Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Phải mất thời gian bao lâu?" Karen hỏi.

"Không cần quá lâu, việc này chỉ cần số lượng cũng không yêu cầu chất lượng,

vì lý do an toàn, cần bố trí sẵn hai trận pháp lớn có thể ngay lập tực hủy diệt hắn

ta bất cứ lúc này."

"Ừm, đây là điều đương nhiên, bây giờ ông có thể giúp tôi bắt đầu chuẩn bị."

"Được rồi, vậy thì, tôi cần một không gian kín một chút."

"Việc này cũng không có vấn đề, Richard, cõng thi thể lên, đi theo tôi."

Richard vác thi thể lên trên lưng, cùng với Karen đi tới trong hang động.

Karen đi đến trước quan tài của tiểu thư Jenifer, đẩy nắp quan tài ra, sau khi xác

nhận, phát hiện năng lượng linh tính trong thi thể của tiểu thư Jenifer cũng đã

hoàn toàn tiêu tán.

Trong lòng Karen có chút tiếc nuối, nhưng lại có chút may mắn.

"Cái quan tài, rất thích hợp." Eisen nói, "Bản thân chất liệu của chiếc quan tài

đá này rất thích hợp để bố trí trận pháp, hình thái thiết kế ban đầu của nó chính

là để bố trí trận pháp giam cầm."

Eisen vừa nói vừa chỉ vào quan tài của tiểu thư Jenifer, tiếp tục nói: "Trận pháp

trong quan tài này đã được khởi động, phong ấn sự phản kháng từ bên trong."

"Vậy thì bắt đầu đi."

"Được rồi, Richard, đem thi thể mang tới đây đi."

"Ừm."

Richard mang thi thể Bernard đến rồi mạnh tay ném vào trong, cậu ta sợ Karen

cảm thấy chưa đủ thô lỗ lại bảo mình cõng lên lại một lần nữa.

Eisen lấy ra từng cuốn quyển trục thuật pháp từ bên trong thần bào, bày ra đầy

trên nắp quan tài.

Cảnh tượng này, khiến Karen cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, ông ta cũng không

sử dụng bất cứ quyển trục dịch chuyển nào để dịch chuyển đồ đạc tới đây, điều

này có nghĩa rằng ông ấy mang theo trên người mình rất nhiều quyển trục thuật

pháp.

"Ông giấu đồ trên người hay thật đấy, may mắn là ông có nói cho tôi biết rằng

ông không có kết hôn cũng không có con cái, nếu không dựa vào năng lực giấu

đồ này thì núm vú cao su của con trai ông đều sẽ bị giấu đi."

Nhịp thở của Eisen trở nên hơi gấp gáp một chút.

"Richard, đi ra bên ngoài lấy một chút suối nước tới đây, bên ngoài hang động

còn có cây dừa, hái thêm mấy quả dừa, cẩn thận, bên ngoài rắn độc tương đối

nhiều."

"Được rồi, giao cho tôi là được." Richard lập tức ra ngoài tìm bữa ăn khuya cho

mọi người.

Chờ sau khi cậu ta rời đi, Karen nói với Eisen: "Yên tâm chuẩn bị được rồi."

Eisen nhẹ gật đầu, nói: "Ở chung với nó thời gian càng lâu, thì càng nghi ngờ nó

có phải con ruột của mình hay không."

"Cái này thì không cần nghi ngờ."

"Đúng, nhưng càng ngày càng không thể nào chấp nhận được." Khóe miệng

Eisen kéo ra một nụ cười, mặc dù rất ngắn, nhưng nếu so với trước đây thì ông

ấy cũng không có biểu hiện như vậy.

Karen phát hiện, trước đây có lẽ do Eisen kiềm chế quá lâu, sau đó đánh con trai

nên tình hình biến chuyển tốt đẹp hơn, lần này lại lần lượt bị đội trưởng và mình

mang theo cùng làm loại chuyện "Phạm pháp rối loạn kỷ cương" này, để cho

trong quá trình này, tinh thần của ông ấy buông lỏng hơn.

Có ít người khổ sướng kết hợp, là vì kiếm cớ để lười biếng, mà có ít người khổ

sướng kết hợp, là vì nếu không nghỉ ngơi giải tỏa áp lực thì sẽ chết chắc.

Karen đứng ở bên cạnh, quan sát cách làm của Eisen.

Trước hết ông ấy bố trí trận pháp trên nắp quan tài, nói xác thực, là sửa sang lại

trận pháp của cái quan tài này, để sau đó có thể sử dụng.

Sau khi làm xong việc này, ông ấy lấy ra một khối rubic, lơ lửng ở trước người,

từ bên trong khối rubic tràn ra một sợi tơ, ông ấy dùng đầu ngón tay dí vào cái

sợi tơ này, vừa bố trí trận pháp trong quyển trục lên trên người Bernard vừa

dùng sợi tơ tiến hành móc nối vào trong.

Loại cảm giác này, giống như là xem Bernard thành một cái tấm ván gỗ, trận

pháp thì bị xem như những món đồ trang trí để lên bên trên.

Lấy sợi tơ làm vật dẫn, có thể giảm bớt việc phá hư thi thể đến mức thấp nhất,

cũng có thể giữ lại cho hắn ta càng nhiều năng lượng linh tính.

Nhìn xem rất đơn giản, nhưng lúc làm thì thật sự vô cùng phức tạp, cái khối

rubic này, hẳn là năng lực chuyên môn của nhà ngoại mình, bởi vì vào đêm Trật

Tự khai chiến với Luân Hồi, Karen trông thấy ông ngoại mình là Deron cũng

từng sử dụng nó.

"Đây là Thánh khí hay là thuật pháp?" Karen chỉ vào khối rubic hỏi.

"Xem như là Thánh khí, cũng có thể coi là thuật pháp, tác dụng của nó là trợ

giúp việc suy tính, đối với người điều khiển trận pháp mà nói, có thể giảm đi rất

nhiều gánh nặng."

"Tôi có thể học không?" Karen hỏi.

"Cái này..." Eisen do dự một chút, "Ngài chắc hẳn là có phương pháp tốt hơn."

"Có liên quan đến huyết thống?" Karen như phát hiện ra điều gì đó.

"Đúng vậy, người có được huyết thống gia tộc Guman, để nắm giữ nó có lẽ sẽ

thuận tiện hơn."

Eisen cũng không nói lời chắc chắn, nhưng trên thực tế cái khối rubic này trên

cơ bản thật sự là một loại năng lực bị giới hạn bởi huyết thống.

"Richard có thể sao?" Karen hỏi.

"Nó có thể, nhưng chỉ có đợi đến lúc nó đạt đến cảnh giới Thẩm Phán Quan mới

có thể khởi động khối rubic của mình, trên người nó cũng có một khối."

"A, thì ra là như vậy."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK