Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt của Karen lại ngưng tụ một lần nữa mà nhìn xuyên qua hư ảo dối trá,

một lần nữa quan sát ba vị cấp bậc Chủ Thần này, ghi chép lại tin tức về vết

thương của bọn hắn.

Một tiếng vỡ vụn vang xuyên qua màn sương đen dày đặc, một sợi dây leo

thắng rơi thẳng đứng xuống, trong quá trình rơi xuống nó đã biến thành một con

rết to lớn.

Nó là Lapas, nhưng khác biệt với con Lapas lần trước bị Connor đập tan ở bên

ngoài, bản thể của con Lapas này là dây leo, trên người toàn là cành và lá cây.

Đồng xu Varax phát sáng xuất hiện trước người Karen, Loya chuẩn bị giúp

Karen phòng ngự.

"Anh Karen, anh tiếp tục quan sát, để em giúp kéo dài… "

"Không cần."

Karen đưa tay trái ra, thu hồi đồng xu, ngay sau đó mở tay phải ra, Đao Than

Vãn xuất hiện trong tay.

Pháp thân sau lưng vẫn đang tiếp tục quan sát, mà bản thể Karen thì cầm đao

trong tay rồi lướt lên, sau khi cơ thể dịch chuyển một cái thì lại trở về chỗ cũ.

Lapas trước đó còn khí thế hung hăng sau một tiếng thét thảm thì cơ thể nhanh

chóng tách rời, hóa thành vô số bãi dịch màu xanh lá tanh hôi.

Đối thủ mà ngay cả Connor có thể giải quyết thì không có khả năng có thể làm

càn trước mặt Karen.

Nhưng mà con yêu thú mạnh mẽ đã từng có ý đồ gặm ăn Cây Sinh Mệnh sở dĩ

rơi đến nước này, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do bây giờ nó quá suy yếu, không

có đồ ăn bổ sung và chữa trị thì bất kể nó biến ảo ra dạng hình thái gì cũng đều

không có ý nghĩa.

Nhưng mà sau khi Lapas tan rã thì trong màn sương đen lại bắt đầu co vào, một

người khổng lồ to lớn ngưng tụ ra.

Người khổng lồ xuất hiện, khiến cho hình tượng của ba vị Chủ Thần bị che lấp

trong màn sương đen trở nên càng thêm rõ ràng.

Mắt của bọn hắn đóng chặt, giống như là những tồn tại vĩ ngạn nhất trong vùng

không gian này đang đứng sừng sững ở trước mặt của ngươi.

Người bình thường vốn cũng không có khả năng chịu nổi áp lực đáng sợ đến

vậy, cứ ngỡ như mình đang đứng đối lập với vùng không gian này

Người khổng lồ màu đen vọt về phía Karen, mỗi một bước, đều khiến cho mặt

biển phía dưới rung chuyển dữ dội, xuất hiện từng vòng xoáy đáng sợ.

Karen đặt Đao Than Vãn ở trước người, hai tay nắm lấy chuôi đao, trong miệng

nhanh chóng ngâm xướng.

Ở hướng mà người khổng lồ tiến lên xuất hiện từng chiến hào màu đen, mặc dù

cơ thể của nó khổng lồ nhưng sau khi vượt qua một cái chiến hào, lại có hai cái

chiến hào đồng thời ngưng tụ ngăn cản bước chân của nó.

Mục đích chủ yếu cũng không phải vì tiêu diệt nó mà Karen cần thời gian để

cho pháp thân của mình hoàn thành việc thăm dò.

Nếu như có thể mà nói thì anh cũng sẽ không thỏa mãn chỉ bằng việc thăm dò ra

vết thương của Chủ Thần, Karen còn muốn đi cảm giác sự thiếu hụt trên thần

hồn và Thần cách của Chủ Thần.

Những thứ này đều là dấu vết do Thần Trật Tự liều mạng trả giá bằng sự mục

nát của mình mà để lại trên người bọn hắn.

Trên lý luận mà nói thì biên chế hoàn chỉnh của Kỵ Sĩ Đoàn thật ra tiến hành

chỉnh hợp mỗi bộ phận một cách hài hoà để có được hiệu quả của một “Thần

hoàn chỉnh”.

Trái lại, cũng có thể xem Thần linh như một Ky Sĩ Đoàn, vết thương và sự thiếu

hụt trên người bọn hắn có thể hiểu như một bộ phận nào đó trong Kỵ Sĩ Đoàn bị

hao tổn hoặc vận hành chậm chạp.

Bây giờ Karen giống như một tên lính trinh sát đang thăm dò tình hình địch.

