Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen đặt thanh kiếm Diamance ngang ở trước người, ánh mắt nhìn chằm chằm

tên sát thủ kia.

Sát thủ vào thời điểm châm dài không kích nổ thành công đã thử phát động đợt

tấn công thứ 2 thêm ba lần, nhưng ý đồ của hắn mới xuất hiện, cơ thể còn không

đuổi theo kịp động tác, da lập tức cảm giác được khí cơ của Karen bắt đầu tiến

hành khóa chặt trước.

Cho nên, hai bên mặc dù còn chưa giao chiến, nhưng đã sớm triển khai so đấu

trên phương nghiệm kinh nghiệm.

"Rống!"

Người khổng lồ tránh thoát thuật pháp hạn chế, nhưng mà lần này hắn không có

lui về sau, bởi vì vị "Người quen biết cũ" kia xuất hiện ở phía sau hắn, Thuật

pháp Trị Liệu trực tiếp đánh vào trên người hắn.

"Người quen biết cũ" mở miệng nói: "Tránh ra, hắn chết, ngươi không cần gánh

trách nhiệm."

Karen lắc đầu, nói: "Nếu là hắn chết thì cấp trên của ta sẽ gánh trách nhiệm."

Người quen biết cũ nghe nói như thế, cả người có vẻ ngây ngẩn cả người, dù là

có mặt nạ ngăn cản, nhưng ánh mắt của hắn chắc chắn trở nên vô cùng cứng

ngắc.

Karen quay đầu nhìn thoáng qua Kissen vẫn nằm run rẩy sau lưng của mình, thi

triển Thuật pháp Trị Liệu:

"Sâu ngủ!"

Đây là một chủng loại thuật pháp giống như gây tê, sau khi dùng lên trên người

Kissen, cơ thể Kissen mặc dù còn đang run rẩy, nhưng cả người đã lâm vào

trạng thái hôn mê, bất tỉnh nhân sự.

Lập tức, Karen nhìn chăm chú về phía ba tên tập kích một một lần nữa, thanh

kiếm Diamance bị anh đâm xuống mặt đất, hai tay chống lấy chuôi kiếm, bộ

dáng ta ngay ở chỗ này, các ngươi cũng có thể tới.

Người quen biết cũ mở miệng nói: "Vậy thì... Giết cả ngươi."

Karen mỉm cười nói: "Đồng ý."

...

"Bà à, cần phải gấp gáp như vậy sao?"

Ông Deron đêm nay tan tầm về đến nhà, đẩy cửa ra, vốn cho rằng vợ mình sẽ

đón chào mình bằng một bát canh đã được chuẩn bị kỹ, nhưng mà ai biết, vợ

mình đã dùng một tay nhấc mình lên.

Lần trước bị vợ mình dẫn theo mà bay kiểu này đã là trước kia rất lâu, khi đó

hai người còn không xác lập quan hệ người yêu, mình khổ sở theo đuổi làm vợ

mình nổi điên, bà ấy như vậy mà xách mình lên, vứt xuống một khu vực mà yêu

thú hoạt động mạnh.

Nhưng mà, sau mấy tiếng, vợ của mình đi mà quay lại, thấy mình còn không có

bị yêu thú gặm như đồ ăn khuya cũng coi như thở một hơi dài nhẹ nhõm, lại

xách trở về.

Lúc đi là thấp thỏm, khi bị dẫn theo trở về, là ngọt ngào.

Nhưng ông Deron thật không có ngờ tới, chính mình cũng đã cao tuổi như thế

rồi, bất thình lình còn phải ôn lại một chút thanh xuân.

Chỉ có thể nói thể chất của vợ mình thật tốt, người xuất thân võ giả đâu sợ lớn

tuổi, vẫn không phải là người mà Trận pháp sư có thể đụng vào.

Phía trước, chính là hoàng cung Wien, trên một chỗ chóp lầu cao, phu nhân

Đường Lệ ném Deron xuống, phân phó nói:

"Trông thấy trận pháp bên kia hay chưa?"

Deron lắc đầu, trả lời: "Không có."

"Không có trận pháp?"

"Bố trí phân đoạn, nhưng thiếu một cái Thánh khí trận pháp hạch tâm tiến hành

liên thông, chỉ cần là không có hoạt tính hoàn chỉnh cũng không gọi là trận

pháp."

"Ông là đang phổ cập khoa học cho ta đấy à?"

"Không phải..."

"Nghĩ biện pháp, phá vỡ nó."

"Nó còn không khởi động..."

"Ông cũng không thể bố trí trước, chờ sau khi nó khởi động thì có thể phá vỡ nó

càng nhanh sao?"

"Có thể ngược lại là có thể, nhưng làm vậy sẽ rất hao phí công sức, bà à, ta dù

sao cũng phải biết chúng ta đến đây là vì cái gì chứ?"

"Ta bảo ông làm thì ông cứ làm, đây là việc mà ông phải làm, Deron."

