Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thứ hai, ta, Karen, Silva, là đến nơi này để tích luỹ công lao, là tới nơi này để

mạ vàng cho lý lịch, sau cuộc chiến ta muốn có được càng nhiều không gian để

thăng tiến, ta có đủ sự tự tin vào năng lực của mình, có thể xử lý tình hình chiến

sự trước mắt tốt nhất có thể. Ta có thể cam đoan với các ngươi, nếu như các

ngươi đi theo ta, ta sẽ dẫn dắt các ngươi không ngừng giành lấy thắng lợi, vì

chính các ngươi, cũng vì thuộc hạ của các ngươi, tranh thủ có được một tiền đồ

tốt đẹp hơn, chúng ta không phải bạn bè, nhưng chúng ta…là chiến hữu…”

Karen dừng một chút, mỉm cười tiếp tục nói:

"Không có điều thứ ba, bây giờ chúng ta trực tiếp tiến vào giai đoạn bố trí cho

cục diện chiến sự tiếp theo, ý nghĩ của ta là thả kẻ địch trong bốn cứ điểm còn

lại ra, sau đó trong quá trình tác chiến cơ động thì tìm cơ hội tiêu diệt toàn bộ

bọn chúng, phương án cụ thể sẽ như sau…”

Hội nghị truyền tin kết thúc, Karen thở một hơi dài nhẹ nhõm, đứng dậy rời

khỏi chỗ ngồi.

Dinah chủ động đưa một ly nước đá đến.

Bây giờ thì đại tiểu thư cao quý ngày xưa, ở trước mặt Karen vô cùng ngoan

ngoãn, cho dù bây giờ để cô ta lùi về làm quan hầu, Karen cảm thấy cô ta cũng

có thể đảm nhiệm công việc chăm sóc sinh hoạt thường ngày của mình.

"Lúc ngài vừa mới chủ trì hội nghị, thật sự, thật sự rất…."

"Rất chuyên nghiệp phải không?"

"A, đúng vậy, rất chuyên nghiệp."

"Thật ra ta cũng rất hồi hộp, ha ha, được rồi, ta còn có việc phải xử lý, đi trước."

"Được rồi, Quân đoàn trưởng." Sau khi Karen đi ra khỏi phòng truyền tin,

Dinah phát hiện lại có một yêu cầu kết nối thông tin, đến từ Daan, mà không

phải dùng tần số cấp bậc cao, bình thường mà nói, lúc chú Daan muốn nói

chuyện với mình thì mới có thể giảm quy cách xuống.

Dinah lập tức tiếp nhận truyền tin, trong hình ảnh, Daan đang mặc giáp mà xử

lý văn kiện, hẳn là đã đợi được một lúc, chờ sau khi trận pháp kết nối, Daan

buông văn kiện trong tay xuống, đứng người lên, nói:

"Đại tế tự để ta gửi lời hỏi thăm đến tình huống của ngươi."

Dinah lập tức đứng thẳng lưng lên, đáp lời: "Mong ngài hãy bẩm báo với Đại tế

tự, mọi chuyện vẫn rất tốt, cũng xin ngài giúp ta hỏi thăm sức khoẻ của Đại tế

tự."

"Ừm, tốt."

Sau khi quá trình “vấn đáp” này kết thúc, Daan và Dinah cũng thả lỏng, hai

người lại ngồi xuống.

Daan nói: "Dinah, cháu có cái nhìn thế nào đối với Quân đoàn trưởng của

mình?"

"Hắn cực kỳ ưu tú, vô cùng vô cùng ưu tú, trong mắt ta, hắn rất giống với chú."

"A, lại còn rất giống ta, ha ha, hắn rốt cuộc là giống với bao nhiêu người đây."

"Chú Daan?"

"Ta hỏi là cháu có thích Quân đoàn trưởng không, nếu để cho hắn làm chồng

của cháu, cháu cảm thấy thế nào?"

Dinah đầu tiên là giật mình, trong lòng lập tức cảm thấy vô cùng vui sướng, gần

như không kiềm chế nổi nụ cười trên khoé miệng mà lắc đầu nói:

"Chú Daan, người ta không có ý nghĩ như vậy."

"A, thật sao." Đoàn trưởng Daan luôn luôn nhạy cảm trong việc quan sát động

thái của kẻ địch, nhẹ gật đầu, "Vậy thì may rồi, lúc đầu Đại tế tự định ban hôn,

bị Người Cầm Roi ngăn cản."

Dinah: "..."

"Dinah, cháu ở bên cạnh hắn làm việc thật tốt, chờ sau khi cuộc chiến kết thúc

thì cháu có thể điều vào Kỵ Sĩ Đoàn."

"Được rồi, chú Daan." Dinah lấy lại tinh thần.

"Vậy cứ như vậy đi, tạm biệt."

"Gặp lại sau, chú Daan."

Truyền tin kết thúc.

Dinah dựa vào ghế, tâm tình bỗng nhiên cảm thấy mất mát, thật ra cô không có

cảm tình nam nữ dành cho Karen, nhưng không cách nào phủ nhận nếu như thật

sự để Karen làm chồng của mình, cô cũng không nghĩ ra lý do gì để từ chối.

"A a a!"

Dinah gãi gãi tóc của mình, cầm ly nước đá Karen uống còn để trên bàn, uống

một hơi cạn sạch.

"Hô, không nghĩ nữa, tiếp tục công việc!"



"Ta nhìn thấy vẻ mặt vui sướng và mất mác khi nãy của cô bé đấy." Phó đoàn

trưởng Salford vừa cười vừa nói.

Daan cười nói: "Ừm, ta cũng nhìn thấy, cô gái trẻ tuổi, luôn luôn không ngăn

cản nổi sức hấp dẫn của một anh chàng đẹp trai.”

"Quả thật là rất đẹp trai, nhưng hắn không chỉ có gương mặt, nếu như ta là nữ

cũng không cần phải còn trẻ, ta cũng sẽ thích người thanh niên này."

"Phó đoàn trưởng, bây giờ càng ngày ngươi càng không chú ý hình tượng của

mình rồi đấy."

"Ha ha, ta đang nói thật, nhưng mà ngài có cảm thấy mất mát không, dù sao thì

trên nhanh nghĩa Dinah là con nuôi của Đại tế tự, nhưng trên thực tế ngài mới là

cha nuôi, ta biết, ngài là thật sự xem Dinah như con gái của mình, cho nên, ngài

thấy mất mát vì lúc đầu không có được đứa con rể ưu tú như vậy, giống như là

có được nửa đứa con trai."

"Ta có biện pháp nào đây, Verden không muốn thả người."

"Người Cầm Roi của chúng ta không có con gái, hắn cũng không thể đem con

Băng Sương Cự Long ở bên cạnh gả cho Karen đâu chứ?"

"Verden nói với Đại tế tự là Karen rất giống hắn."

"Chuyện này, hắn là muốn bồi dưỡng Karen như người nối nghiệp cho mình?

Khó trách gần đây động tĩnh phía trên rõ ràng như vậy, cũng đang giúp Karen

tạo thế."

Daan lắc đầu: "Hắn không có tư cách bồi dưỡng người nối nghiệp, ta cũng

giống vậy, những người khác, cũng giống vậy."

"Chuyện này...."

"Người có thể quyết định người sẽ tiếp nhận chức vị của chúng ta, chỉ có Đại tế

tự, trừ phi…."

"Trừ phi cái gì?"

"Ta đói, Salford."

"Được rồi, ta đã biết."

Salford lập tức đứng dậy, rời khỏi lều.

Daan cúi đầu xuống, trong đầu của hắn lại hiện lên lời mà Morindi từng kêu gào

với mình: Đại tế tự mà chúng ta đi theo, hắn ta phản bội Thần Trật Tự!

"Hô…."

Daan hít sâu một hơi rồi lại từ từ thở ra, hắn nắm chặt rồi mở lòng bàn tay ra

nhiều lần, trên mặt hiện ra nụ cười tự giễu:

"Hắn có thể phản bội Thần Trật Tự, nhưng chúng ta, cũng không dám phản bội

hắn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK