Neo mặc trên người một bộ quần áo lao công mà đổ rác thải từ trong thùng lên
trên xe.
Lúc này, Karen xuất hiện ở bên cạnh xe.
Neo nhìn thấy, chỉ chỉ vào mặt mình, hỏi: "Cậu có phải sẽ cảm thấy ta đang có
bệnh hay không, bởi vì ta bỗng nhiên muốn làm vài việc giúp ích cho thành phố
này, cho nên tự nhiên dùng tiền để cho một tổ công nhân vệ sinh đi nghỉ ngơi,
còn ta thì tự mình ra làm, dọn dẹp rác rưởi của năm con phố, bắt đầu từ tối hôm
qua cho đến bây giờ, ta gần như bận rộn chưa hề ngơi tay."
Karen lắc đầu.
"Cậu thế mà không cảm thấy ta có bệnh? Rõ ràng bây giờ trong bộ môn có
nhiều chuyện bận rộn như vậy, người chủ nhiệm này như ta lại không làm việc
mà chạy đến đây làm công nhân thu gom rác, ngay cả bản thân ta còn cảm thấy
ta có bệnh rồi."
Ngay sau đó, Neo nhíu nhíu mày, tiếp tục nói: "Cho nên, ta đoán không sai, là
do việc Bernie trị liệu gây ra ảnh hưởng?"
Karen nhẹ gật đầu, đem việc của Dây Leo Ai Thán kể lại cho Neo.
"Mẹ nó!" Neo vứt cái thùng rác qua một bên, "Xem ra vậy thì sau này không thể
để cho bộ trưởng trị liệu cho chúng ta, trị liệu hiệu quả tốt thì có tốt, nhưng ta
cũng không muốn mỗi lần trị liệu xong thì ta còn phải chạy tới đây quét đường
làm công ích, điều càng đáng sợ hơn đó chính là, ta rõ ràng đã quét suốt cả một
đêm thêm một buổi sáng, con mẹ nó thế mà vẫn còn có chút chưa thỏa mãn
chứ!"
Karen xuất hiện ở phía trên xe rác.
"Ai ai ai, cậu lên lên đó làm gì, nơi này vừa dơ vừa thối, cậu tránh xa một chút,
trong bộ môn vốn cũng không có chuyện gì gấp gáp, ta cảm thấy quét đến ban
đêm thì ta sẽ dễ chịu lại rồi kết thúc."
Karen bắt lấy một cái xẻng, dùng sức xúc vài lần vào đống rác, rất nhanh, phía
dưới đống rác hiện ra thi thể, rất nhiều thi thể, ở cổ đều có dấu vết răng nanh
đâm vào.
Rất hiển nhiên rằng, Neo bị kích thích không chỉ có một mặt của Ánh Sáng mà
còn có một mặt của Dị Ma Khát Máu.
"Ha ha, tò mò như vậy để làm gì chứ, lại bị cậu phát hiện." Neo có chút bất đắc
dĩ nói, "Đây đều là thành viên của mấy băng nhóm xã hội đen trong thành phố,
bình thường sẽ làm mấy việc như lừa buôn người, cướp bóc giết người, buôn
bán dược phẩm gây nghiện vi phạm lệnh cấm, cũng toàn là rác rưởi nên ta sẵn
tay dọn dẹp bọn chúng luôn.
Ta tin tưởng chắc chắn rằng thành phố hôm nay sạch sẽ hơn ngày hôm qua
không ít."
Karen nhẹ gật đầu, công nhận cách nói này của Neo.
"A, không đúng, theo lý thuyết thì trên người cậu mang nhiều thứ hơn ta, vì cái
gì mà cậu lại khôi phục nhanh như vậy?"
"Nó kích thích cơn đói của ta ra, tối hôm qua ta chống lại nó suốt cả một đêm."
"Vậy cũng rất tốt, cũng giống như tác dụng của thuốc vậy, phát tán nhanh, ngủ
một giấc là ổn, đúng rồi, cậu đã nghĩ làm sao hành hình Vicole hay chưa?"
"Đã hành hình."
"Cậu làm rồi? Vậy cũng được, chờ sau khi trở về thì thức tỉnh lại một lần nữa
rồi thêm vài trò mới cho phong phú hơn."
"Đã biến thành bụi."
Neo sửng sốt một chút, nói: "Mẹ nó!"
Lập tức, Neo vừa cầm xẻng xúc rác vừa nói: "Giai đoạn điều tra tiếp theo có
thuận lợi hay không?"
"Ta cảm thấy, có lẽ khi hai người chúng ta không có mặt thì hiệu suất công việc
của họ sẽ càng nhanh hơn."
"Điều này chứng minh chúng ta là lãnh đạo đúng chuẩn, có một đội ngũ tài
năng."
"Đúng vậy, không sai."
Karen cầm lên máy ảnh, hướng về phía Neo.
"Răng rắc!"
Hình ảnh Neo mặc đồ lao công cầm cái xẻng xúc rác được chụp lại, ảnh chụp
rất nhanh đã "Chạy ra" khỏi máy.
Neo bị chụp lén vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Ta thu hồi lời ta vừa rồi nói, ta cảm thấy
cậu vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nếu không thì cũng không cách nào để giải
thích vì sao cậu lại mang theo máy ảnh thuật pháp mà ra ngoài."
Karen trả lời: "Ta vốn là đang định chụp ảnh ngài dìu bà cụ qua đường, sau đó
treo ở trên bức tường vinh danh của bộ môn chúng ta."
"Ta cũng muốn đấy, nhưng đêm hôm khuya khoắt làm gì có nhiều bà cụ cần qua
đường đến như vậy!"
"Tốt, ta đi đây, ngài tiếp tục quét rác, không quấy rầy sự hăng hái của ngài nữa."
"Đừng mà, khó có được một lần team building giữa các lãnh đạo, sao có thể chỉ
chụp ta mà không chụp cậu. Đến đây, đưa máy ảnh cho ta, hai chúng ta cùng
chụp chung một tấm đi."
"Không cần."
"Cái gì mà không cần, đến đây, đưa máy ảnh cho ta, chúng ta còn chưa từng
chụp chung một tấm ảnh đấy." Neo đưa tay lấy cái máy ảnh trong tay Karen, lại
đưa tay ôm bả vai Karen, giơ máy ảnh lên, quay ngược lại về phía hai người,
"Ta bảo này, cậu cười cười lên một cái xem, nhíu mày làm cái gì."
"Trên người của ngài, rất thối."
"Bỏ qua những chi tiết này đi, vui vẻ lên một chút nào, điều chỉnh tâm trạng của
cậu một chút, cái nụ cười này quá thương mại rồi, không tốt, cười lớn hơn một
chút có được không.
Tốt,
Cứ như vậy,
Chuẩn bị,
1,2, 3..."
"Răng rắc!"
Ảnh chụp "Trôi" ra từ bên trong máy ảnh, không ngừng lật qua lật lại mà rơi
xuống trên mặt đất, vừa lúc hướng mặt trên của tấm ảnh lên.
Hai người,
Cười rất vui vẻ.