đấy."
Nghe nói như thế thì Kevin nằm trên đất ở bên cạnh không nhịn được mà liếc
mắt.
Nếu còn ăn nữa, cái bụng của nó thật sự sẽ nổ tung, hết lần này tới lần khác con
mèo này còn thích nói là lời Karen dạy bảo, không được lãng phí đồ ăn.
Đúng lúc này, phía trước xuất hiện một đoàn tuần hành, trong đoàn có người tóc
tím cũng có người Maclay, tất cả bọn họ đều ăn mặc rất chỉnh chu, coi như
không mặc âu phục, quần áo cũng sẽ rất chỉnh tề.
Bọn họ giơ băng rôn tuyên truyền, hô hào khẩu hiệu, trên mặt nở nụ cười rực rỡ,
có sự khác biệt rõ ràng với những đoàn người tuần hành thường thấy ở thành
phố York.
"A, là hoạt động tuần hành cả nước của ngài Luther đã bắt đầu." Healy nói, cô
cũng là người tóc tím.
Kevin nằm dưới đất nghiêng đầu chó nhìn xem một cảnh này, khẽ nhíu mày, nó
là một con chó thích đọc báo, cho nên cũng không lạ lẫm với gương mặt của
Luther thường hay xuất hiện trên Tuần Báo Trật Tự.
Pall thì nhắc nhở: "Người trong nhà ngươi có tham gia không?"
"Em trai ta vốn là người ủng hộ ngài Luther, nhưng ta nghe theo đề nghị của
thiếu gia Karen, bảo nó chăm chỉ học tập, bây giờ chắc là nó đang ở trong nhà,
cha mẹ sẽ trông chừng nó."
Thật ra em trai Healy có thể ngoan ngoãn nghe lời như vậy, cũng là bởi vì trong
sự kiện xung đột trước đây, Karen phái Alfred cứu được cả nhà họ, hiện tại cả
nhà bọn họ đều dựa vào Karen mà sống, tự nhiên không còn dám làm mấy
chuyện nhiệt huyệt đứng lên như thế này.
Đương nhiên, Karen cũng không có hứng thú đi giội tắt nhiệt huyết của người
tuổi trẻ để đi làm một người vì tư lợi cá nhân, nhưng thái độ của Karen chính
là... “Ngươi có thể tiếp tục, cả nhà các ngươi cũng có thể tiếp tục, nhưng chớ hi
vọng lần tiếp theo ta lại phái người đi cứu các ngươi."
Đài diễn thuyết mới được dựng lên, Luther đã đứng ở trên, microphone cũng
được đặt sẵn, hắn sắp bắt đầu buổi diễn thuyết hôm nay, buổi chiều còn phải
đến thành phố Tang Phổ, tranh thủ bắt đầu buổi diễn thuyết thứ hai ở thành phố
Tang Phổ vào lúc hoàng hôn.
Cuộc vận động nhân quyền cho người tóc tím trên khắp Wien, chính thức bắt
đầu vào hôm nay.
Kevin giống như là cảm ứng được cái gì, bỗng nhiên đứng người lên, sủa với
Pall: "Gâu gâu gâu!"
"Làm sao vậy chó ngu?" Pall hỏi.
Kevin không phải đang "Nói chuyện", mà là cảm giác bực bội không biết từ đâu
đến để nó sủa loạn, nhưng cho dù là nó, hiện tại cũng tạm thời không có tìm
thấy nguyên nhân làm mình bất an, cái này từ trước đến nay vô cùng hiếm thấy.
Pall thấy thế cũng không hỏi nữa, mà là nói với Connor:
"Đi, chúng ta về nhà thôi, meo."
…
"Bảo chúng ta về nhà?"
Karen nhìn xem con quạ đen trong tay này, quạ đen truyền tin có phân chia cấp
bậc, mà quạ đen mà mình nhận được bây giờ, là thuộc về tin tức có cập bậc cao
nhất trong Đòn Roi Kỷ Luật, nghĩ rằng sự việc vô cùng nghiêm trọng.
"Ở chỗ của ta cũng có một con." Neo ngồi đối diện Karen cũng bắt lấy một con
quạ đen tìm mình, "Bảo chúng ta lập tức trở về nhà."
"Có phải giống như lần trước không, trong lúc bọn hắn đang làm thí nghiệm,
chúng ta nhất định phải lặng im?" Karen hỏi.
"Có chút không giống, nếu như là lặng im lời nói, trực tiếp ghi vào trong quạ
đen là được, cái này nhìn giống như là để chúng ta trở về chủ trì nhiệm vụ gì.
Sous đã rời chức, Gaspol còn không chính thức kế nhiệm, trên lý luận mà nói,
hiện tại người phụ trách tối cao ở Đòn Roi Kỷ Luật của đại khu này theo pháp
lý, là cậu đấy, Karen."
"Vậy chúng ta trở về đi."
"Ừm, trở về đi."
Karen và Neo đứng dậy, bọn họ vừa mới dùng xong bữa sáng trong quán cà phê
nhỏ này, vị trí ngồi ở cạnh cửa sổ, có thể trông thấy cổng khách sạn mà Luther
đang ở.
Lúc ra ngoài lên xe, vừa trông thấy Luther đi ra từ trong khách sạn, những
người ủng hộ chung quanh bắt đầu tụ tập, chuẩn bị cho buổi diễn thuyết cuối
cùng ở thành phố York vào sáng hôm nay.
Xem ra, chuyện này không có cách nào tiếp tục cùng can thiệp.
Neo mở miệng nói: “Một khẩu súng săn, đến lúc đó sẽ lấy mạng của hắn, dự
định của cái tên mà ta theo dõi kia, hắn thật ngu xuẩn.”
“Ừ.”
Mặc dù là người của chính phủ Wien bày kế cho cuộc ám sát này, nhưng rất rõ
ràng, chờ sau khi ám sát xong, sát thủ chắc chắn không sống nổi, nhất định sẽ
tìm biện pháp để cho hắn chết nhanh một chút.
“Cho nên, cậu rốt cuộc dự tính thế nào, chúng ta cũng không ngăn cản à?” Neo
hỏi.
“Ngài đang mong chờ ta làm cái gì?”
“Đúng vậy, cậu quên lần trước chúng ta bị Nguyên Lý Thần Giáo điều khiển bộ
giáp kia đuổi giết sao? Bây giờ chúng ta mạnh hơn lúc trước, không thể trút
giận để lấy lại danh dự à?”
“Ngài ngây thơ như vậy à?”
“Bộ giáp kia giá trị không ít phiếu điểm đấy, xóa đi ký hiệu, có thể đem ra chợ
đen bán, để ta tới phụ trách vận hành, cam đoan tang vật sẽ được tiêu thụ an
toàn.”
“Có chút trưởng thành hơn đấy.”
“Ha ha ha, nhưng mà, cậu thật sự không có ý định làm cái gì sao? Không phải
cậu nói, những chuyện mà bọn hắn làm bây giờ, vi phạm nghiêm trọng đến giáo
nghĩa của Trật Tự sao?”
Nếu như bài trừ một nghịch lý là Thần Trật Tự, như vậy thứ mà giáo nghĩa của
Trật Tự Thần Giáo đề ra hẳn là một cái thế giới vô thần, chỉ khi không có thần
can thiệp, thế giới này mới có thể do nhân loại quyết định sẽ phát triển như thế
nào.
Nhưng bây giờ, bọn hắn lại bắt đầu tạo thần.
Karen thở dài, nói: “Ta đang lo lắng, chúng ta tùy tiện ra tay, sẽ dẫn đến tình
hình phát triển vượt ngoài sự khống chế.”
Cái bộ môn cao cấp độc lập kia tất nhiên đã dám làm thí nghiệm như vậy ở
Wien, vậy cũng đã chuẩn bị kế hoạch đối phó khi bị quấy nhiễu, cũng như lần
trước mình và Neo bị bộ giáp kia truy sát.
Nhưng bây giờ, vị trí của bọn họ không giống trước, trên người cũng có nhiều
thứ hơn, nếu thật sự muốn quyết tâm đi quấy nhiễu, xác suất thành công thật sự
không thấp.
Karen xoay vô lăng:
“Ta sợ nếu chúng ta can thiệp, sẽ khiến cho thiên tai xảy ra.”
Nghe đến đó, Neo cũng không nói chuyện.
Có rất nhiều chuyện, hắn cảm thấy sẽ chơi vui, vậy hắn sẽ đi chơi, nếu như là ở
những chỗ khác, thiên tai cũng là một trò rất vui.
Nhưng hắn là người Wien...