áo rộng của thần bào che lại, vừa ăn vừa nhanh chóng sử dụng
khối rubik trong lòng bàn tay trái để tính toán.
"Trận pháp cường hóa Sheamus, có thể tăng cường sức mạnh của huyễn thuật,
vị trí mắt trận nằm ở trên bức tượng của Compasini, hiệu quả trận pháp sẽ từ
yếu đến mạnh, lại từ mạnh đến yếu, bởi vì được tăng cường khá nhiều, cho nên
gắng gượng vượt qua giai đoạn giữa là được rồi, nhất định phải cắn răng mà
chịu đựng."
Karen nhẹ gật đầu, nói: "Phía dưới bức tượng của Compasini có khắc trận pháp
ở trong, trong thời gian kiểm tra sẽ có người phụ trách điều khiển, cho nên cái
quy luật cậu vừa nói cũng không xác định."
"Tăng cường, ý của tôi nói là tăng cường, phía tổ chức cho phép xuất hiện một
vài trường hợp ngoài ý muốn, nhưng không có khả năng làm cho một đám
người đều nổi điên, thời gian và biên độ tăng cường của nó đều được giới hạn,
cho nên tôi nói không có sai, anh nghe tôi, tôi vừa mới dùng Rubik Thuật Khóa
tính toán xong.
Tin tưởng tôi, Karen, tôi là người chuyên nghiệp."
Karen thở dài, nói: "Cậu nhìn con mắt của bức tượng xem."
"Ừm? Thế nào?"
"Nó là có thể di chuyển."
"Cái này..."