Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừm?"

Lúc này, Karen đang gọi đám người của Lão Saman đen mặt nạ vào nhà phụ

khiêng đồ ra, chợt nghe câu nói này của bà ngoại, giật nảy mình, vội vàng nói,

"Bà ở nhà cùng ông ngoại, chờ chúng cháu khải hoàn trở về là được."

Ánh mắt của phu nhân Đường Lệ đảo qua những người đeo mặt nạ khiêng đồ

vào nhà, lại nhạy bén mà bắt được chi tiết Karen nói ra "Ông ngoại" ở ngay

trước mặt bọn họ, cũng không tiếp tục nói nữa.

Chờ sau khi Karen rời đi, lúc này Deron mới xuống lầu, nhìn qua cửa sổ dõi

theo chiếc xe limousine dần dần đi xa kia.

Phu nhân Đường Lệ tức giận mà trêu chọc nói: "Cũng không biết ông đang sĩ

diện cái gì."

Deron hồi đáp: "Ngày mai lúc tuyên thệ trước khi xuất chinh, ta sẽ đến hiện

trường để tiễn nó."

"Cũng không ảnh hưởng gì đến ngày hôm nay."

"Khác chứ, sao có thể tiễn biệt hai lần."

"Ông học mấy lời ngu ngốc này từ đâu ra? Ta cho ông biết, về sau không cho

phép ông đi uống trà với mấy lão già hay lải nhải trong bộ môn bói toán kia

nữa."

"Được rồi được rồi, tất cả đều nghe theo lời bà."

"Đúng rồi, ông có ấn tượng gì với mấy thuộc hạ bên cạnh Karen vào khiêng đồ

ra khi nãy không?"

"Bà à, bà hỏi mấy lời này, ta cũng không chung hệ thống với nó, chưa kể, ta

cũng không quản được nó, không, bây giờ là nó quản lý ta, sao ta quen biết

thuộc hạ của nó được, mà, có vấn để gì sao?"

Phu nhân Đường Lệ lắc đầu:

"Không, không có."

Không có linh hồn

...

Trở lại văn phòng, Wilker ôm một cái hộp gỗ tinh xảo màu đen đi đến: "Trưởng

khu, đây là món quà mà Người Cầm Roi tặng.”

"Người Cầm Roi tặng? Thứ gì vậy."

"Không biết, thuộc hạ còn chưa mở ra."

"Mở ra xem một chút đi, hi vọng không phải là cái răng sữa của Auggie."

Wilker mở hộp ra, bên trong là một cái thần bào.

Màu sắc của thần bào cũng không sặc sỡ, lúc đưa tay vuốt ve, chất vải cực kỳ

mềm mại, mà lại mang theo vầng sáng gợn sóng như nước.

"Trưởng khu, chất liệu này là lông của Chim Xám, một loại yêu thú rất quý giá,

trong giáo thì chỉ có những nhân vật lớn có thân phận địa vị cực cao mới có thể

có tư cách được chế tác thần bào từ loại vật liệu này, cái này, hẳn là Người Cầm

Roi lấy quyền hạn của mình mà xin cho ngài."

"Rất đắt sao?"

"Đúng vậy, cực kỳ đắt đỏ, chủ yếu là do muốn đặt làm cái này không chỉ cần bỏ

ra một cái giá rất đắt, cũng cần chức vị tương xứng."

"Vậy mặc thử một chút đi."

Với sự trợ giúp của Wilker, Karen mặc cái thần bào này lên, bên trong có thêm

vài loại trận pháp, trong đó có một loại càng đặc biệt hơn, sau khi Karen khởi

động nó, lúc này một hình chiếu của anh hiện ra, không ngừng mở rộng.

Wilker nói: "Thật đúng là thần bào được thiết kế đặc biệt cho Quân đoàn

trường, trên chiến trường thuận tiện để thuộc hạ nhìn thấy ngài ở đâu." Karen

nhẹ gật đầu, nói bổ sung: "Cũng tiện để cho kẻ địch nhìn thấy."

"Ngài đã quyết định chưa, ai trong chúng ta đi cùng ngài ra tiền tuyến?"

"Quyết định rồi, không mang theo ai cả, chuyện trong nhà, còn phải cần các

ngươi điều khiển.”

"Thế nhưng bên người ngài dù sao cũng phải có một người lo lắng chuyện sinh

hoạt hàng ngày, hay là để Healy đi cùng ngài?"

"Dẫn theo hầu gái ra chiến trường, ngươi cho rằng chúng ta là quý tộc của mấy

thế kỷ trước xuất chinh ra trận à?"

Wilker lập tức cúi đầu, ra hiệu mình lỡ lời.

Chờ đến khi Wilker rời đi, Karen ngồi xuống, vung ống tay áo của mình lên,

đầu ngón tay điểm nhẹ ở phía trên, một cái vòng nhang muỗi nhỏ màu đen bay

ra từ đầu ngón tay.

Lúc ở trong hang động ô nhiễm, Thiên Mị vì bảo vệ mình mà bị tổn thương cực

lớn, cũng may cuối cùng Karen bảo vệ được một chút còn sót lại của nó, trải

qua trong khoảng thời gian này, Thiên Mị cũng tu dưỡng lại, nhưng có lẽ là bởi

vì gần đây không có được tẩm bổ gì, có chút uể oải, không có tràn đầy sức lực

giống như lúc trước.

Vấn đề này chỉ có thể chờ đến lúc ra chiến trường rồi đi giải quyết, hoàn cảnh ở

chiến trường, tìm linh hồn thích hợp để bổ sung cho Thiên Mị nuốt cũng tương

đối dễ dàng, cũng tiện thể cho cơn đói nghiện dạo gần đây rất ngoan ngoãn

nghe lời ăn một chút.

"Thích không, chất liệu của cái thần bào này?"

Thiên Mị bay múa một vòng quanh Karen, sau đó dung nhập vào trong thần

bào, rất nhanh, nó đã trở thành "Khí linh" của cái thần bào, hình chiếu của thần

bào lại xuất hiện lần nữa, nhưng lần này lại dần dần méo mó, tạo thành hình

bóng của một đôi cánh.

"Được rồi, ngươi yên tâm ở chỗ này, ngươi đã bảo vệ ta, ta ghi nhớ trong lòng,

sẽ trả lại ngươi, yên tâm.”

Đôi cánh biến mất, tất cả trở lại bình thường.

Nhưng thần bào tựa như trở nên thoải mái và dễ chịu hơn trước một chút, đây

chính là tác dụng mà Thiên Mị mang đến.

Karen cầm ống nói lên, bấm điện thoại, sau một hồi chuyển tiếp, bên phía đầu

dây truyền đến giọng nói của Miegel.

"Ngài Quân đoàn trưởng đã nhận được món quà chưa?"

"Đã nhận được, ta muốn cảm ơn Người Cầm Roi."

"Người Cầm Roi nói, không cần cố ý cảm ơn, mặt khác, ngài phải chăm sóc tốt

cho người kia."

"Được rồi, ta đã biết."

"Chúc ngài thuận lợi, chúng ta chờ tin chiến thắng từ ngài."

"Cảm ơn.”

Cúp điện thoại, phía ngoài có tiếng gõ cửa.

"Vào đi."

Dinah mặc áo giáp bước đến, sau lưng còn có Auggie đi theo.

"Thưa Đoàn trưởng, ngài tìm ta có dặn dò gì?”

Karen không vội vã trả lời, mà là trước hết nhìn về phía Auggie sau lưng cô,

hỏi: "Auggie cũng đi cùng ngươi sao?"

Auggie đáp lời: "Đêm nay ta sẽ trở về."

Nhiệm vụ bảo vệ của Auggie sẽ kết thúc vào đêm nay, hiển nhiên, Người Cầm

Roi không có ý định để vật cưỡi của mình ra đến chiến trường để bảo vệ.

"Nếu như ta nhìn thấy mẹ của ngươi, ta sẽ thay ngươi vấn an bà ta."

Auggie sửng sốt một chút, cô ta không nghĩ tới Karen sẽ nói chuyện với mình

một cách đứng đắn như vậy, lúc này có cảm giác mình được xem trọng:

"Được rồi, cảm ơn."

Lúc này Karen mới nhìn về phía Dinah, nói: "Không phải ngươi đi tìm ta để

được ưu đãi sao, bây giờ bên cạnh ta còn thiếu một cái quan hầu, ngươi làm đi."

Dinah mở to hai mắt: "Ngài gọi cái này là ưu đãi?"

Quan hầu không phải là người chăm lo sinh hoạt thường ngày của Karen sao!

"Không phải sao?"

Dinah tức giận nói: "Ta cần một lời giải thích."

"Ngươi muốn nghe lời nói thật hay là giả?"

"Cả hai."

"Lời thật đó là thân phận của ngươi rốt cuộc vẫn có chút mẫn cảm, ở bên cạnh

ta có thể bảo đảm an toàn của ngươi; còn giả thì là, ở bên cạnh ta thì ngươi có

thể cùng ta tham gia tất cả hội nghị tác chiến, có thể được rèn luyện tốt hơn."

"Thưa Đoàn trưởng, ta là chiến sĩ Trật Tự!"

"Điều thứ nhất, dòng thứ hai trong Quy tắc của Kỵ Sĩ Đoàn Trật Tự là gì?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK