ngực của mình, vẻ mặt rung động.
Bọn họ trước đó biết mình sẽ tận mắt chứng kiến cái gì, nhưng chuyện này
không có ảnh hưởng chút nào đến việc bọn họ bị kích thích mãnh liệt.
Tạm thời không đề cập đến cái khí tức uy nghiêm thần thánh của Ánh Sáng lúc
nãy, chỉ bằng vào cái âm thanh chất vấn mà Bộ trưởng và cái bóng đen ở phía
sau lưng kia cùng hô lên …Nếu ở trong những Thần Giáo khác đã được xem
như là Thần dụ.
Thần dụ: Giáo hội thông qua nghi thức tông giáo đặc thù, cảm ứng được Thần
linh sớm đã biến mất, nhận được sự đáp lại.
Nhiều khi, nói được một câu hoàn chỉnh cũng rất hiếm, thường thường là vài từ,
thậm chí là những âm tiết mơ hồ, sau đó bên trong giáo hội sẽ có một đám học
giả chuyên môn đi tiến hành phân tích, phỏng đoán ý tứ thật sự của Thần dụ, có
đôi khi lý giải sai phải chờ đến lúc việc đó xảy ra thì mới hiểu ra được.
Đồng thời, muốn lấy được thần dụ, thường cần phải trả một cái giá rất đắt.
Hiện tại, tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rất rõ ràng.
Nếu như khán thính phòng hôm nay có thể thu phí ra vào mà nói, vậy thì Trật
Tự Thần Giáo và những Thần Giáo khác, đều nguyện ý vì một câu nói kia mà
bỏ tiền trên trời mua vé vào cửa.
Alfred thì khẽ nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng.
Thần dụ hay không Thần dụ, hắn cũng không quan tâm, dù gì thì trong nhận
thức của Alfred, chỉ có lời mà thiếu gia nói và những thứ thiếu gia viết vào bút
ký, mới thật sự là Thần dụ.
Thần Trật Tự trước đây, Alfred cũng không để ý; còn những Thần linh khác,
nhận thức của Alfred cũng cực kì "Trật tự", đó chính là bọn họ đều là Tà Thần,
có địa vị không khác biệt lắm với con chó trong nhà.
Alfred lo lắng lần Thanh Tẩy này sẽ không thể có được hiệu quả như trong dự
tính, con đường mà thiếu gia bắt đầu lại, rất có thể sẽ vì vậy mà chết yểu.
Thần bộc bình thường, đối thiếu gia mà nói, có ý nghĩa gì?
Cho dù thiếu gia vẫn tiếp tục nhanh chóng tăng cường về tới cảnh giới Phán
quyết quan, thậm chí cao hơn một bước, ở trước mặt của Rasma khi ấy lại có gì
khác nhau đây?
Chỉ có khi thiếu gia giống như lão gia Dis, đi con đường cảnh giới có thể không
cao nhưng thực lực nhất định phải mạnh, mới có tư cách đi đối mặt với sóng gió
trong tương lai.
Địa vị tăng lên và thực lực tăng lên, là chuyện quan trọng cần phải làm song
hành, bởi vì hai thứ này, mới là vốn liếng thật sự để sau này đối phó với Rasma.
Bây giờ chưa gì đã què một chân rồi?
Không,
Không thể,
Tuyệt đối không được!
Ánh mắt Alfred trầm xuống, hắn bắt đầu suy nghĩ biện pháp cứu vãng.
“Ánh Sáng, rốt cuộc là ngươi đang trốn ở đâu”
Lời hỏi thăm, cũng sớm đã phát ra, nhưng vẫn không có câu trả lời.
Karen hít sâu một hơi, cảm xúc bực bội trong mắt lại được tăng thêm.
Nhưng hiện thực, tựa như đang đùa cợt mình, không, không phải hiện thực, mà
là cái gọi "Thần ý", giống như là đang trêu đùa mình.
Lần trước âm thanh của Thần Ánh Sáng xuất hiện, nhưng lúc này, lại im bặt.
Trong Nguyên Lý Thần Giáo có một câu lý luận, được sử dụng để giải thích sự
bóp méo của quy luật sau khi tiến hành thăm dò và phân tích vô số trường hợp,
nó gọi là: Trò đùa của Thần.
Ý của nó là, lúc Thần nhìn xuống nhân gian, trông thấy nhân loại giống như là
giun dế đang có ý đồ phân tích bản chất nguyên lý của sự vật, để Thần cảm thấy
thú vị hoặc là không thoải mái, bàn tay vô hình kia của Thần sẽ giáng lâm, tiến
hành sửa đổi cái "Quy luật" mà ngươi nhận biết.
Quy luật mà ngươi đang khổ sở tìm kiếm, chỉ là đồ chơi của Thần.
Pall đã mệt mỏi, chống chịu đến bây giờ, cô đã cực kì miễn cưỡng, bây giờ cơ
thể của cô cũng đã bắt đầu run rẩy.
Neo đã kết thúc tư thế hành lễ, nhìn xem cảnh tượng trước mắt, hắn có lòng
muốn giúp đỡ, lại không biết mình rốt cuộc có thể làm gì, cái này cũng không
phải đánh nhau, không có kẻ địch cụ thể.
Mà lại …
"A, a…."
Hẳn là nhận được sự ảnh hưởng từ uy thế Ánh Sáng lúc nãy, sức mạnh Ánh
Sáng trong cơ thể của Neo bây giờ vô cùng sinh động, khiến cho cái vị Giáo
Hoàng Điên kia trong đầu của mình cũng bắt đầu điên lên.
Khác biệt với việc bản thân mình cảm thấy khí tức Ánh Sáng này vô cùng dễ
chịu, Giáo Hoàng Điên rõ ràng đang rất phẫn nộ, dù gì thì đây chính là cái tên
điên đã từng đứng trên Tháp Ánh Sáng mà hô to "Ta không tin tưởng có Thần
Ánh Sáng tồn tại".
Cũng may, bên trong "Phòng đọc sách" có "Mình" phiên bản Trật Tự phụ trách
ngăn chặn, Giáo Hoàng Điên chỉ là làm ầm ĩ ở bên trong, không cách nào ảnh
hưởng đến mình ở phía ngoài.
Neo Trật tự mặc dù đã "Chết", nhưng lại "Sống lại" trong "Phòng đọc sách", mà
lại giúp mình giải quyết phiền não trước mắt.
Neo giơ tay lên, nhìn xem Karen đang ngồi trong khu vực trung ương, hắn bắt
đầu yên lặng gặm móng tay của mình.
"Meo ~ "
Pall đạt tới giới hạn.
"Bé Karen, mèo nhỏ kiên trì …kiên trì… không nổi rồi…."
Pall trong cuộc sống hàng ngày mặc dù có chút “tiểu tư sản” *, nhưng ở phương
diện khác, cô chưa từng già mồm. Cô nói không kiên trì nổi, là thật sự đã bị ép
khô đến giới hạn cuối cùng, Pall nhắm chặt hai mắt, vì tiêu hao nghiêm trọng
nên cô đã hôn mê.
* là một thuật ngữ văn hóa Trung Quốc mô tả lối sống theo đuổi sở thích, mức
sống và nghệ thuật hiện đại. Ban đầu, thuật ngữ này dựa theo bản dịch từ tiếng
Trung có nghĩa là "tiểu tư sản".
Karen duỗi tay ra, bắt lấy cái đuôi Pall, không có để cái ngón tay kia rời khỏi
trán mình.
Nhưng sau khi Pall mê mang, khí tức đậm đặc của Ánh Sáng ở xung quanh vào
lúc này cũng đang dần dần tiêu tán.
Ánh mắt của Karen ngưng lại, cái tay nắm chặt đuôi Pall bắt đầu dùng lực, vốn
ngón tay của Thần Ánh Sáng chỉ là chạm vào trên trán vào lúc này đang không
ngừng đâm vào da thịt Karen.
Đầu ngón tay đã tiến vào bên trong cái trán.