Mặc dù bây giờ Kevin được Karen mở ra mấy tầng phong ấn, nhưng nói thật,
xem như phong ấn được cởi bỏ hoàn toàn, nó cũng không phải Ranedal thời kỳ
đỉnh cao, lúc cùng Karen xuất hiện sau Nghi Thức Đón Thần, nó đã suy yếu uể
oải không đi nổi.
Neo không hổ là một vị đoàn trưởng ưu tú, ưu tú đến nỗi ngay cả tác dụng của
một con chó đều có thể xem như chiến lực, bởi vì năng lực mạnh nhất của
Kevin bây giờ là cảm giác, trong một loạt những sự kiện trước đây, Kevin luôn
luôn là người đầu tiên phát hiện ra nguy hiểm.
Cảm nhận xong xuôi, Kevin mở mắt chó ra: "Gâu gâu gâu."
Pall ngồi trên lưng nó lập tức báo ra toạ độ liên tục, Fanny nhanh chóng ghi
chép, sau đó truyền lệnh đến mỗi một vị trí pháo.
Khuyết điểm của Pháo Ma Tinh cỡ nhỏ đó là uy lực bị hạn chế, nhưng ưu điểm
ở chỗ độ chính xác tương đối cao, trong khoảng thời gian này lại trải qua sự
điều chỉnh cẩn thận, đối với toạ độ đã được xác định, mặc dù không đến nỗi bắn
phát nào trúng tâm phát ấy, nhưng ít ra trong khoảng thời gian ngắn, mỗi một
khẩu pháo có thể bắt liên tục mấy phát trúng vào trong một khu vực được
khoanh tròn.
"Chuẩn bị hoàn tất!" Fanny hô lên.
"Gâu!"
Pall giơ cái cờ nhỏ trong tay lên, hô:
"Khai hoả, meo!"
"Oanh! Oanh! Oanh!!!"
...
Nơi xa, một nhóm thần quan của Dạ Thần Giáo mặc thần bào Sa Mạc trên
người đang nhanh chóng tiến lên, sau khi đến một khu vực, Triệu hồi sư đi đầu
dừng lại vào vị trí, lấy ra Thánh khí triệu hồi, triệu hồi ra Dạ Dực Cự Điểu, rất
nhanh, một con chim cánh đen to lớn bay lên không trung phía trước, nhiễu loạn
trận pháp truyền tin của một khu vực.
Những người còn lại nhanh chóng tiến lên, bọn hắn phải thừa dịp màn đêm cuối
cùng trước lúc bình minh, phá tan Đoàn dân binh của Trật Tự ở trước mặt!
Cảnh tượng tương tự, lúc này đang diễn ra phía trước doanh trại của những
Đoàn dân binh khác, chẳng qua là do lực lượng vũ trang của các Thần Giáo
chính thống khác.
Trong miệng Mosa đang nhai một cái rễ cây, ra lệnh: "Võ Sĩ Dạ Hành tăng tốc
xâm nhập, mục sư tiến hành chúc phúc, nói cho mọi người, trước mắt chỉ là
Đoàn dân binh của Trật Tự Thần Giáo, tất cả mọi người thi nhau xem ai bắt
được nhiều tù binh hơn, đừng làm mất mặt của Thần Giáo chúng ta!"
Sau khi mệnh lệnh được đưa ra, mấy trăm tên Võ Sĩ Dạ Hành, cơ thể giống như
bóng ma dung nhập vào màn đêm tối, nhanh chóng lao đi.
Mà ba trăm tên mặc trọng giáp trên người vác theo trọng kiếm thì xếp hàng
dừng tại chỗ, Mục sư xung quanh đang tiến hành chúc phúc cường hoá cho bọn
hắn, chờ sau khi đám Võ Sĩ Dạ Hành xâm nhập vào doanh trại thành công tiến
hành quấy rối, đám quân vũ trang hạng nặng này sẽ trực tiếp theo vào, phối hợp
phá tan đối phương.
Điểm thiếu hụt duy nhất của chiến lược này đó chính là, vì che giấu tung tích để
tấn công bất ngờ, các đoàn binh này đều không có cách nào mang theo khí tài
chiến tranh, nhưng mà không sao, kẻ địch rất yếu, cũng không cần đến những
thứ này.
"Phi." Mosa phun cặn trong miệng ra, lúc chuẩn bị đổi cọng rễ khác để nhai,
hắn bỗng nhiên trông thấy từ trong không trung ở đằng xa liên tục hiện ánh lửa,
sau khi ánh lửa tắt, lại sáng lên một lần, sau khi lửa tắt, lại sáng lên một lần nữa.
"Chuyện gì vậy?”
Mosa khẽ nhíu mày, rất nhanh, lông mày của hắn càng nhăn hơn, bởi vì hắn
trông thấy những chùm Pháo Ma Tinh liên tiếp nhau giống như là sao băng bay
theo đường vòng cung rơi từ trên không xuống nơi này.
Khu vực mà nó tập trung, chính là vị trí đám quân vũ trang hạng nặng đang
được chúc phúc cường hoá!
Lúc này Mosa hô to: "Tản ra, mau tản ra!!!”
Lúc này đoàn quân trọng kiếm và các Mục sư tản ra, nhưng uy lực của Pháo Ma
Tinh đã được thể hiện ra, ban đầu ở trong cuộc hải chiến giữa Nguyệt Nữ và
Luân Hồi, chiến thuyền cùng khai hỏa Pháo Ma Tinh ngay cả pháp thân của
Trưởng Lão Thần Điện cũng có thể phá tan, những quân lính mặc trọng giáp
này cho dù trên người có áo giáp bảo vệ, chỉ cần không may mắn ở trong phạm
vi tác động, bộ giáp và cơ thể cũng sẽ cùng bị hoà tan.
Đợi đến sau khi loạt pháo kết thúc, từ dưới đất Mosa bò dậy, ánh mắt quét sơ
qua phía xung quanh, tính toán thiệt hại, lúc này đoàn quân chỉ còn lại có một
nửa, phần lớn đều bị bốc hơi trong đợt oanh tạc vừa rồi của Pháo Ma Tinh.
Hậu phương truyền đến tiếng nổ cũng không ảnh hưởng đến đám Võ Sĩ Dạ
Hành phía trước kiên định chấp hành nhiệm vụ của mình, nhưng đợi đến khi
đến phía ngoài doanh trại, nhiều loại trận pháp lập tức bị kích hoạt, lôi điện, cầu
lửa, sương băng, chùy đâm, nguyền rủa, thôi miên, …
Trên đường đi, người phía trước gần như là dùng mạng mà mở đường cho
những người phía sau, làm lực lượng vũ trang chính quy của Thần Giáo chính
thống, tố chất của bọn họ quả thật cực kỳ cao, nhưng đợi đến khi bỏ ra thương
vong to lớn mà giẫm lên máu thịt đồng đội để rồi rốt cục tới gần doanh trại của
Đoàn dân binh, đám Võ Sĩ Dạ Hành đều lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng và hoảng sợ.
Bởi vì có tác dụng song song của trận pháp huyễn cảnh và trận pháp ngăn cách,
nếu không đến gần một chút thì ngươi cũng không nhìn thấy tình hình thật sự
của doanh trại.
Mà lúc này, thứ hiện ra trước mặt đám võ sĩ này là một tòa thành nguy nga cao
ngất đến nỗi không thể cao hơn đang đứng thẳng, mà trên tường thành lại còn
được bố trí lít nha lít nhít vô số trận pháp cạm bẫy cỡ nhỏ mà mắt trần có thể
thấy được.
"Thần ơi, hãy chỉ bảo chúng ta, cái này thì làm sao để xâm nhập vào đây … "