Thầm nghĩ: Nhịn! Nhịn! Nhịn! Không thể bước lên hỏi, không thể cho cậu ta cơ
hội này, không thể cho cậu ta cơ hội này!
Giống như là sau khi thi xong, không thể đi hỏi người học giỏi nhất lớp thi ra
sao, một khi ngươi hỏi, vậy thì hãy chuẩn bị để hắn biểu diễn cho ngươi xem đi.
Philomena đứng cũng rất gần, khi những người khác đi tới, cô mở miệng trước
hỏi: "Bộ trưởng, ngài… thế nào rồi?"
Lỗ tai của Neo lúc này dựng lên.
Karen cười cười, trả lời: "Rất tốt."
Ngay sau đó, Karen cúi người, bế Pall từ trong ngực Connor lên, lại thuận tiện
sờ lên đầu Connor, dùng mu bàn chân, cọ xát Kevin còn đang co giật.
Con chó vàng trong nháy mắt run rẩy càng dữ dội hơn, nếu như không phải cố
nén, thiếu chút nữa đã không kiềm chế được mà bài tiết.
Bởi vì trong đầu của nó, tất cả đều là hình ảnh Thần Trật Tự đời trước đang
dùng mu bàn chân cọ vào người mình, thật là hù chó sợ đến mức tiểu ra.
Nó biết, mình cần thiết lập lại tâm lý và nhận thức, nếu không ngày tháng sau
này cũng không thể nào sống nữa.
Lúc này Alfred không có bước lên trước, mà là đang tiếp tục chuyên chú vẽ
tranh, bên trong miệng còn ngân nga một bài ca dao nào đó.
Ừm, hắn phải phối hợp vào không khí.
Karen cũng không miêu tả quá nhiều về tình trạng cơ thể của mình lúc này, mà
là hướng ánh mắt về phía trên quan tài.
Hiện nay, sau khi mình đã Thanh Tẩy trở thành thần bộc thành công, trong cơ
thể lại có được năng lượng linh tính, như vậy, đã đến lúc cho những người trong
quan tài có cuộc sống thứ hai.
Chỉ có một chuyện còn không rõ ràng, năng lực của mình bây giờ, sau một lần
bổ sung năng lượng, có thể để cho bọn họ duy trì trạng thái trong bao lâu.
Hi vọng thời gian có thể càng lâu càng tốt, đương nhiên, hắn cũng sẽ không hi
vọng xa vời một hơi thì có thể đạt tới mức độ của Thần Trật Tự với 12 Kỵ Sĩ
Trật Tự.
Bá tước Recar một khi tỉnh lại, cái trang viên có trận pháp cao cấp phòng ngự
này sẽ có được một người trấn giữ.
Về phần Lão Saman, đây chính là một vị “kỹ thuật viên cấp cao”.
Chỉ cần ông ta tỉnh dậy, thì tuyệt đối có vô số nơi cần ông ta.
Đây là hai nguồn trợ giúp tuyệt hảo.
Mặt khác, vị phu nhân ở dưới đáy biển đã đặt trước quan tài kia cũng phải dành
thời gian để "Vận chuyển" trở về, đây là lời hứa của mình trước đây với bà ta.
Về phần hài cốt của vị Đại pháp sư vong linh vận chuyển về từ Địa Huyệt Thần
Giáo, Karen vẫn không có ý định vội vàng thức tỉnh bà ta, đợi đến thời khắc tất
yếu rồi nói sau, bởi vì người phụ nữ kia năm xưa từng là một thành viên trong
đội của Đại tế tự, hành động của bà ta sẽ mang đến biến số rất khó lường.
Khởi đầu mới đã bắt đầu, trong tình huống cục diện đều đang tốt đẹp, Karen
thật sự không nguyện ý mạo hiểm.
"Alfred."
"Có, thiếu gia."
Alfred buông xuống bút vẽ, đi tới trước mặt Karen.
"Ta cần khoảng một ngày để nghỉ ngơi một chút, một ngày sau, ta sẽ thử thức
tỉnh Bá tước Recar và Lão Saman, ngươi dẫn người đi chuẩn bị trước đi."
"Vâng, thiếu gia."
Karen ôm Pall, đi về hướng lối ra khán thính phòng.
Ventura nghi ngờ nói: "Thế nhưng mà chúng ta cần phải chuẩn bị gì?"
Bởi vì, cái chuyện thức tỉnh này, không phải chỉ cần một mình Bộ trưởng là đã
xong rồi sao?
Alfred nhìn thoáng qua Ventura, trả lời: "Ví như một bữa tiệc mừng sinh nhật,
bởi vì sau một ngày nữa là ngày họ được tái sinh."
Ventura giật mình: "A, vậy thì đúng là cần chuẩn bị sẵn sàng, làm một cái bánh
gatô lớn, bà nội ta rành chuyện này nhất."
"Cậu có thể đón ông bà nội của mình đến." Alfred nói.
"Thật sự…có thể sao?"
"Trang viên này đã đủ an toàn, hai ông bà ở chỗ này dưỡng lão, cũng cực kỳ
thích hợp, về sau lúc cậu ở bên ngoài làm việc, cũng không có gì phải lo lắng,
đúng không?"
"Ừm!" Alfred lại nhìn khắp bốn phía, nói: "Mọi người đêm nay trở về nhớ viết
một bài nói về những gì mình tâm đắc sau khi quan sát chuyện hôm nay, ta tin
tưởng mọi người đều trải nghiệm rất sâu, trong hội giao lưu học tập lần tiếp
theo, ta muốn mỗi một người bước lên bục mà chia sẻ, nhất định phải làm thật
tốt, ở trong Tân Ánh Sáng Trật Tự, nói không chừng sẽ trích dẫn một đoạn nào
đó."
"Vâng, ngài Alfred."
"Được rồi, ngài Alfred."
Thứ quỷ gì?
Mẹ nó! Ta thật sự là không nhịn được nữa!
Neo chặn đường Karen lại: "Này này này, chỉ đơn giản như vậy mà đi à?"
Karen nhẹ gật đầu: "Ta cho rằng giữa hai người chúng ta cũng không cần nói lời
cám ơn, lúc trước ngài nợ ta rất nhiều bí mật, bây giờ ta nợ ngài rất nhiều ân
tình, yên tâm, ta đều nhớ kỹ."
"Ha ha ha." Neo cười khan vài tiếng, sau đó đưa tay nắm lấy cổ áo Karen, đưa
mặt mình đến trước mặt Karen, "Vậy thì gần đây ta vừa lĩnh ngộ mấy chiêu
thức mới, cảm thấy ta có chút ngứa tay, hay là chúng ta bây giờ đi luận bàn
chiêu thức một chút?"
"Tốt."
Vẻ mặt của Neo trong nháy mắt thay đổi, cổ ngửa ra sau, kéo dài khoảng cách
với Karen, tay chỉ vào mặt Karen, không dám tin nói:
"Mẹ nó, nói cách khác, bây giờ cảnh giới của cậu là thần bộc nhưng sức mạnh
có khả năng sử dụng đã tương đương với lúc Phán quyết quan trước đây rồi à?"
"Ta có nói như vậy sao?"
"A, chả nhẽ ta không hiểu rõ cậu à, nếu cậu không khôi phục lại thực lực bằng
trình độ lúc trước, cậu tuyệt đối không có khả năng đáp ứng mà đánh nhau với
ta!"
"A, là vậy sao."
"Cho nên bây giờ cậu rốt cuộc là cái trình độ gì, ngài Bộ trưởng thần bộc?"
"Mặc dù đã mất đi rất nhiều thứ, còn không lấy lại về, có vài thứ muốn lấy cũng
tạm thời không có cách nào lấy được, nhưng ta cảm giác bản thân mình, năng
lượng linh tính tích lũy trong cơ thể và năng lực ta có thể sử dụng …trong chiến
đấu, không kém bao nhiêu với lúc ta là Phán quyết quan.
Khuyết điểm chính là, trước mắt chỉ có thể sử dụng thuật pháp Trật Tự, hơi có
vẻ đơn điệu."
"Cái gì!" Neo mở to hai mắt nhìn, "Nếu như là thần bộc mà cậu cũng có được
sức mạnh như vậy, vậy mục tiêu về sau, mẹ nó, rốt cuộc phải kinh khủng đến cỡ
nào."
Karen suy tư một chút, trả lời: "Mục tiêu của ta không cao, đủ là tốt."
"Ví như?"
"Dựa theo truyền thống dòng họ, Thẩm phán quan đi."