Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Có lẽ cũng không dễ tìm, anh Karen cần phải tốn một chút công sức."

"Chờ đến khi làm xong chuyện kế tiếp, ta sẽ tổ chức lập đội đi tìm nó."

"Ừm, hì hì."

Loya rất vui vẻ, cô bé rất ngây thơ, cũng rất đáng yêu, nhưng cô không phải một

tờ giấy trắng, là một loại tờ giấy nhuộm ra từ thùng mực tàu.

Nói chuyện với Loya, không thể xem cô như là một cô bé ngây thơ mà lừa gạt,

tên Thuật Pháp Quan Zich lúc trước làm thế, đã bị nghiền chết.

"Anh Karen, em cho anh biết, bên trong Không Gian Phong ́n có một người chị

là đàn hạc rất chăm sóc cho em, còn có một tên chơi cùng rất vui, về sau nếu

anh có thể thường xuyên đến, em sẽ giới thiệu anh cho bọn họ nhận biết."

"Được rồi."

"Ồ, vậy tiếp theo làm sao bây giờ?" Loya chỉ chỉ hai bên, cũng chính là vị trí

của tiểu đội thứ nhất và tiểu đội thứ ba, "Anh Karen, anh muốn để cho tiểu đội

nào vượt qua?"

Hả?

Để mình tới quyết định sao?

"Vẫn là dựa theo tiết tấu của cô mà làm thôi, ba tiểu đội chúng ta, cùng một cấp

độ."

"Như vậy à, em còn tưởng rằng anh Karen có thể giúp em đưa ra lựa chọn đây."

"Cho bọn họ một cơ hội cạnh tranh công bằng đi, cũng cho tiểu đội của ta cơ

hội rèn luyện bản thân, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải bảo đảm tiểu

đội của ta có thể vượt qua tuyển chọn.

Ta muốn công bằng, nhưng lại không muốn đội mình thua, vất vả cho cô rồi,

phải thỏa mãn một chút sự thoải mái về mặt đạo đức nhưng lại vừa lúc phải bảo

đảm lợi ích một cách vô sỉ của ta."

"Hì hì, em hiểu. Thật ra, anh Karen, tiểu đội của anh, có anh, lúc đầu cũng

không thể thua được."

"Cám ơn cô, Loya."

"Anh không cần phải khách sáo với em như vậy, thật đấy, anh Karen. Nhưng

mà, những người này, đều là thuộc hạ của anh sao?"

"Đúng vậy, là đồng đội mà ta chọn trong cuộc tuyển chọn này, ta là đội trưởng

của bọn họ."

"Được rồi, em đã biết, vậy em sẽ bắt đầu làm việc đây, đúng rồi, anh Karen, anh

phải cố gắng lên nha, sớm đổi em ra ngoài."

"Ta biết, nhưng mà việc này còn cần thời gian."

"Em tin tưởng anh Karen có thể, thời gian không cần phải gấp, ở trong Không

Gian Phong ́n, những tên mấy nghìn tuổi vẫn cứ như con nít."

Bóng người Loya biến mất, trở về trong đồng xu.

Cơn bão tinh thần, cũng tấn công vào Karen, nhưng Karen chỉ phát ra một tiếng

rên, rất nhanh cũng đã chống lại được.

Ngay sau đó, Karen giơ tay lên, dưới sự chuyển động của khối Rubic Thuật

Khóa, một lần nữa kết nối mình vào trận pháp cầu nối tinh thần.

Vừa kết nối thì cảm xúc "Đau đớn" vô cùng dữ dội bổng điên cuồng vọt tới.

Những này cảm xúc tiêu cực này vậy mà còn ghê gớm hơn cả Cơn bão tinh thần

mà Loya tạo ra.

Karen khẽ nhíu mày.

Tác dụng ban đầu của cầu nối tinh thần vốn phải là dùng phương thức chỉnh thể

để đối mặt với các loại tấn công tinh thần, nhưng bởi vì đã thiếu mất mình, dẫn

đến trong những người trong tiểu đội này từng người bắt đầu trở nên hỗn loạn,

cầu nối tinh thần không chỉ không tạo ra tác dụng ổn định, ngược lại khiến

người khác quấy nhiễu "Cảm xúc" của mình, trên một mức độ nào đấy, càng

làm cho sự đau đớn càng nghiêm trọng hơn.

Đều là những người rất ưu tú, đáng tiếc, quả thật đúng với câu nói kia, phân tán

ra thì như những ngôi sao sáng trên trời, tụ lại thì chả khác gì một mớ dây rối.

Dù vậy, Karen cũng biết rằng, chính là bởi vì lúc trước mình "Rời khỏi đội

hình" mới khiến họ mất đi người lãnh đạo mấu chốt, hơn phân nửa trách nhiệm

vẫn là trên người mình.

Karen nói trong lòng: "Không cần phải trốn tránh, không nên chỉ lo cho bản

thân mình, toàn bộ đi theo tiết tấu của ta!"

Lúc này, đám người đều cảm nhận được sự xuất hiện của đội trưởng trong cầu

nối tinh thần, đội trưởng tựa như là một ngọn núi đứng sừng sững ở đó, để bọn

họ có thể có một nơi để tụ hội lại.

Karen đứng lên, nói: "Đều đứng lên đi!"

Thời gian dần trôi qua, vẻ mặt đau đớn của mọi người dần dịu lại, mọi người

từng người một dần đứng lên.

Ở một nơi xa trong khe hở, Loya đang ngồi quơ chân ở trên đồng xu Varax và

không ngừng tăng thêm cường độ cho cơn bão tinh thần đang tấn công ba tiểu

đội, một đợt rồi lại một đợt, giống như là đang ném đá và trong đầm nước.

Nhưng mà trong một đợt, Loya nhìn về phía tiểu đội Karen, phủi tay, khóe

miệng lộ ra nụ cười.

Các đội viên bỗng nhiên cảm giác được một cơn sóng lớn đang đánh về phía

mình, nhưng đợi đến khi nó đến gần, lại không cảm giác được uy lực của nó,

sau đó, thông qua cảm giác từ cầu nối tinh thần, bọn họ phát hiện là đội trưởng

của mình phải một mình gánh chịu hơn phân nửa lực tác động. "Đội trưởng,

ngài không cần phải gánh chịu một mình đâu."

"Đội trưởng, không cần phải chịu đựng một mình."

"Mọi người cứ giữ ổn định, không cần phải để ý đến ta."

Thật ra, cấp độ của cơn bão tinh thần cũng không tăng lên, cơn sóng lớn lúc

trước cũng chỉ là ảo giác do Loya tạo ra.

Loya không có ý đồ gì xấu, cô chỉ là muốn giúp Karen đề cao uy vọng bản thân

trước mặt các thành viên trong tiểu đội.

Karen cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười, bây giờ anh không có cách nào

để liên hệ với Loya, bằng không anh chắc chắn sẽ nói cho Loya biết, mình bây

giờ thật ra cũng không cần phải làm những việc này trước mặt các đội viên.

Cơn bão tinh thần kéo dài trong khoảng thời gian rất lâu, cuối cùng, cũng đã

ngừng lại.

Tất cả thành viên của tiểu đội thứ nhất đều quỳ trên mặt đất, trong đội có một vị

Mục Sư đang giúp đồng đội trị liệu, nhưng đợi đến lúc trị liệu đến người thứ

hai, người Mục Sư kia đã tự mình bất tỉnh.

Tiểu đội thứ bảy ngoại trừ đội trưởng đầu trọc Kane ra, những người còn lại

viên đều nằm trên đất.

Chỉ có tiểu đội thứ ba, tất cả thành viên vẫn có thể duy trì tư thế đứng thẳng.

Trong quá trình này, Loya thật đúng là không nhường gì, chỉ với việc chuẩn bị

của tiểu đội Karen ở giai đoạn trước, lại thêm một vòng này do Karen dẫn đầu,

dẫn dắt tất cả mọi người dùng phương thức chính xác nhất để chống lại Cơn bão

tinh thần.

Có điều, cuộc tuyển chọn còn không kết thúc, bởi vì trên trường thi vẫn còn ba

tiểu đội.

Karen lập tức mở miệng nói: "Không cho phép nghỉ ngơi, tất cả mọi người tự

tiến hành Trật Tự Thanh Tẩy cho bản thân, Mas!"

"Có!"

"Sửa đổi phương thức kết nối cầu nối tinh thần, hủy bỏ việc toàn đội cùng cộng

hưởng với nhau, làm cho tất cả mọi người kết nối một chiều với ta."

"Vâng, đội trưởng!"

"Tất cả mọi người, mở ra phòng bị trong lòng của mọi người đối với ta, ta chỉ

cần mọi người duy trì một ý niệm cuối cùng, đó chính là trước khi tinh thần của

ta xâm nhập vào, đừng có bất cứ sự kháng cự nào.

Đồng xu Varax là một trong những thứ tinh khiết nhất trên đời, nhưng chính bởi

vì sự tinh khiết của nó, cho nên có thể khơi dẫn sự tham lam từ sâu thẳm đáy

lòng của con người, đây chính là nguyên nhân mà nó được xưng là Nguồn Gốc

Tội Lỗi.

Không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp theo nó sẽ sử dụng năng lực của Nguồn Gốc

Tội Lỗi, đây không phải là huyễn cảnh, bởi vì sự dẫn dắt của nó đến trực tiếp từ

trong lòng của các ngươi.

Nếu như trong mọi người có ai không kiên trì nổi, để cho sự tham lam chiếm

giữ ý thức của các ngươi, ta sẽ đến phụ trách cho các ngươi một bàn tay để các

ngươi thức tỉnh.

Ta đã nói trước, nếu đánh đau, đừng trách ta!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK