gần các thánh địa, Kỵ Sĩ Đoàn của chúng ta đánh vào các thánh địa quá nhanh,
trực tiếp ngăn chặn khả năng rút lui của Hạm đội Luân Hồi.
Tuy nhiên thì quan chỉ huy của hai hạm đội chủ lực này đều cùng với thuộc hạ
của mình tự sát, không có đầu hàng với Kỵ Sĩ Đoàn chúng ta.
Lúc chú của tôi nói đến sự kiện này, cũng xem bọn họ như là những đối thủ
đáng kính mà nói."
Alfred nhìn về phía Karen, hỏi: "Thiếu gia, ngài đang lo lắng Luân Hồi Thần
Giáo vẫn còn có lực lượng khác?"
"Bây giờ lo lắng việc này còn quá sớm." Karen uống một hớp nước, "Lúc này
hạm đội sắp tiến công về hướng của quần đảo Winroth, sau khi chiếm được nơi
này, có thể trực tiếp tiến sát đến Biển Chết.
Mặc dù Mota nói với ta và tuyên truyền với bên ngoài là muốn thông qua Biển
Chết để đánh vào Luân Hồi Cốc rồi thừa cơ hội tiêu diệt Luân Hồi Thần Giáo,
nhưng ta cũng không cho rằng Nguyệt Nữ Thần Giáo thật sự dự định đi đến
bước này.
Được rồi, ta thừa nhận, ta cũng không hiểu đánh trận là như thế nào..."
Tất cả mọi người cười, mèo và chó cũng cười.
Mọi người thật ra cũng không ai hiểu, cho dù là ba người xuất thân từ Kỵ Sĩ
Đoàn cũng còn chưa tiếp xúc với phương diện chỉ huy.
Karen thu hồi nụ cười, nói: "Nhưng chúng ta có thể nếm thử đứng trên góc độ
của Thần Giáo chúng ta, để xem xét cuối cùng nên làm thế nào mới có thể tối
đa hóa lợi ích."
Nói xong,
Karen đặt ly nước xuống:
"Là Thần Giáo hùng mạnh nhất, điều mà ta hy vọng nhất đó là những Thần
Giáo có nội tình thâm sâu khác có thể tự tiêu hao lẫn nhau, hơn nữa còn phải
điều tiết để hai bên cân bằng một chút, không thể xuất hiện cục diện một bên
mạnh hơn chiếm đoạt bên còn lại.
Cục diện tuyệt vời nhất đó chính là hai bên vừa đánh nhau vỡ đầu vừa ôm chân
của ta gọi cha."
Nghe xong lời Karen nói, tất cả mọi người có chút trầm mặc.
Blanche mở miệng nói: "Thần Giáo chúng ta đúng là đều cùng hai nhà ký kết
điều ước, bây giờ Nguyệt Nữ Thần Giáo đang mạnh hơn nên Thần Giáo chúng
ta sẽ giúp Luân Hồi sao?"
Bart nghi ngờ nói: "Giúp như thế nào?"
Mas nói phụ họa: "Trong giai đoạn chiến tranh này thì Thần Giáo chúng ta chắc
hẳn sẽ không tham dự, tôi tin tưởng những Thần Giáo chính thống khác cũng sẽ
không nhanh chóng chọn phe như vậy, nhưng trước mắt, lực lượng của Luân
Hồi đang ở thế yếu."
Karen duỗi lưng một cái: "Chiến tranh là sự kéo dài của chính trị, nhưng cũng
không phải hoàn toàn rập khuôn theo luận điệu này, bởi vì chiến tranh có tính
bất ngờ rất lớn, ai biết được, chờ xem xét bước phát triển tiếp theo đi."
Hạm đội đang dùng "Đội hình chữ V" mà tiến lên, tốc độ rất nhanh, trong lúc
đó Karen đến chỗ phòng quan sát, bởi vì chiến thuyền đang kích hoạt vòng bảo
vệ, cho nên cũng không có gió mạnh thổi đến, nhưng nhìn xem sóng nước trên
mặt biển sau khi chiến thuyền lướt qua và dùng những con hải âu ở phía xa làm
vật tham chiếu, nếu nói tốc độ của chiến thuyền nhanh như chớp cũng không
đủ.
Chiến thuyền nhìn bề ngoài có vẻ như vụng về và nặng nề, trên biển cả, cứ như
có được sự sống vậy, giống như những tinh linh lướt bay trên mặt biển.
