Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Vậy thì chủ nhiệm..."

"Chủ nhiệm nào? A, lúc đầu Karen sẽ bị dùng làm khăn lau, mặc dù đến bây giờ

ta cũng nghĩ thông suốt được, bọn hắn vì sao lại lựa chọn Karen để làm vật hy

sinh trong lần hành động này, giống như là khi sửa sang lỗ gà ở trên đường,

không dùng gạch đá mà là cố ý dùng đá quý vậy.

Đúng là cũng có thể đạt được hiệu quả tương tự, nhưng chi phí và cái giá phải

trả…Quá không xứng đáng.

Bây giờ mà nói, Karen cũng không cần lo lắng cho bản thân mình, cái tên chủ

nhiệm thứ hai kia đã hấp dẫn toàn bộ gió bão lên trên người của mình, dùng một

phương thức vô cùng lưu manh, nhưng cũng cực kỳ có hiệu quả.

Lúc trước Karen cũng trong tiểu đội của Neo, nhớ lúc họp ở Đảo Ám Nguyệt,

cái tiểu đội kia là phụ trách bảo vệ cho ta."

"Đúng vậy, ông nội."

"Vậy không khí trong cái tiểu đội này cũng thật không tệ, đội trưởng cũ có thể

dám buông bỏ tất cả, đứng lên ra mặt cho đội viên của mình, ta tin tưởng, Neo

hẳn là cho rằng Karen đáng giá để hắn làm như thế, ta càng tin tưởng, về sau

Karen, cũng sẽ vì cháu mà làm như vậy."

"Vì cháu..."

"Hắn sẽ." Waffron lột vỏ quả nho, đưa vào bên trong miệng mình.

"Ông nội, đừng ăn nho, cháu vừa nếm thử, cực kỳ chua."

Waffron cười lắc đầu, nói: "Lớn tuổi, hương vị bình thường ở trong miệng vốn

cũng không nếm ra được."

"Ông nội, bây giờ để cháu đưa về nghỉ ngơi nhé?"

"Không vội, còn phải đợi người."

"Ông đợi ai?"

Waffron nhìn đồng hồ treo tường trong phòng một chút: "Xem ra, thỉnh tội cực

kỳ nghiêm trọng rồi, ha ha."

Leon nghe vậy, chỉ có thể yên lặng ngồi ở bên cạnh cùng chờ.

"Cháu không có việc cần làm sao?" Waffron tò mò hỏi, "Bây giờ không phải là

thời điểm rất bận rộn sao, dù gì thì cũng lập tức bắt giữ nhiều Chủ giáo như vậy,

chỉ việc nghe bọn hắn càu nhàu cũng là một chuyện làm người ta vô cùng đau

đầu rồi."

"Nhiệm vụ của cháu, là hầu ở bên người ông, lấy lòng ông."

Lúc này Waffron lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười.

"Lấy lòng ta, về sau thì sao?"

"Không có mục tiêu cụ thể, là để lấy lòng ngài, nếu như ngài tính về nhà mà

nói, cháu cùng ngài về nhà nghỉ ngơi, mặc dù bên trong bộ bề bộn nhiều việc,

nhưng cháu chắc hẳn cũng có thể xin nghỉ."

"Chắc không phải là Karen và Neo ra lệnh này cho cháu đâu nhỉ?"

"Không phải."

"Ừm, vậy cái tiểu đội kia của cháu, tố chất thật sự cực kỳ cao, không, rất không

tệ, thế mà còn có người có thể thấy rõ ràng thế cục, hiện tại ta tin tưởng rằng

phần lớn mọi người, đều đang mơ mơ hồ hồ đây.

Cho nên, Leon, ông nội sắp xếp cho cháu vào cái tiểu đội này thật là một cái

quyết định rất sáng suốt, trong cái tiểu đội này, cháu cứ thật tâm làm việc, đừng

có tâm tư gì khác."

"Cháu biết, ông nội."

"Không, cháu phải nhớ kỹ lời mà ông nội nói với cháu, cháu biết trong một

đoàn thể nhỏ, lúc không chỉ có duy nhất một người thông minh, hậu quả của nó

là cái gì không?"

"Hậu quả?"

"Hậu quả đó là người ngu ngốc vô dụng nhất trong cái đoàn thể này, chỉ cần

thành thành thật thật làm người cho tốt ở trong tiểu đội, cũng có thể được kéo

lên không tệ."

Leon: "..."

Lúc này, cửa phòng bị gõ vang.

Leon đứng người lên đi mở cửa, trông thấy người đứng ở trước cửa là Trưởng

khu Harry, cậu ta lập tức hành lễ với Trưởng khu.

Harry cười cười với Leon, sau đó cầm theo một túi lá trà và một bình nước sôi

đi đến, nói: "Người phía dưới nói cho ta biết ngài ở chỗ này ăn cơm cùng cháu

trai, ta chắc chắn phải đến chiêu đãi một chút, ăn cơm nước trong phòng cũng

như nhau, đây là lá trà mà ta cất giữ, hương vị rất đậm, chắc là ngài thích."

Leon đi tới chuẩn bị pha trà giúp, nhưng lại trông thấy Trưởng khu Harry tự

mình làm.