Nghe được vợ mình trực tiếp kêu tên của mình, lúc này cổ Deron rụt rụt lại;

Mặc dù không biết tại sao vợ mình “nổi lửa” lớn thế, nhưng ông ta vẫn là lập

tức ngưng tụ ra một viên rubic bắt đầu tính toán, đây là giác ngộ nên có của một

cục đá mài dao.

Mà ở bên người Deron, phu nhân Đường Lệ yên lặng lấy một thanh dao phay ra

mà bắt đầu rèn luyện trên sân thượng.

Thanh Đao Ác Mộng của bà đã đưa cho Philomena, làm bà chủ gia đình mấy

chục năm, tự nhiên cũng không hứng thú lại đi chế tạo ra thêm thanh đao thứ

hai, cho nên lúc ra tay, tự nhiên là trong nhà cái gì thuận tay thì mang cái đó đi

ra ngoài.

Dao phay thì dao phay đi, đến cảnh giới này của bà ấy, phương diện lựa chọn vũ

khí thật sự có thể tùy ý.

Mặc dù ông Deron cảm thấy mình vợ mình bây giờ đang rất nóng nảy, nhưng

trên thực tế, hiện tại trong lòng phu nhân Đường thật vui mừng.

Bởi vì cháu ngoại của bà, lần thứ nhất tìm kiếm trợ giúp từ mình, gọi một cuộc

điện thoại đến, mở miệng chính là:

"Bà ngoại, cầu ngài giúp cháu một việc."

Nghe được câu này lúc, toàn bộ nội tâm của phu nhân Đường Lệ đều gần như

sắp hòa tan, người đã già, hoàn cảnh không muốn gặp nhất thật ra chính là thấy

bản thân mình vô dụng.

Cái này không có liên quan đến việc con cái có hiếu thuận hay không, mà là

một loại mê hồ và thiếu thốn về giá trị bản thân.

Huống chi đứa cháu ngoại này của mình thật sự là quá mức ưu tú, ưu tú đến nỗi

nhiều khi bà muốn giúp, lại tìm không thấy chỗ nào có thể giúp được.

Rõ ràng là một người bà ngoại giỏi đánh nhau, hết lần này tới lần khác chỉ có

thể vì cháu mình mua quần áo mặc theo mùa;

Có đôi khi muốn nấu đồ ăn cho nó... Nhưng lại biết tài nấu nướng của nó tốt

hơn mình.

Bà ngoại của người ta nấu cho cháu mình gọi là biểu hiện của sự từ ái, phía bên

mình thì sao đâu, gọi là bêu xấu!

Nói xem có tức giận hay không!

Tóm lại, đây là một cơ hội khó được.

Mà phu nhân Đường Lệ sở dĩ tỏ ra rất nóng nảy với lời hỏi thăm của chồng

mình khi nãy, cũng là bởi vì việc chính mình nên làm, cũng là việc mà chồng

mình nên làm.

Cháu ngoại cũng không phải của một mình mình, vì con của con gái mình, hỗ

trợ cho cháu mình, ngươi nói nhảm nhiều như vậy làm gì!

Không thể không nói, tạo nghệ trận pháp của Deron là thật cao, rất nhanh ông ta

đã tính toán ra hình thức vận chuyển của Thánh khí trận pháp bao phủ hoàng

cung, hơn nữa còn ngoài định mức suy tính ra 12 loại hình thức biến hóa của

nó.

Sau đó, chỉ còn lại việc vẽ quyển trục trận pháp đối ứng.

Giống như là thợ khóa thủ công mở khóa, sau khi biết rõ ràng thiết kế cấu tạo

của khóa, quá trình còn sót lại thì đơn giản.

Phu nhân Đường Lệ dùng đầu ngón tay gõ gõ dao phay, độ sắc bén để cho mình

cảm thấy rất hài lòng.

Bên cạnh, Deron vừa vẽ quyển trục trận pháp vừa nói: "Là vì Karen sao?"

"Ừm." Phu nhân Đường Lệ lên tiếng.

"À."

Ông Deron cũng lên tiếng, không tiếp tục hỏi cái gì, mặc dù ông ấy không biết

Karen là cháu ngoại của mình, nhưng quan hệ giữa Karen và nhà Guman, đã

sớm mật thiết đến mức độ lúc cần hỗ trợ không cần hỏi lý do.

Vẽ xong quyển trục, Deron dùng móng tay phá vỡ lòng bàn tay của mình, để

máu tươi thấm vào, làm là như vậy để bảo đảm phẩm chất của quyển trục này,

giảm xuống nguy cơ biến thành phế phẩm.

"Hô..."

Ông Deron đặt mông ngồi dưới đất, đường đường là ngài Chủ giáo đại khu

thành phố York của Trật Tự Thần Giáo, đêm hôm khuya khoắt bị kéo qua đây

làm học đồ, ngoại trừ vợ của ông ấy, trên đời này có lẽ cũng không cái người

thứ hai có thể sai bảo ông ấy như vậy.

Deron nhìn vợ của mình, hỏi: "Đêm nay bà cũng dự định ra tay?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK