phòng Karen.
Mặt khác, Creed giữ lại tín nhiệm đối với Protaras, còn giao Viện Chiến Tranh
của mình cho Dikno được Karen tiến cử phụ trách. Bây giờ xem ra Norton lựa
chọn Creed làm người nối nghiệp quả thật rất có lý, đổi lại là bất kỳ người nào
khác, cho dù là Verden, đều rất có thể bị "Ô nhiễm" trong vòng xoáy quyền lực
trung tâm, không thể nào duy trì sự tỉnh táo như Creed.
Sau khi Karen đến, Creed đứng dậy, Alfred đang làm việc sờ nhẹ lên chiếc bút
lông ngỗng, mở chỗ bàn trà ra.
Cái gạt tàn thuốc và hộp xì gà trên bàn trà đã không thấy, thay vào đó là một
bản đồ.
Bản đồ tổng cộng có 12 vầng sáng, tương ứng 12 vị trí, đây là khu vực mà Thần
linh giáng lâm trên quy mô lớn.
Cho nên nói Trật Tự Thần Giáo rất để ý đến con số "12" này trên bản chất vẫn
là chịu sự ảnh hưởng của Thần Trật Tự, vị kia ngay cả thả việc thả Thần linh về
đều dựa vào con số này.
Creed phát ra thở dài một tiếng: "Khi thủ lĩnh đi rồi thì ta mới cảm giác rõ ràng
rằng lúc ngài ấy còn ở đây thì chúng ta đã nhẹ nhàng thoải mái như thế nào."
Karen hỏi: "Liên minh sẽ xuất binh sao?"
"Chủ lực vẫn là từ chính chúng ta đi đánh, chúng ta sẽ cần bọn hắn bỏ tài
nguyên và vũ khí chiến tranh, nhiều nhất cũng để bọn hắn điều động một hai
đoàn chủ lực tinh nhuệ đến tham chiến.
Ta không muốn nhìn thấy một đoàn quân hỗn loạn rồi kéo chân nhau, như thế sẽ
ảnh hưởng sức chiến đấu rất nghiêm trọng, mặt khác, bọn hắn cũng càng cảm
thấy hứng thú hơn đối với việc chiếm đoạt những giáo hội nhỏ kia hơn.
Một đám không ra gì, vẫn đừng hi vọng bọn hắn can thiệp vào những việc chính
đáng.”
"Ngài nói rất đúng.”
"Đám người của Daan muốn đánh trận trước.”
"Không thể nương theo tính tình của bọn hắn." Karen lắc đầu, "Để lại thêm một
ít người sống mới có thể để lại cho Thần Giáo thêm tương lai.”
"Ngươi không cảm thấy sử dụng Ky Sĩ Đoàn thứ nhất sẽ rất đáng tiếc sao?”
"Các vị tiền bối ngủ say trong hai kỷ nguyên chẳng phải vì chờ đợi một ngày
này đến sao? Nội lực vốn là giữ lại đến thời khắc quan trọng mà sử dụng, nếu
không thì sẽ biến thành thần giữ của."
"Ta đồng ý cái nhìn của ngươi, nhưng ngươi có biện pháp thuyết phục đám
người Daan sao?"
"Ta hiểu rồi."
"Ta không bằng ngươi." Creed cười nói, "Ta vốn cho rằng ngươi sẽ nói ngươi sẽ
cố gắng hết sức.”
"Trước mắt đã không thích hợp để ra vẻ hàm súc."
"Phải không, hay bây giờ ta truyền lại vị trí Đại tế tự cho người, ta thì tiếp tục
về Viện Chiến Tranh làm việc?”
Đây không phải thăm dò mà là lời thật lòng, từ khi ngày đó Creed tự mình
khoác thần bào Đại tế tự cho Karen thì cũng như đã ngộ đạo thành công vậy,
hoàn toàn buông bỏ, nếu không thì sẽ không có khả năng chủ động tự gọt bản
thân chỉ còn lại mỗi gốc.
"Ngài vẫn là tiếp tục ngồi ở vị trí này đi, như thế thì ta cũng có thể tự do một
chút, có thể ra ngoài bận bịu công việc."
Creed lấy từ trong ống tay áo thần bào ra ba quyển trục, đưa cho Karen.
"Đây là ba pháp chỉ, ta đã dùng con dấu cũng đã để lại dấu ấn tinh thần của
mình trên đó, sau khi ngươi trấn an đám người Daan thì lập tức thay thế ta đến
Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất, chính thức hạ lệnh chuẩn bị thức tỉnh đi."
Chỉ có Đại tế tự, mới có tư cách điều động Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất.
Karen cầm quyển trục ở trong tay, hành lễ với Creed:
"Cẩn tuân pháp chỉ."
Trong phòng nghị sự của Viện Chiến Tranh, Daan cầm đầu 11 vị Đoàn trưởng
cùng 22 vị Phó đoàn trưởng ngồi đầy cả phòng.
Tuy nói trước lúc lâm chiến, tập thể quan chỉ huy cao cấp cùng ra bên ngoài bây
giờ là một chuyện rất không ổn, nhưng cân nhắc đến việc bọn hắn có thể thông
qua trận pháp dịch chuyển để trở lại quân doanh ngay lập tức thì một chút nguy
hiểm này cũng không coi vào đâu.
Viện Chiến Tranh là hệ thống cũ mà Creed quản lý, nhưng cho dù là bản thân
Creed khi đối mặt với loại tình huống này thì sợ là cũng sẽ vô cùng nhức đầu,
sự thật cũng đúng là như thế, cho nên Creed không ra mặt, để Karen đi giải
quyết cái chuyện này.
Dikno vừa mới phân phát phương án tác chiến, giờ phút này đang thu thập ý
kiến chuẩn bị cải tiến.
Daan nhìn thoáng qua Sylma, Sylma chủ động đứng người lên nói:
"Ý kiến chỉ có một, vì sao cái phương án tác chiến này còn có một sự lựa chọn
khác? Rốt cuộc chúng ta sẽ được chọn hay là Ky Sĩ Đoàn thứ nhất sẽ được
chọn?”
Dikno đáp lại nói: "Chuẩn bị phương án để lựa chọn không phải rất bình thường
sao?"
Sylma nói: "Chiến sự nghiêm túc như thế này nhiều khi cần phải đối mặt với kết
cục phải chết, nào có khả năng còn có lựa chọn!”
Vẻ mặt Dikno bình tĩnh, gương mặt mỉm cười, hắn thật đúng là không sợ sức ép
từ đám quan chỉ huy này, nói về vai vế thì mình thật sự là tiền bối của cái đám
này.
Chỉ có điều cục diện dưới mắt nếu như không thể trấn an được bọn hắn thì
phương án chiến tranh hiếm khi sẽ được quán triệt.
Bên ngoài có tiếng hành lễ truyền vào, các Đoàn trưởng trong phòng nghị sự
cũng nghe đến, dưới sự dẫn đầu của Daan, mọi nhao nhao đứng người lên.
Karen đi đến.
"Bái kiến Đại tế tự.”
"Bái kiến Đại tế tự."
Các đoàn trưởng là quân nhân, nhưng cũng không phải là một đám cục mịch,
mọi người đều cố ý bỏ đi tiền tố "Đại diện".
Dikno tránh chỗ ra, nhưng Karen cũng không đi lên ngồi ghế chủ tọa, mà là
đứng ở giữa phòng nghị sự.
"Vừa nãy ta đứng ở ngoài đã nghe được." Karen hướng mặt về phía Sylma,
"Nếu biết chiến sự nghiêm túc, cần đối mặt là kết cục phải chết, vậy các ngươi
còn ở chỗ này tranh luận cái gì?"
Thấy Karen tỏ rõ lập trường, biểu cảm của mỗi người cũng không dễ coi như
lúc nãy.
Daan mở miệng nói: "Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất là nền móng của Thần Giáo chúng
ta, ta cảm thấy, trong thời điểm chúng ta còn có năng lực chiến đấu, không nên
quấy rầy đến các tiền bối ngủ say, chúng ta cũng nên để lại một chút vốn liếng
cho hậu bối."
Karen mỉm cười nói: "Ta không phải đến đây để thảo luận với các ngươi, ta chỉ
là đến truyền đạt mệnh lệnh, Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất sẽ ra chiến trường trước tất cả
Kỵ Sĩ Đoàn của các ngươi.
Chờ đến khi Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất đã tiêu hao đủ thì các ngươi lại bổ sung vào."
Daan: "Đại diện đại tế tự, như thế không công bằng, càng không hợp lý."