Waffron dựa lưng vào sau ghế, hai tay đặt ở trên bụng, dùng một loại tư thế cực

kỳ lười biếng nhìn Harry đang pha trà, nói:

"Có thể để cho Trưởng khu tự mình pha trà cho ta..."

"Nhìn ngài nói kia, đây là việc nên làm, ta cũng không thể để ngài..."

"Xem ra là bị mắng rất thảm rồi."

Harry: "..."

Tầm mắt Waffron có chút buông xuống, tiếp tục nói: "Bị mắng vượt khỏi dự

tính của ngươi, để ngươi triệt để hoảng hồn, để cho ngươi không lo giữ thận

trọng cho thân phận của mình được."

Waffron lại ho khan hai tiếng, nhưng ý cười trên khóe miệng lại hầu như không

che giấu một chút nào:

"Lại hoặc là, là thân phận địa vị của ngươi, xuất hiện vấn đề quan trọng rồi?"

Harry sửng sốt một chút, nhưng đến cùng không có để cho nước sôi tràn ra khỏi

tách trà, sau khi ngâm trà xong, hắn ngồi xuống, thở dài, nói: "Ngài cũng nhìn

thấy, sự việc không phải do xảy ra chuyện ngoài ý muốn, náo động hơi lớn sao,

vấn đề này làm không được tốt, không ổn thỏa, bị chửi một trận cũng nên."

Waffron lắc đầu, nói: "Bọn hắn, cũng cực kỳ sợ hãi nhỉ?"

Vẻ mặt của Harry hơi chậm lại, lập tức bưng tách trà đang rất nóng lên, giả bộ

như uống nước, hỏi: "Ngài nói ai vậy?"

"Bọn hắn đấy."

Waffron giơ tay lên, hướng lên trên, chỉ chỉ.

"Ta không hiểu ý của ngài lắm."

"A, được thôi, vậy có lẽ tiếp theo ta cũng sẽ không hiểu ý của ngươi rồi, Leon,

đến, đưa ông nội về nhà đi."

"Được rồi, ông nội."

Waffron làm Đại chủ giáo nhiều năm như vậy, ngay cả Dorford trước đây tính

tình nóng nảy cũng không dám không tôn kính ông ta, cũng không phải dựa vào

gia thế của ông ta, dù sao thì cũng do gia thế của ông ta không đủ, cộng thêm

không thể liên hệ lên một vòng quan hệ ở trên cao, mới dừng bước lại ở cái vị

trí Đại chủ giáo này, chỉ có thể nói rằng không có thời thế và cơ hội.

Nhưng ông ta vẫn là một người thật sự cơ trí, một ít chuyện, ông ta thật sự có

thể nhìn thấu toàn bộ.

Loại cảm giác bị nắm bắt này, để Trưởng khu Harry cực kỳ không thoải mái,

nhưng thấy Waffron muốn đi, hắn vẫn lập tức nghiêng người về phía trước, nói:

"Ngài phải giúp chúng ta."

"Ta không nghe hiểu ý của ngươi."

"Đây là việc mà chúng ta đã ước định xong."

"Ta chỉ ước định cùng các ngươi xử lý một chút sâu mọt, bây giờ không phải là

đang xử lý sao, ta cũng không đáp ứng các ngươi những chuyện khác."

Trưởng khu Harry cắn môi một cái, nói: "Hiện tại vấn đề rất nghiêm trọng, ta

cần dùng tốc độ nhanh nhất mà xử lý cho tốt, nếu không nội bộ Thần Giáo có

thể sẽ bởi vì cái dây dẫn lửa này, nổ ra nội chiến."

"Ai, ta cũng là người sắp vào Kỵ Sĩ Đoàn thứ nhất rồi, làm sao còn có thể quản

được những thứ này."

"Ngài có thể quản, ngài có năng lực như thế!" Harry nhìn xem Waffron, nói,

"Ngài ở lại nơi này, chẳng phải là vì không muốn thấy Thần Giáo bởi vì chuyện

ngoài ý muốn hôm nay, lâm vào trong cục diện đấu đá nội bộ rối loạn sao?"

"A..." Waffron đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ trán của mình, "Ngươi thật đúng là

nhắc nhở ta, ta vì cái gì ở lại ăn bữa tối, thật ra là muốn đợi ngươi tới tìm ta, quá

phiền phức."

Harry nghe vậy, thở một hơi dài nhẹ nhõm.

"Ngươi nhìn xem, ngươi tới đây hơi trễ, bây giờ trí nhớ của ta cũng không tốt,

kém chút nữa đã quên mất mục đích của ta khi ở lại nơi này chờ các ngươi."

"Xin ngài yên tâm, chỉ cần ngài có thể đáp ứng đứng ra công bố với trong giáo

rằng chuyện này là do ngài..."

Waffron giơ tay lên,

Ngắt lời Harry đang nói,

Nói:

"Ta cố ý ở tại nơi này chờ các ngươi tới gặp ta,

Chính là vì khi các ngươi cầu xin ta,

Ta sẽ dễ nói ra một từ với cá ngươi:

Cút!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK