Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh tượng chân thực, để cho nội tâm người ta run rẩy.

Từng thần quan đồng nghiệp, trưởng bối, bạn bè, bọn họ hoặc là không còn mắt

hoặc trước ngực có một cái lỗ lớn hoặc thậm chí cái cổ nằm sai vị trí, lúc nói

chuyện thì thật ra đang xoay lưng về phía ngươi;

Tất cả mọi thứ đều quá mức tinh tế và hợp logic, vốn tất cả những cảnh tượng

không chân thực có thể được gọi là huyễn cảnh, nhưng tất cả những gì Karen

vừa thấy lúc này, cái từ "Huyễn cảnh" vốn cũng chẳng còn đủ để bao hàm nó.

Nếu như không phải là mình vừa “bước ra" từ trong hang động, nếu không phải

mình đang gặp phải bất cứ chuyện gì quỷ dị có liên quan đến ô nhiễm Thần

tính, thì mình vốn cũng không nhạy cảm;

Nếu như mình tỉnh lại sau giấc ngủ đẩy ra cửa sổ rồi trực tiếp tiến "Nơi này", thì

cũng không cảm thấy có chút chuẩn bị và chần chờ nào.

Đồng thời, xem như có gặp phải chi tiết gượng gạo không liên quan, trên điều

kiện tiên quyết là phải có sẵn sự hoài nghi, nếu không thì ngươi vẫn không cách

nào nắm bắt được chi tiết hư giả trong cái thế giới này.

Nếu không có ông nội bảo vệ mình, không có hệ thống tín ngưỡng gia tộc

Inmerais chúc phúc vào thời điểm quan trọng, Karen đã chìm sâu vào trong giả

tượng.

Đương nhiên, cái cảnh tượng hư giả này cũng sẽ không kéo dài quá lâu, nhưng

đủ để nó hoàn thành xong mục đích.

Ví như … kia quyển bút ký nguyên lý kia, sắp bị giao vào tay hai vị thần quan

Trật Tự đã chết đi, mà bọn họ bây giờ chính là sự hóa thân của vùng đất ô

nhiễm Thần tính này.

Nồng độ bên trong vốn là co rút lại, ô nhiễm cũng không xem như cực đoan,

nhóm người mình mặc dù trải qua một chút khó khăn trắc trở, nhưng vẫn thành

công hoàn thành mục tiêu, nhưng nếu như, tất cả đều là ý định của vùng đất ô

nhiễm Thần tính này?

Hai quyển bút ký Nguyên Lý ở trong phòng thí nghiệm vốn là một vấn đề nan

giải đối với Trật Tự Thần Giáo trong việc phong ấn nơi này vĩnh viễn;

Nhưng kia hai quyển bút ký kia bị phong ấn ở phía trên tế đàn, có lẽ ô nhiễm ở

đây muốn thâm nhập vào chúng, cũng tương đối khó, hoặc là nói là cần một

khoảng thời gian dài dằng dặc;

Có khả năng rằng, vùng đất ô nhiễm này vốn cố ý để nhóm người của mình làm

nhân viên chuyển phát nhanh một lần?

Thế nhưng mà Kevin rõ ràng nói cho mình, ô nhiễm Thần tính, cũng không tồn

tại ý chí cá thể trên ý nghĩa truyền thống.

Nhưng nếu như đây là ý chí quần thể mà lời nói, có phải là hơi quá tinh tế rồi

không?

Hay là,

Điều mà Kevin nói và thứ mình quan sát được, đều là đúng?

Ô nhiễm Thần tính vốn là không có ý chí, ô nhiễm trước mắt mình là có ý chí,

nhìn như là một sự mâu thuẫn, nhưng còn có một khả năng khác dung hòa cả

hai…

Thần, vẫn chưa chết!

Thí nghiệm, có lẽ cũng không giống như những gì mà nó thể hiện ra bên ngoài,

nó có lẽ cũng không thất bại, mà là thành công!

Như vậy hiện tại,

Nó đang muốn rời khỏi nơi này sao?

Mồ hôi lạnh, thấm ra trên trán Karen, những nơi vô chủ mặc dù đều nguy hiểm

nhưng sẽ có một giới hạn, ngươi ít nhất có thể thử liều mạng và trông chờ vào

vận may, nhưng nếu như ở nơi này có một ý chí có thể điều khiển tất cả:

Vậy mọi hành động của mình và mọi người, đều chỉ là một trò chơi dưới mắt

của nó.

Karen rút thanh kiếm Diamance ra, anh lấy tốc độ nhanh nhất mà phóng tới chỗ

Nicole và Anlans, bút ký Nguyên Lý, tuyệt đối không thể giao ra.

Nó, có lẽ đang muốn lợi dụng sức mạnh của hai món Thần khí, phá vỡ phong ấn

để thoát ra ngoài!

Nhưng mà, khi Karen triển khai hành động với một phương thức không phù hợp

với logic, làn gió xung quanh, cứ như đang bắt đầu trở nên đậm đặc hơn.

Nếu như nói mình lúc trước là một trong các diễn viên trên sân khấu, như vậy

thì mình bây giờ chính là một kẻ quấy rối lao lên trên sân khấu.

Có một nguồn sức mạnh, hoặc có thể gọi là quy tắc, đang tiến hành bài xích

Karen.

Karen cúi đầu xuống, phát hiện dưới chân mình xuất hiện một cái ô vuông, mà

vô số ô vuông đang tiến hành khuếch tán ra ngoài, một cái ô nối tiếp một ô, lít

nha lít nhít, không nhìn thấy bờ bến;

Là bàn cờ sao

Thì ra tất cả những thứ này là bàn cờ của Thần Mê Hoặc đang quấy phá.

Cái này từ khía cạnh nào đó đã chứng minh, có một thứ gì đó đang điều khiển

bàn cờ này.

Bốn phía xung quanh cũng bắt đầu méo mó, ánh sáng và hình ảnh vào lúc này

đang nhanh chóng biến hóa theo quy tắc, giống như là một bộ phim đang phát,

bị ấn nút tăng tốc.

Nhưng đây không phải nhằm vào Karen, mà là nhằm vào những người còn chưa

đi ra khỏi bộ phim mà còn xem nó là “Thế giới thật” kia.

Hành vi của Karen, sẽ bị tiến hành tái "Suy diễn" một lần nữa, anh thậm chí có

lẽ sẽ không còn là "Karen", mà hình ảnh của Karen có lẽ còn đang đứng ở chỗ

của Kumut, thăm hỏi ân cần với những nhân vật lớn khác.

Mục đích làm như vậy rất đơn giản, chải vuốt lại những hành vi bất thường trở

thành hành vi bình thường rồi lại tiến hành dẫn dắt.

Karen trong nháy mắt đã thấy rõ ý đồ của bàn cờ này, nhưng anh bây giờ cũng

không cách nào đi loại trừ “góc nhìn” của những người khác.

Lúc này, khoảng cách giữa Karen đến Anlans, Nicole, tổng cộng có sáu người

đồng đội, nói cách khác, trên đường Karen lao đến, sáu người bọn họ, có thể bị

"Tẩy não" để ngăn chặn mình, theo thứ tự là Philomena, Richard, Ventura,

Muri, Leon và Neo.

Những người khác thì ở cách xa hơn, chỉ cần tốc độ của mình không bị hạ thấp,

bọn họ cũng không có cơ hội để ra tay với mình, ít nhất là như thế trong lúc

mình đi cầm lại bút ký Nguyên Lý.

Karen đã chuẩn bị sẵn sẽ bị những người khác ngăn cản, bởi vì nếu như không

phải "Dis" bỗng nhiên đổi mặt, mình vốn cũng không có cách nào loại trừ sự

lừa dối của bàn cờ nào, cho nên anh cũng không cảm thấy những người khác có

thể nhận ra mình.

Tiếp theo việc mình cần làm đó là tránh khỏi sự ngăn cản của họ, còn không thể

thật sự tổn thương đến bọn họ....

"Bà nội ta đến lúc đó sẽ đưa bữa ăn cách ly đến cho chúng ta, đến lúc đó chắc

chắn sẽ có một phần cho cô."

Philomena đáp lời nói: "Ngươi là cháu trai của bà ta, ta cũng không phải."

"Không, cô hiểu lầm rồi, bà nội sẽ đưa cho Karen, sau đó thuận tiện mang một

phần đến cho ta và cô, nói không chừng còn là đồ ăn rẻ tiền hơn."

"Ngươi không ghen ghét với Karen sao?"

"Ghen ghét? Cô có ghen ghét Karen sao?"

Philomena lắc đầu.

"Cho nên, ta sao có thể ghen ghét với người giống như anh trai của mình, haha."

Anh trai?

Thật ra đúng là anh họ của ngươi đấy

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK