"Sinh Mệnh Thần Giáo, tôn trọng chức trách giữ gìn Điều Lệ Trật Tự của Trật
Tự Thần Giáo."
Nói xong, hắn ngồi xuống, hắn rất muốn châm chọc ngược lại, không có thần
quan ngoại giao nào thích loại cảm giác uất ức này, nhưng hắn rõ ràng, mình
không có tư cách đại biểu Thần Giáo mình chính thức đối lập với Trật Tự.
Verden đứng dậy rời sân, bên phía Trật Tự cũng rời đi theo thứ tự.
Không ít đại biểu bên phía Liên quân đều ngồi tại chỗ nhìn về đối diện, từ
phương thức rời đi có thể thấy được Trật Tự quản lý thế lực phe mình rất ngay
ngắn và trật tự.
"Chư vị tiếp tục phụ trách công việc tiếp xúc và đàm phán tiếp theo, nhiệm vụ
của ta ở đây xem như đã hoàn thành, ta sẽ rời đi trước, trước khi đến đây Đại tế
tự còn cố ý bảo ta đến tiền tuyến để thị sát xem xét tình hình.”
Các vị đại biểu ở đây hành lễ với Verden, Verden mỉm cười thăm hỏi bọn hắn,
sau đó ngồi lên xe ngựa của mình, sau khi Miegel đóng cửa xe, nụ cười trên mặt
Verden trực tiếp thu lại.
Hắn cũng không muốn tới đây, bởi vì phái mình đến nơi này vốn là vì "Lãng phí
thời gian", nhưng đây là mệnh lệnh của Đại tế tự, hắn không thể không chấp
hành theo.
Miegel cầm lấy tấm thảm, che lại đầu gối giúp Người Cầm Roi, Auggie bên
cạnh, vô thức nhích người qua.
Cô thật sự cảm thấy rất xấu hổ, chủ nhân của một con Băng Sương Cự Long thế
mà lại sợ lạnh.
"Người Cầm Roi, thông báo đã phát cho tập đoàn quân số 9, chúng ta sắp dịch
chuyển đến sở tiếp tế hậu cần cách tập đoàn quân số 9 gần nhất."
Verden nhẹ gật đầu, nhắm mắt lại, bắt đầu nghỉ ngơi.
Sau khi xe ngựa được dịch chuyển đến, Auggie xuống xe, sau khi ra hiệu cho
tất cả thần quan ở nơi căn cứ hậu cần đến thăm hỏi Người Cầm Roi tranh đường
ra, Auggie hóa thân thành rồng, giơ xe ngựa chở Người Cầm Roi lên trên lưng,
lập tức bay về hướng vị trí của tập đoàn quân số 9.
Vừa nghĩ tới một hồi nữa sẽ gặp Karen … không, là tiểu thư Dinah, trong lòng
Auggie lại có một chút kích động....
"Cậu nghĩ ta có nên sắp xếp kỵ sĩ chim ưng đi chặn đường Người Cầm Roi
không?"
Karen nhìn về phía Neo, hỏi: "Để làm gì?"
"Không có quân lệnh, người ngoài không được đi vào, ngay cả Người Cầm Roi
cũng không cho vào, giúp cậu tạo nên ấn tượng trị quân nghiêm minh."
"Ngài là chê ta chết không được đủ nhanh sao?"
"Nào có, đây không phải là đang tạo thêm cho cậu điểm ấn tượng sao. Hoặc là,
chờ Người Cầm Roi đến, lúc triệu tập quan chỉ huy trong tập đoàn quân vào, ta
sẽ bảo với bọn họ trước, lúc Người Cầm Roi gọi mọi người ngồi xuống, ai nấy
đều không ngồi, tất cả đứng đấy, sau đó cậu nói một câu: Ngồi xuống đi. Mọi
người đều ngồi, cậu cảm thấy thế nào?"
"A, ngài nói xem chỉ huy của ba quân đoàn kia sẽ nghe ai? Ngay cả trong quân
đoàn của Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta, ngoại trừ những thuộc hạ trực hệ và đám
người của cậu ta thì tất cả vẫn là sẽ nghe mệnh lệnh của Người Cầm Roi."
"Tất nhiên là sẽ có biện pháp, phải xem xem cậu có muốn lấy danh tiếng hay
không, vị nữ phóng viên kia còn ở trong doanh trại của chúng ta đấy, vừa lúc
chụp hình đưa tin một chút."
"Chụp ảnh thờ à?"
"Không nên bi quan như vậy chứ.”
"Verden có thể khoan nhượng ta, còn có thể ở sau đốc thúc hậu cần, giúp ta tạo
thế, là bởi vì trên phương diện nào đó, hắn giống như ta, trong lòng là có đại
cục Trật Tự, là đồng ý thoả hiệp vì lợi ích chỉnh thể của Trật Tự.
Ngài nói nãy giờ không phải là buộc hắn phải vi phạm phẩm hạnh, kéo ta xuống
sao?"
"Chỉ đùa một chút thôi."
"Dạo gần đây tình trạng của ngài hơi nghiêm trọng rồi đấy, ngài có chắc mình
có thể dẫn dắt đoàn đột kích không?"
"Người có đầu óc không quá bình thường, không phải ngược lại càng thích hợp
với vị trí kia sao?"
"Ngài đi đốc thúc các quân đoàn tiến vào vị trí chiến trường đi, ta đi nghênh đón
Người Cầm Roi."
"Được, cậu đi đi."
Karen nhìn về phía Connor, Connor hóa thành Cốt Long, chở Karen bay đi.
Rất nhanh, trên không trung, hai con rồng huyết thống cao cấp gặp nhau.
Mặc dù hình thể của Auggie lớn hơn, nhưng trên khí thế thì Connor không yếu
hơn.
"Đi xuống đi, Connor."
Connor biến lại thành người, cùng Karen hạ xuống trên lưng Auggie.
Miegel đi xuống xe ngựa, mỉm cười nhìn Karen, Karen cũng mỉm cười đáp lại
hắn, sau đó lên xe ngựa.
Vừa ngồi xuống thì Karen đã nghe được giọng nói của Verden:
"Ngươi lừa ta."
Dù Karen đã sớm chuẩn bị tốt để nghe chất vấn, nhưng khi nghe được những lời
chất vấn trực tiếp như vậy thì áp lực cũng đột nhiên gia tăng mãnh liệt.
Nhưng mà Karen vẫn lập tức điều chỉnh tốt tâm tình, dùng một lý do rất cũ rích
nhưng đậm chất tả thực:
"Thưa Người Cầm Roi, ta có tội, ta vốn cho rằng có thể khống chế bản thân
mình, thế nhưng mà… ta còn quá trẻ."
"Ha ha ha…."
Những lời này thường được trưởng bối dùng để giáo dục hậu bối, nhưng Karen
lại trực tiếp dùng lên trên người mình, Verden nở nụ cười.
Hắn vốn còn có rất nhiều lời muốn nói, đối với cái người trẻ tuổi có can đảm
lừa gạt mình để lấy được quân quyền rồi ngay sau đó đi "Làm xằng làm bậy",
hắn phải răn dạy cho thật tốt.
Mà khi răn dạy Karen có thể mang đến cho hắn không ít niềm vui;
Thậm chí, còn có rất nhiều kiểu mẫu để làm theo, dù gì thì mấy chục năm trong
quá khứ, không ít lần hắn bị vị kia dùng các phương thức mà răn dạy, đã sớm
tích lũy kinh nghiệm rất phong phú.
Thế nhưng mà câu tiếp theo Verden nói:
"Làm đến bước này, cũng không tệ lắm, tiếp theo, vẫn là phải ổn định và
vững..."
Lúc nói đến đây, Verden nhìn xuyên qua cửa sổ xe, trông thấy quân đoàn đang
vào vị trí quân trận.
Trên đời này, không có khả năng có người toàn trí toàn năng, Verden không
hiểu quân sự, cho nên sau khi nhìn thấy cảnh này, hắn vô thức cho rằng đây là
Karen đang phô trương để tiếp đón hắn.
"Có chút hơi quá, tính tình của ngươi cũng không phải như vậy."
"Xin ngài thứ tội, thật sự là uy vọng của ngài trong quân đoàn của chúng ta quá
cao, biết ngài muốn tới thăm hỏi thị sát, trên dưới toàn quân đều vô cùng kích
động và phấn khởi."
"A."
Verden đứng dậy rời ghế, đi xuống xe ngựa, đứng trên lưng rồng, nhìn chăm
chú phía dưới.
Lúc này Miegel bước đến trước, nói: "Người Cầm Roi, điều này nói rõ ràng
trong lòng mọi người đều có ngài."
Verden nói: "Tốt, có thể rồi."
"Tuân mệnh, Người Chấp Roi."
Karen lấy ra một tờ giấy đen có đóng con dấu của mình, trang giấy tự động xếp
thành một con quạ đen, bay xuống phía dưới.
Mệnh lệnh được đưa ra.
Chỉ chốc lát sau, tất cả quân trận phía dưới chẳng những không có quay về
doanh trại, ngược lại tiếp tục tiến về phía trước, đồng thời, tiếng kèn lệnh tiến
công không ngừng vang lên.
Lúc này Miegel ngạc nhiên: "Ngài, ngài, quân đoàn trưởng Karen, ngài… "
Hắn không cách nào tưởng tượng, đây là nghi thức hoan nghênh mà Karen
chuẩn bị cho Người Cầm Roi.
Miegel: Hắn điên rồi sao! Biết lúc Người Chấp Roi ở chỗ này nếu chiến sự phát
sinh bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, để bố cục chính trị rung chuyển, Đại tế tự
và Giáo Đình, sẽ có ý kiến ra sao đối với hành vị này?
Đây quả thực là đang ép buộc Người Cầm Roi!
Đã bao nhiêu năm, mình không có bị thuộc hạ bức ép, nhưng Verden cũng
không có nổi giận, mà ánh mắt híp lại, hắn nhìn về phía Karen, rất bình tĩnh nói:
"Ngươi có biết, khi ta tới, sẽ có hậu quả gì nếu ngươi bại trận không?"
Karen đáp lời:
"Thuộc hạ chỉ biết là bởi vì ngài đã tới, cho nên trận này sẽ thắng."
Verden chỉ chỉ vào xe ngựa phía sau, nói: "Lần này, nếu như thua, ta sẽ để ngươi
lùi khỏi tiền tuyến, làm một tên đánh xe ngựa."
Karen cúi đầu, trầm mặc.
Verden chỉ về chiếc xe ngựa, tiếp tục nói:
"Nếu ta thắng, ta sẽ tháo bỏ dây cương trên người ngươi xuống."