"Được rồi, ta sẽ đổi một phương thức khác để hỏi, trong mắt ngươi, có phải ta
có chút ngây thơ hay không?"
"Không chỉ một chút."
"Ngươi… rốt cuộc là ở chỗ nào? Trên phương diện góc nhìn cuộc sống sao?
Ngươi hẳn là biết rõ đặc thù của ta."
Nghe nói như thế, Karen cười.
Ngươi nói tới chữ đặc thù ở trước mặt ta sao?
Nhưng mà Karen vẫn là thở dài, cực kỳ chân thành nói:
"Hoặc là phá vỡ gông cùm xiềng xích của cuộc sống hiện tại, đi sáng tạo một
cuộc sống mình muốn, hoặc là, chọn một tư thế thoải mái hơn để nằm xuống.
Tóm lại, đừng có giống một đứa trẻ mà nằm lăn lộn trên mặt đất, trước ba tuổi
thì gọi là trẻ con đáng yêu, sau ba tuổi thì không còn phù hợp đâu.
Truyền thừa, hôn ước, tất cả mọi thứ của Thần tử, đều là do ngài gật đầu đồng ý
mới có thể hình thành.
Người đã lựa chọn bọn chúng, thì hãy đối đãi với bọn chúng thật tốt, không nên
cảm thấy mình uất ức thế nào, ngài Thần tử, có lẽ ngài nên ra ngoài dạo nhiều
thêm một chút, đi nhìn xem thế giới thật sự.
Mặt khác, chủ trương của ta là nam nữ bình đẳng, nhưng ta cảm thấy trên
phương diện này, ngài trước tiên có thể nhượng bộ và hòa hoãn một chút,
Trưởng khu chỉ là một người cuồng công việc, trên sinh hoạt thì cô ta cũng
không có kinh nghiệm, cô ta mặc dù lớn tuổi hơn ngài, nhưng ở phương diện
này, nếu so sánh thì ngài trưởng thành hơn cô ta.
Ta không cho rằng, cô ta sẽ thật tình nguyện ý tiếp nhận loại hôn nhân lạnh như
băng này.
Dù gì thì ngài và cô ta thật ra đều là người bình thường, cũng không có đam mê
đặc thù gì, về phương diện tinh thần cũng không có bệnh lý.
Ngài bài xích việc sử dụng ống tiêm trong lúc hút ra nhưng ngài có nghĩ tới
rằng, cô ta khi bị tiêm vào vốn cũng không thích cảm giác đó hay không?"
Da mặt của Marvalho giật giật, hỏi: "Ngươi là muốn ta cúi đầu trước? Nếu như
ta cúi đầu mà cô ta vẫn chưng ra cái gương mặt lạnh như băng với cái ống tiêm
đó thì ta phải làm thế nào?"
"Ai mà biết được?"
"Cái gì?"
"Ta nói, ai mà biết được."
"Ngươi rốt cuộc là có ý gì?"
"Chuyện vợ chồng trong nhà của ngài, ngài sẽ tuyên dương ra ngoài sao, cô ta
sẽ làm vậy sao, cũng sẽ không, cho nên, ai nào biết được?"
"Cho nên, nếu người bên ngoài không biết, ta sẽ có thể không cảm thấy mất
mặt? Ngươi là đang có ý này phải không, Karen, có khả năng rằng lời của ngươi
vốn cũng không đúng hay không?"
"Cũng có khả năng là vậy, ta chỉ là đang cố ý khuyên ngài, nào có ai dám chắc
rằng lời mà mình nói sẽ chính xác tuyệt đối đâu?"
Marvalho: "..."
Karen lấy một tấm danh thiếp ra từ trong túi, đưa cho Marvalho, Marvalho nhận
lấy, thì thầm:
"Viện trưởng cô nhi viện phố Gia Tử?"
"Ngài có thể bớt thời gian dẫn Trưởng khu đến cô nhi viện làm một vài công
việc tình nguyện, cảm nhận xem ý nghĩa của con cái đối với ngài và cô ta trong
khoảng cách gần, ta nói chính là ngài, cùng với cô ta, mà không phải là hai
người."
"Nhưng con cái, chắc chắn là của chúng ta."
"Thế nhưng mà trong thực tế thì việc ở góa cũng rất thường gặp."
"Ngươi tìm ở đâu ra nhiều cái thực tế như thế?"
"Bởi vì ta sống trong thực tế, mà ngài thì không phải."
"Mặc dù cảm thấy có chút nhàm chán, nhưng ta sẽ dựa theo đề nghị của ngươi,
thử mời cô ta đến cô nhi viện thử xem.”
"Thả lỏng tâm trạng, quan sát và trải nghiệm cho tốt."
"Ngươi đã từng đi làm tình nguyện chưa, Karen?"
"Không có."
"Vậy ngươi vì cái gì sẽ mang theo danh thiếp của viện trưởng cô nhi viện ở bên
người thế?"
"Đặc biệt chuẩn bị cho ngài, giúp đỡ khuyên nhủ vấn đề vợ chồng của hai
người."
"Nếu như ta không gặp phải chuyện ngoài ý muốn như lần này, ngươi cũng dự
định làm như thế? Dù sao ngươi cũng muốn thăng chức, phương pháp tốt nhất
là để cho cô ta mang thai?"
"Loại giả thiết này không có ý nghĩa, chưa kể, ngài cảm thấy ta sẽ là người như
vậy sao?"
"Ngươi không phải, nếu như ngươi là người như vậy, ngươi là sẽ không nguyện
ý tự mình dẫn đội xuống hang động."
"Ngài nói rất đúng, ta đối với phương diện này, thật ra cũng không quá quan
trọng, chức vị cao thấp cái gì cũng không ảnh hưởng đến việc ta ra sức phục vụ
cho Trật Tự."
"Nhưng cũng không mâu thuẫn." Marvalho gõ gõ tấm danh thiếp trong tay,
"Một số thời điểm khi ta đứng trước mặt ngươi, ta có thể cảm nhận được một
loại áp lực, ngươi biết không?"
"Áp lực?"
"Lúc đối mặt người khác, ta sẽ có ưu thế trên tâm lý, nhưng lúc đối mặt với
ngươi, có đôi khi ta sẽ cảm thấy có chút yếu thế, cái này không nên, ngươi cũng
biết thân phận của ta mà."
Đó là bởi vì ngươi cũng không biết thân phận của ta.
Karen không có tiếp lời, tiếp tục uống nước.
Marvalho hất danh thiếp lên, bay vào trong túi áo thần bào treo ở đằng xa.
"Nếu như chuyện ngoài ý muốn lần này xảy ra theo phương thức khác, ta cũng
sẽ hoài nghi có phải do ngươi hoặc là ngươi phái người cố ý tạo ra hay không."
"Ngài đang nói bậy, còn có, lần ngoài ý muốn này chẳng lẽ có nguyên nhân gì
sao?"
"Có, ta nói với ngươi, chuyện này thật ra là cơ mật tối cao, nhưng chắc là không
gạt được ngươi, phía trên bây giờ cũng đã lan truyền, lấy thân phận và địa vị
của ngươi thì sau một khoảng thời gian nữa cũng sẽ biết.
Trong khoảng thời gian ngươi dưỡng thương, trụ sở của Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất và
rất nhiều bí cảnh trong Thần Giáo, đều phát sinh dị động.
Có người nói, đây dấu hiệu cho thấy Thần Trật Tự của chúng ta sắp trở về.
Ha ha, hiện tại đoán chừng những Thần Giáo chính thống khác chắn hẳn là đều
đang tiêu hóa tin tức này, bọn hắn chắc chắn đang vô cùng tuyệt vọng
Thần Giáo đứng đầu bây giờ, lại phối hợp với bá chủ của kỷ nguyên trước trở
về.
Nếu như xem khoảng thời gian kế tiếp là một kỷ nguyên mới, vậy tất nhiên đó
sẽ là kỷ nguyên Trật Tự."