Phía trước lại xuất hiện bốn chiếc thuyền cỡ trung, trên mỗi một chiếc thuyền
đều giương lên những cánh buồm rất lớn, không, không phải cánh buồm, mà là
những trận pháp đặc chế thành cánh buồm.
Karen nhớ kỹ trong danh sách tiêu chuẩn thấp nhất của những món khí tài phối
hợp với 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 Mas có một món khí tài chiến tranh giống
như vậy, nhưng nếu so sánh với những cánh buồm trên mấy chiếc thuyền kia thì
thật giống như đồ chơi trẻ con.
Mình muốn mua một món để trang bị cho 【 Pháo Đài Hắc Ngục 】 đã phải
cảm thấy phiền não vì tiết kiệm tiền và kiếm tiền, bây giờ khi nhìn thấy nội tình
của Thần Giáo chính thống…Cái thứ gọi là hạm đội này, trong mắt Karen chính
là một đống bè gỗ được dựng lên bằng phiếu điểm.
Chút ít của cải này của người, khi đứng trước mặt của Thần Giáo chính thống,
vốn cũng không có bao nhiêu giá trị để cân nhắc, trong mắt của Thần Giáo,
phiếu điểm mà bọn họ phát hành, cũng chỉ là mấy tờ giấy chất lượng khá tốt mà
thôi.
Karen hít sâu một hơi, lại từ từ thở ra, anh không thể làm cho mình đắm chìm
trong loại cảm xúc đồi phế không phấn đấu này, bởi vì Trật Tự Thần Giáo cũng
không phải nhà của mình, sau khi chuyện ở đây kết thúc, trở về với bản thân,
nên kiếm phiếu điểm thì vẫn nên kiếm.
"Đội trưởng, sắp bắt đầu tiến hành dịch chuyển đến chiến trường, lý do an toàn,
chúng ta vẫn là nên quay trở lại trong khoang thuyền đi." Mas nhắc nhở.
"Là do kiến thức của ta nông cạn, ta thật sự cho rằng sẽ trực tiếp lái đến chiến
trường để chiến đấu, thì ra còn phải dịch chuyển đến chiến trường." Karen cũng
sẽ không che giấu sự vô tri của mình trên một số phương diện, sau đó rất nghe
lời mà đi theo Mas quay trở lại phòng trong khoang tàu.
Bốn chiếc thuyền trật pháp tạo thành một hàng, tất cả đều phóng ra ánh sáng
màu vàng, ngay sau đó, dựa theo bốn chiếc thuyền này, trên mặt biển tạo thành
một tấm màn chắn màu vàng, giống như là một thác nước màu vàng xuất hiện
trên biển.
Chiến hạm chỉ huy ra lệnh: 【 Bám vào 】.
Không đợi Karen suy nghĩ rõ ràng “bám vào” là có ý gì, thì đã cảm giác được
phía dưới chân lắc lư, giống như là có thứ gì đó to lớn chạm vào đáy thuyền,
sau đó con thuyền lập tức tăng độ cao.
Là hải thú bám vào trên thuyền chiến sao?
Karen nhìn xuyên qua cửa sổ mạn thuyền hướng về về phía bầu trời phía trên,
phát hiện yêu thú trên trời cũng đều được buộc chặt lại cùng với những phương
tiện bay.
Chiến hạm lại ra lệnh lần nữa: 【 Xuyên qua 】.
"̀m ̀m ̀m." Đầu tiên là tiếng gõ cửa, sau đó Mota tự mình mở cửa ra, nói với bọn
người Karen đang ở bên trong: "Bây giờ tôi sẽ dẫn người đến lấy đồ uống và
chén đĩa thức ăn trên bàn, bây giờ xin mọi người hãy tìm chỗ mà ngồi xuống,
thắt dây an toàn, mở cửa sổ mạn tàu ra.
Sau đó chúng ta sẽ gặp phải dòng chảy không gian nghịch trong Hư Không,
thân thuyền sẽ có một chút xóc nảy, nhưng xin mọi người không cần lo lắng,
đây là tình huống bình thường."
Tất cả mọi người nghe theo lời Mota nói, nhao nhao tìm chỗ ngồi xuống, rất
nhanh, chiếc tàu bảo vệ này đi theo chiến hạm cùng nhau xuyên qua thác nước
màu vàng.