nguyện hay không cũng không cần phải giải thích ở chỗ này.
Bởi vì có những lỗ hổng một khi mở ra, giai tầng quyền quý bên trong trong thế
tục có thể có một nghìn loại phương thức để những người ở tầng lớp dưới cùng
lấy phương thức "Tự nguyện" để cống hiến cho thứ mình cần, mà lại khiến cho
người ở tầng dưới chót cảm thấy đây là vì muốn tốt cho mình mà lại chủ động
trợ giúp bọn hắn gỡ bỏ gông xiềng kiềm chế bọn hắn làm ác.
Trong kỷ nguyên trước, Thần Luân Hồi dựng nên Cánh Cổng Luân Hồi, vì để
bổ sung thêm linh hồn vào bên trong, thậm chí từng kiến cho hơn một nửa nhân
khẩu trong một quốc gia thế tục tự sát tập thể trong vòng một tuần, để bước vào
cuộc sống hoàn mỹ kiếp sau.
Bọn họ là tự nguyện sao? Bọn họ đúng là tự nguyện.
Bọn họ cho dù đến khi tự sát, trên mặt đều là nở nụ cười, sau đó bọn họ trở
thành nhóm dân bản địa đầu tiên trong Cánh Cổng Luân Hồi... Không, linh hồn
của người bình thường ở bên trong ngay cả dân bản địa cũng không tính, chỉ có
thể xem như là phân bón.
Về sau, thì Thần Trật Tự tìm tới Thần Ánh Sáng để cáo trạng hành vi của Thần
Luân Hồi, mà Thần Ánh Sáng lại chỉ đối đáp ba phải.
Các chuyên gia nghiên cứu Thần sử của giới giáo hội phần lớn đều cho rằng,
chính là do sự kiện này, đã khởi đầu cho sự khác nhau không ngừng tăng lên
giữa Trật Tự và Ánh Sáng, cuối cùng tạo thành sự cắt đứt giữa cả hai vào
khoảng thời kỳ nửa kỷ nguyên sau.
Karen mở miệng nói: "Ngươi có tội."
Nói xong, Karen khoát tay áo, ra hiệu có thể bắt người đi.
Người phụ nữ thấy thế, giống như là đã quyết tâm quyết định cái gì, lập tức hô:
"Ta muốn lập công, ta có chuyện muốn báo cáo, ta là đang làm việc cho Vực
Thẳm Thần Giáo!"
Vừa nghe đến Vực Thẳm Thần Giáo, vẻ mặt của Duck thay đổi một chút, lúc
Thẩm phán quan cấp cơ sở như ông ta đối mặt với "Sự kiện ngoại giao", vẫn là
sẽ vô thức mà cẩn trọng hơn.
Nhưng người đứng bên cạnh mình này... Thì có kinh nghiệm phong phú với trò
"Khiêu vũ" trong những việc ngoại giao.
Karen cúi đầu xuống, nhìn xem người phụ nữ quỳ trước mặt mình, hỏi: "Ngươi
là muốn dùng Vực Thẳm Thần Giáo để uy hiếp ta?"
Người phụ nữ lúc này lắc đầu, nói: "Không, ta chỉ muốn báo cáo, sở dĩ ta ở chỗ
này thu thập khí huyết, là vì hoàn thành nhiệm vụ mà Vực Thẳm Thần Giáo
giao cho."
Lúc này, Richard đứng ở phía sau đưa tay thọc vào eo của Thẩm phán quan
Duck mấy lần.
Thẩm phán quan Duck lảo đảo một cái, kém chút ngã sấp xuống về phía trước.
Richard quay đầu nhìn về phía đèn đường bên cạnh, miệng cong lên, im lặng
huýt sáo.
Thẩm phán quan Duck rốt cục ý thức tới, nói với Karen: "Bộ trưởng Karen,
không bằng chúng ta trước hết áp giải cô ta về sở thẩm phán để thẩm vấn?"
Ngay sau đó, Thẩm phán quan Duck vừa tiếp tục nói: "Chờ sau khi có kết quả
thẩm phán sơ bộ, ta sẽ trình báo cho ngài?"
