Mình từng bước từng bước đào hố cho người trẻ tuổi này, người trẻ tuổi này lại
dùng cách thẳng thắn để lấp hố mình đào từng bước một.
Còn về phần lời chất vấn toàn trường mà hắn ta vừa nói khi nãy, thật sự chỉ đơn
giản là biểu đạt cảm xúc thôi sao?
Bern không tin.
Nhưng ông ta cũng tán thành với loại phương thức dung nhập sự thẳng thắn của
bản thân vào để ứng đối với tiết tấu.
Bern nhớ rõ con trai Derius của mình từng nói qua, cái tên nhân viên bảo an tên
là Karen này rất thú vị, bây giờ xem ra, thật sự là lúc trước khi mình từng tiếp
xúc nhưng lại không để ý.
Có điều, trận đấu này, vừa mới bắt đầu.
Mọi người, đang tiếp tục "Chém giết" lẫn nhau trên lập trường của mình.
Chủ giáo Bern nghiêng người, nói: "Đội trưởng Karen, phải chăng ta có thể
hoài nghi rằng sự miêu tả của ngươi về việc “chưa chín muồi” kia, là một cái cớ
để bản thân né tránh chứ?"
Karen nhẹ gật đầu, hồi đáp: "Không cần phải hoài nghi, đó là đang lấy cớ để né
tránh."
"Vậy phải chăng ta cũng có thể bởi vậy mà hoài nghi rằng ngươi không đủ sự
trung thành đối với giáo nghĩa của Trật Tự?"
Gaspol mở miệng nói: "Luật sư bào chữa của bị cáo, câu hỏi được đặt đã vượt
qua giới hạn hợp lý."
"Rất xin lỗi, Thẩm phán trưởng."
Karen lại hành lễ với Gaspol nói: "Ta nguyện ý trả lời, thẩm phán trưởng."
Gaspol không nói gì thêm nữa.
Karen thì nhìn về phía Chủ giáo Bern một lần nữa, hồi đáp: "Đúng vậy, ta
không đủ trung thành đối với giáo nghĩa của Trật Tự."
"Cho nên..."
Không đợi Chủ giáo Bern nói tiếp, Karen đã ngắt lời ông ta, nói:
"Trước đó không lâu ta đã trải qua một lần kiểm tra sức khoẻ, thực hiện trong
bệnh viện phụ thuộc Kỵ Sĩ Đoàn, điểm số thành kính tín ngưỡng của ta, là điểm
tối đa khó gặp, ta tin tưởng rằng trong tay của Chủ giáo ngài chắc hẳn cũng có
tư liệu về việc đó, sau khi trở về ngài có thể kiểm tra lại một chút."
"Nếu đã là điểm tối đa, vì cái gì..."
Alfred ngồi ở bên cạnh Karen bỗng nhiên gia tăng tốc độ hô hấp, cả người của
Alfred cũng bởi vì cái đề tài này mà trở nên hưng phấn, vị Chủ giáo này là đang
muốn biện luận về tín ngưỡng cùng với thiếu gia nhà mình sao?
"Bởi vì con đường tín ngưỡng, không có điểm cuối cùng, ta tín ngưỡng Trật Tự,
nhưng ta đã từng đi vào con đường lạc lối, ta từng cho rằng mình chính xác,
nhưng sau một khoảng thời gian ngắn trôi qua thì lại phát hiện mình rất cực
đoan và hồ đồ.
Ta sẽ không vì vậy mà cảm thấy nhụt chí, ngược lại ta sẽ bởi vì mỗi lần bản
thân mình tỉnh ngộ mà cảm thấy vui sướng.
Cuối cùng thì nếu như người người đều có thể tuỳ tiện tín ngưỡng Trật Tự ở
trong lòng mình, trên hành động cũng hoàn toàn tuân theo sự chỉ dẫn của ý nghĩ
trong lòng, vậy thì bản thiết kế lý tưởng về Trật Tự Thần Giáo mà vô số vị tiên
hiền trong biết bao năm tháng đi trước chúng ta đã phấn đấu cả đời, chẳng phải
là quá mức đơn giản rồi sao?"
"Cho nên, Đội trưởng Karen là đang muốn nói cho ta biết, ngươi là bởi vì Thẩm
phán quan Pavaro chết rồi cho nên mới quyết tâm tiếp nhận và hoàn thành cuộc
điều tra của hắn ta nhằm vào Thẩm phán quan Pavaro sao?"
"Đúng vậy, bởi vì ông ấy chết, làm ta xúc động, ta vốn chỉ muốn chờ sau này
khi chiều gió tốt hơn một chút, hoàn cảnh chỉ cần tốt hơn một chút, lại phối hợp
với Thẩm phán quan Pavaro mà cùng điều tra về chuyện này.
Chờ đến sau khi Thẩm phán quan Pavaro chết thì ta mới ý thức được, nếu như
ta vẫn chỉ luôn ngồi chờ, thì mãi mãi cũng không chờ được chiều gió và hoàn
cảnh càng thích hợp hơn nữa.
Những việc này, đều cần ta và một đám người, chủ động đứng ra, để cố gắng
tạo ra."
"Vì để tạo ra hoàn cảnh này, ngươi sẽ cố gắng làm ra một chút thay đổi, đúng
không?"
"Đúng vậy, không sai."
"Đội trưởng Karen, ngươi có cảm thấy rằng chính là bởi vì quyền lực của Đòn
Roi Kỷ Luật lúc này không đủ lớn, cho nên mới dẫn đến hoàn cảnh như vậy
xuất hiện? Trong lòng của ngươi, ngươi có nghĩ rằng chỉ cần quyền lực của Đòn
Roi Kỷ Luật có thể có được khôi phục thì hoàn cảnh sẽ trở nên tốt đẹp hơn?"
"Luật sư bào chữa của bị cáo, xin hãy chú ý phát ngôn của ngươi." Gaspol nhắc
nhở.
"Vâng, thẩm phán trưởng."
"Ta cảm thấy bất cứ chuyện gì đều có tính hai mặt của nó, nhưng là một người
tiến lên theo tín ngưỡng Trật Tự, ít nhất thì nhìn vào tình hình trước mắt, ta cảm
thấy nếu như Đòn Roi Kỷ Luật có thể khôi phục lại một phần quyền lực trước
đây, quả thật có thể đưa ra một tập tục quét sạch rác đối với thần giáo, rất có tác
dụng."
"Được rồi, ta hiểu được." Chủ giáo Bern đem ánh mắt nhìn về phía Wilker,
"Trước hết đối với chuỗi mắt xích các chứng cứ đã được trình bày, bên ta đối
với việc thứ nhất và việc thứ ba, cho rằng hai việc này vô cùng không thỏa
đáng.
Đầu tiên, bên ta không cho rằng Phán quyết quan Vicole tranh đoạt công lao của
Thẩm phán quan Pavaro, lúc ấy Ban quản lý đại khu từng có sự điều tra để xác
định chuyện này, cũng từng có đến thăm và đáp lễ, mà lại, Thẩm phán quan
Pavaro cũng nhận được một phần công lao, lúc ấy Thẩm phán quan Pavaro còn
đưa ra các yêu cầu, ta nói không sai chứ?"
"Đúng vậy, không sai."