Miegel đưa báo cáo đã được hắn sửa chữa cho Karen, phần báo cáo này sau khi
đưa lên sẽ trở thành phiên bản nguyên thuỷ của sự kiện này.
Karen đưa tay nhận lấy, bắt đầu xem xét.
Ừm, sửa chữa rất không tệ, Karen thật sự cảm thấy, thư ký trưởng Miegel không
đi làm đạo diễn sản xuất phim về chủ đề tông giáo thì thật là đáng tiếc.
Từ khâu chuẩn bị, làm nền, rồi diễn biến và kết quả, thể hiện sự đoàn kết và hợp
tác từ phía Đòn Roi Kỷ Luật, đây không phải là ai cũng đến để thò một chân
vào, mà là khe hở nhỏ cỡ cái ngón chân cũng không bỏ qua.
Nhưng mà cái này cũng giúp Karen giải quyết tốt đẹp vấn đề "Rửa công trạng".
Miegel lưu ý đến sự biến hoá biểu cảm trên mặt Karen, trong lòng của hắn có
chút thấp thỏm và áy náy.
Mình từng giúp Karen thiết lập quan hệ, nhưng chân trước vừa dìu dắt, chân sau
đã tới nhà đòi nợ, làm như vậy cũng khó tránh khỏi có chút quá khó coi, đương
nhiên, chủ yếu là do vị này lập công quá nhanh.
"Báo cáo rất tốt, thư ký trưởng vất vả rồi."
"Trưởng khu Karen có ý kiến gì sao?"
"Không có, ta sẽ ký tên lên trên bản báo cáo này, bây giờ ta sẽ đi đóng dấu
trước."
"Được rồi, cảm ơn."
"Giữa chúng ta, không cần phải nói lời này.”
Bởi vì, ta vẫn là người kiếm được nhiều lợi ích hơn, đợi sau này khi Đoàn dân
binh của Neo trộm mộ, buôn lậu, cướp bóc, rửa phiếu điểm thì cũng có thể bị
Đòn Roi Kỷ Luật tiêu hóa thậm chí là xác thực.
Vốn là cái sự kiện này còn phải hơi chú ý ảnh hưởng một chút, bây giờ Karen
cũng có thể che giấu, nhưng cũng có giới hạn, bây giờ thì tốt rồi, về sau cho dù
có người phát hiện, cũng không dám báo cáo hoặc là ngăn cản, bởi vì từ bên
ngoài nhìn vào, chuyện này không phải là do một mình Trưởng khu của đại khu
thành phố York làm, ở phía sau là Người Cầm Roi.
Mà người đứng sau Người Cầm Roi lại là Đại tế tự, cho nên cái hoạt động cướp
bóc trộm mộ vốn thuộc về đại khu thành phố York lại lập tức biến thành Đại tế
tự đứng phía sau màn chủ trì, nói không chừng còn có thể bị giải nghĩa thành
đang đào tận gốc, trốc tận rễ nền móng của Hoang Mạc Thần Giáo, không chỉ
sẽ không có người ngăn cản báo cáo, ngược lại còn chủ động phối hợp.
Sau khi làm xong, Miegel rời đi, hắn muốn đến cao ốc giáo vụ rồi dịch chuyển
về đại khu Dinger, tự mình đưa báo cáo lên cho Người Cầm Roi, rồi ở bên cạnh
tiến hành trần thuật bổ sung.
Thật ra thì sử dụng trận pháp truyền tin sẽ có hiệu suất cao hơn, nhưng là người,
đều có nhu cầu thể hiện của bản thân mình.
Chỉ có điều lần này Miegel rời khỏi, trái lại là bỏ Dinah và Auggie ở lại chỗ của
Karen.
Đêm nay Karen vốn cũng không có ý định trở về ký túc xá ngủ, dù sao trong
văn phòng cũng có phòng nghỉ, nhưng lúc bảy giờ tối, Leon đến, đưa lên cho
Karen một bản báo cáo.
Bản báo cáo này là do Đòn Roi Kỷ Luật ở đại khu khác đưa đến, bọn họ điều tra
được ở khu vực của mình có một tổ chức sát thủ đang mưu đồ bí mật tổ chức
ám sát Karen.
Thật ra thì cái này cũng chẳng phải là việc gì lớn lao, dù sao thì Karen đã sớm
quen rồi, đặt ở quá khứ, những báo cáo về chuyện này cũng sẽ không được đưa
đến trước mặt Karen, đám người Wilker tự xử lý là được rồi.
Nhưng lần này cụ thể và cũng càng chi tiết hơn, bởi vì người gửi bản báo cáo
này tới là Bộ trưởng của Đòn Roi Kỷ Luật đại khu bên cạnh, là một trong những
người từng được Karen cứu ra lúc ở sa mạc.
Vị này ra sức phái người nội ứng, điều tra, thế mà thật sự tìm được manh mối,
là một hội sát thủ, xem như một cái môi giới, mà trong ngành sát thủ, cái tổ
chức môi giới này vẫn khá cấp thấp, nhưng đằng sau còn có một cái hội sát thủ
khác treo thưởng nhiệm vụ ám sát, cấp bậc cao hơn một chút.
Ừm, một nhà môi giới tuyên bố nhiệm vụ cho một bên môi giới khác, đây cũng
là vì "Rửa", rửa sạch quan hệ và nghi ngờ.
Chưa kể ở phía sau cái hội sát thủ này, phía sau nó, hẳn là còn có một bên môi
giới nữa …
Cái này cũng trách không được tại sao những vụ ám sát mình, phần lớn đều bị
phát hiện rồi chặn lại, một phần nhỏ ra tay với mình, nhưng cũng được giải
quyết rất dễ dàng.
Sau từng cấp phân nhánh này, một trăm nghìn phiếu điểm của người thật sự
muốn giết mình đưa ra, đến cuối cùng rơi vào trong tay sát thủ, có còn được ba
nghìn hay không?
Ba nghìn phiếu điểm, cho dù là Neo đang ngồi trên sân thượng, cũng sẽ không
thèm nhìn nó nhiều hơn một chút.
Karen vốn là muốn đặt cái bản báo cáo này xuống, thuận tay viết cho vị Bộ
trưởng kia một bức thư cảm ơn, nhưng do dự một chút, cười cười:
"Dù sao thì bây giờ cũng không có việc gì.”
Leon hỏi: "Trưởng khu, ngài là đang chuẩn bị...”
"Vị trí tọa độ đều đã điều tra ra được, vậy thì đi chào hỏi thôi, tránh để bọn hắn
lại phí sức suy tư làm sao để ám sát ta, ta tới cửa để gặp bọn hắn."
"Trưởng khu, để ta đi điều động nhân lực.”
"Không cần, Đoàn dân binh đã điều đi rất nhiều nhân lực ở đại khu, hiện tại
mặc dù công việc cũng không có bị trì hoãn, nhưng hầu như ngày nghỉ của mọi
người đều đã bị huỷ bỏ, không cẩn gọi người, trong nhà vừa lúc có."
Karen thừa nhận, mình là bị tin chiến thắng mà hôm nay Neo truyền về kích
thích, nghĩ đến Neo dẫn một Đoàn dân binh ở trên Hoang Mạc chơi vui như
vậy, mình lại cứ luôn ngồi trong phòng làm việc tham dự hội nghị không ngừng,
cuối cùng cũng sẽ cảm thấy có chút khó chịu, tìm một phương thức để bù đắp,
áp lực cuộc sống cần bản thân tự điều hoà.
Mặt khác chính là một phẩn công lao, dù sao cũng phải nghĩ biện pháp để cố
gắng phóng đại hoá lợi ích từ nó, quá ngoan cũng không tốt, trẻ con biết khóc
mới có kẹo ăn.
"Ngài là đang dự định tự mình ra tay sao?"
"Ừm, thông báo cho Alfred và Wilker một chút, trong khoảng thời gian này các
ngươi cũng bề bộn nhiều việc, chúng ta ra ngoài làm cái chuyện nhỏ này đi."
"Được rồi, ta đi thôi."
Karen về tới ký túc xá, mở cửa, Auggie mặc một bộ váy dài nằm trên ghế sa lon
bên cạnh, cái đùi nở nang kia, chân của Băng Sương Cự Long, cũng giống như
tuyết mà trắng nõn.
Trông thấy Karen vào đến, Auggie lặng lẽ hé mắt một chút, sau đó khép kín lại.
"Trở về rồi à."
Connor vừa lúc đi ra từ trong phòng tắm, cô bé vừa tỉnh ngủ, rửa mặt xong, lại
hỏi:
"Có ăn bữa khuya chưa, ta lấy đồ cho ngươi ăn."