Vụ án này, là do sở thẩm phán của Duck phát hiện, bây giờ lại liên lụy đến
ngoại giáo, tính chất trở nên không còn như ban đầu, nhưng mặc kệ cái sự kiện
này trong tương lai phát triển như thế nào, báo cáo kết án đầu nguồn khẳng định
là sở thẩm phán Duck.
Ý nghĩ của Richard rất đơn thuần, cậu ta là hy vọng mình dượng mình thừa dịp
Karen đang ở chỗ này, mau làm tiếp bản án, như vậy thì có thể nhanh chóng có
được công lao, không cần phải lo lắng bị cãi cọ và lấy mất.
Đây cũng là một loại... Là người nhà mình mưu phúc lợi đi.
Chỉ có điều dượng mình có chút…, đổi lại là những Thẩm phán quan khác đều
có thể ngay lập tức biết được nên làm sao để ôm đùi kiếm công lao, còn phải
cần mình ra tay nhắc nhở.
Karen đương nhiên chú ý tới điểm chi tiết nhỏ ấy, nhưng đêm nay cũng không
tệ, cảm giác cũng ngủ đủ rồi; thứ hai, quan hệ thân thích đặt ở nơi này, có thể
thuận tay giúp đỡ một tay, quả thực không có lý do gì có thể cự tuyệt, mà cái
này cũng phù hợp Điều Lệ Trật Tự, cũng không phá hư nguyên tắc.
"Ừm."
Karen nhẹ gật đầu, ngồi vào trong xe.
Thẩm phán quan Duck thì mang theo thần bộc thuộc hạ áp giải nữ dị ma kia lên
trên chiếc xe tải nhỏ đậu bên cạnh.
"Ông chủ, vị kia là bộ trưởng Karen? Trời ạ, là thật trẻ tuổi, còn trẻ hơn ta rất
nhiều nhỉ?"
"Đúng vậy, khí thế đó, ta ở trước mặt ngài ấy cũng không dám nhìn thẳng, chỉ
có thể cúi đầu."
Duck hơi lườm bọn hắn, tức giận nói: "Nhanh lái xe về, chúng ta phải nắm bắt
thời gian thẩm phán, lần này thật vất vả mới bắt được con cá lớn có thể lập công
này, chúng ta còn không cần lo lắng bị người khác cướp đi."
Richard ngồi vào trong xe khởi động máy, mở miệng nói: "Việc này, Karen, thật
xin lỗi."
"Không có việc gì."
"Ta chỉ là muốn giúp dượng ấy một chút, muốn để cho lên cao một chút, ông ấy
hiện tại đã là thẩm phán quan cấp thấp nhất, nếu còn rớt xuống thì sẽ biến thành
chuẩn Thẩm phán quan, như vậy cũng quá mất mặt.
Karen anh là không biết, cấp trên của dượng ấy, và cấp trên của cấp trên, phía
trên một hệ này nhưng thật ra là một vị Chủ giáo, trước đây phụ trách quản lý
bộ môn trận pháp đại khu, ông nội của ta mặc dù không có tâm tư đi đấu với
hắn, nhưng ông nội ta tồn tại đúng là uy hiếp hắn, coi như bản thân hắn không
nói gì, người phía dưới cũng sẽ tự giác đi hỗ trợ làm vài việc.
Cho nên sau khi dượng ấy lấy cô của ta, thật ra không có được thơm lây là bao,
ngược lại liên lụy đến nỗi luôn bị đồng nghiệp chèn ép và nhắm vào.
Hiện tại vị kia rơi đài, ông nội ta làm chủ giáo, nhưng anh cũng biết, con người
của ông nội ta không có khả năng cố ý đề bạt người nhà, ông ấy quá có nguyên
tắc.
Ta chẳng qua là cảm thấy, dượng ấy vốn là có năng lực để làm một Thẩm phán
quan ưu tú, đúng không?"
"Ừm."
"Cám ơn anh, Karen."
"Hôm nay sao bỗng dưng cậu nói nhảm nhiều vậy?"
"Ta chỉ là thấy có chút xấu hổ, dù sao thì nói như thế nào, đều xem như đang
giúp thân thích tạo quan hệ."
Karen cười cười, nhìn về phía ngoài cửa sổ xe: Ai không phải vậy chứ.