Người khổng lồ màu đen không thể làm gì được mà tức giận gầm thét, có vẻ nó

không thể nào chấp nhận được việc mình bị trêu đùa như thế này.

Nhưng hết lần này tới lần khác nó cũng giống như Lapas, trạng thái của Chủ

Thần mình còn không tốt, thậm chí vẫn chưa hoàn toàn khỏi sự trói buộc của kỷ

nguyên trước thì làm sao lại có thể ban thêm càng nhiều sức mạnh cho bọn

"Tôm cá" bên dưới.

Ít nhất với tình hình trước mắt thì thực lực hôm nay của Karen đã tạo ra sự áp

chế ở nơi trong một góc nhỏ dưới “ánh mắt đang nhìn chằm chằm của” Chủ

Thần.

Nhưng loại áp chế này cũng sẽ không tiếp tục quá lâu, ngoại trừ ở Ogurev trong

khu vực trung tâm vẫn chưa có hành động gì thì mí mắt của Thần Sinh Mệnh

thứ nhất ở bên trái đang nâng lên, mặc dù bên ngoài Thần Sinh Mệnh đời thứ

hai phía bên phải không có động tác, nhưng trong vùng nước biển phía dưới lại

bắt đầu rung động.

Thần, sẽ không cho phép người ngoài cứ như vậy mà thăm dò ngay trước mặt

mình, điều này không chỉ xâm hại trên mặt lợi ích mà càng làm nhục tôn

nghiêm của Thần, giống như trong lúc hội nghị Thần Giáo có hai vị nhân vật

lớn đang ngồi đằng trước nói chuyện trong kết giới riêng thì có một tên thần

quan nào đó ngồi ở hàng sau ngứa tay đi phá giải cái trận pháp đơn giản kia.

Thần Sinh Mệnh đời thứ nhất chỉ hơi hé mở con mắt một chút, đột nhiên, cái

khu vực vốn trở nên rõ ràng bởi vì sự xuất hiện của người khổng lồ lập tức bị vô

vàn sự méo mó thay thế vào.

Không chỉ hiện thực trở nên méo mó mà ngay cả tư duy nhận thức cũng bị biến

dạng.

Lúc đầu, không cần làm như vậy, bởi vì cấm kỵ không thể nhìn thẳng Thần

chính là sự ngăn cản lớn nhất, nhưng loại cấm kỵ này đối với Karen cũng không

tồn tại hiệu quả gì.

Nhưng cho dù bố trí như thế thì vẫn không ngăn cản được Karen thăm dò.

Karen đặt ngón trỏ ở trước mi tâm của mình, trầm giọng nói:

"Con Mắt Trật Tự."

Pháp thân to lớn sau lưng bắt đầu ngước mắt nhìn, phía trên nó xuất hiện một

con con mắt thật to phá giải tất cả méo mó để tiếp tục nhìn sâu vào ba vị cấp

bậc Chủ Thần này.

Mặt biển dưới chân Karen xuất hiện một vết lõm diện tích lớn một cái tay giống

như là một khối đại lục rạn nứt đầy vết thương xuất hiện, phía trên vô cùng cằn

cỗi, không trông thấy bất cứ thảm thực vật nào.

Đây không phải thứ thực chất hoá, mà là biểu hiện của Thần niệm được sử

dụng, nếu như bây giờ ba vị Thần này thật sự có thể ra tay vậy thì bọn hắn vốn

sẽ không ở nơi này mà hẳn đã lao lên trên bờ.

Dù gì thì nếu cho phía ngoài có thêm một ngày để chuẩn bị thì cũng như bọn

hắn tự gia tăng độ khó lên một phần.

Bàn tay khổng lồ bao trùm Karen, không ngừng đổ ập xuống.

Xung quanh Karen được Xiềng Xích Trật Tự bao phủ, tất cả những gì xảy ra

bên ngoài đều không thể ảnh hưởng đến anh, cơn nghiện đói thấp giọng gào

thét, có thể đem ngăn cách tất cả áp lực trên phương diện linh hồn.

Lúc này trong lòng Karen bỗng nhiên xuất hiện một ý niệm đó chính là mình có

nên ra tay thử tấn công ở đây hay không.

Mặc dù anh cảm thấy sự lựa chọn này sẽ rất ngu xuẩn, nhưng đúng là sự xúc

động này có chút mất kiềm chế.

Cho dù không thể nào thật sự làm tổn thương được bọn hắn nhưng ít nhất thì

mình có thể có thêm càng nhiều kinh nghiệm thức tế, xác nhận trạng thái cụ thể

của bọn hắn hiện giờ.

Đao Than Vãn khẽ vang, Karen rút đao ra, cả người lao về trước như một dải

cầu vồng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK