Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Neo mở miệng nói: “Thật ra thì nhìn ra việc bị thương cũng có thể dùng để chơi

bài tình cảm, cũng có thể biểu hiện ra sự vĩ đại của Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta

khi không màn hiểm nguy để thi hành nhiệm vụ.”

“Sẽ có phóng viên tới, hơn nữa không chỉ có phóng viên của Tuần Báo Trật Tự,

các Thần Giáo khác cũng sẽ điều động phóng viên tới, người phụ trách truyền

giáo ở các điểm truyền giáo có thể cũng sẽ có mặt.”

“A, vậy thì cần phải chú ý hình tượng cho tốt.”

“Tóm lại, chuyện mới vừa phát sinh tạm thời đừng ảnh hưởng đến buổi thẩm

phán chiều nay, đây là hai chuyện, đã rõ chưa?”

“Đã rõ.” Karen gật đầu.

Neo đi theo Bernie rời đi.

Karen yên lặng quay trở về, nghiền ngẫm chuyện mà Bernie nói lúc trước.

Cho dù là xảy ra chuyện nghiêm trọng như thế, vẫn có thể tạm thời bỏ qua, xem

ra, Bernie và bên phía Trưởng khu, và thế lực cao tầng của Đòn Roi Kỷ Luật

sau lưng của Bernie có sự sắp xếp lớn hơn đối với màn đấu tranh phe phái đang

diễn ra ở đại khu thành phố York.

Loại cảm giác này rất kỳ diệu, kỳ diệu ở chỗ ngươi cảm thấy mình cũng đang ở

trong sự giằng co, không, nói cho đúng là Neo cũng đang dùng sức giằng co,

một vị Bộ trưởng chết đồng thời nhà của một vị Chủ giáo thiếu chút nữa đã bị

san bằng;

Nhưng cuối cùng chỉ là bọt nước văng lên trong ao, không cách nào gây nên

sóng gió.

Nói trắng ra là … Mọi người không phải đang chơi cùng một trò chơi.

Cao tầng đánh cờ ở phía trên, nhóm người của mình, thật ra chỉ đang ngồi xổm

trên mặt đất nhặt nhạnh quân cờ, còn sẽ có một loại cảm giác ảo giác đang tham

gia vào trong đó.

Karen lắc đầu, thở dài.

“Đội trưởng.”

“Đội trưởng.”

Lúc này, Muri và Philomena đi tới trước mặt Karen, trên người của Muri cũng

không có vết thương, trên cổ Philomena thì xuất hiện một vết băng bó, có vẻ

còn kéo dài đến vị trí cằm trái.

Karen hỏi: “Bị thương?”

Philomena ngẩn người ra đó, cô không biết nên tiếp lời này như thế nào, hơn

nữa cái này tựa như không giống như là lời mà đội trưởng sẽ nói.

Karen biết mình lỡ lời, chỉ có thể trách rằng lúc trước Neo vẫn tỏ vẻ trước mặt

mình làm gì.

“Vẫn tốt, đội trưởng.”

“Mặt khác, để Richard...”

“Đội trưởng?”

“Không sao, chúng ta đi về trước đi, ở đây giao cho bọn hắn thôi.”

Anh vốn định nói cho Philomena biết Richard cũng có năng lực trị liệu, hơn nữa

bởi vì có con “Jerry” kia, có hiệu quả đối với việc phục hồi vết thương ngoài da.

Bởi vì cái thằng này bị cha cậu ta đánh nhiều lần như vậy, nhưng bây giờ nhìn

vẫn da mịn thịt mềm như cũ. Nhưng mà nếu như nguyện ý, Richard sẽ tự mình

đi làm, cũng không cần mình phải đi nhờ vả. Muri lái xe, lần này Karen ngồi ở

đằng sau.

“Đội trưởng, thi thể của đám người tập kích cùng với Bộ trưởng Enzo và thuộc

hạ dưới trướng, đều bị người của chúng ta chở trở về.” Muri nói.

“Ừm.”

Nhưng người đến đây trước nhất là các tiểu đội của Đòn Roi Kỷ Luật, mặc dù

bây giờ bọn hắn trên thực tế vẫn thuộc về quyền quản lý của đại khu, nhưng ở

trước mặt người của tổng bộ Đòn Roi Kỷ Luật, tự nhiên không có khả năng đi

cướp đoạt quyền khống chế thi thể vì lợi ích của ban quản lý đại khu.

“Mặt khác, bọn người của lão Colla đều sống sót, lúc chúng tôi ra tay, bọn hắn

cũng ra khỏi xe mà hỗ trợ, lão Colla còn bị thương.”

Philomena nghe được vấn đề này, vô ý thức liếc mắt nhìn Karen đang ngồi ở

bên người.

Karen mở tay ra, cười nói với cô: “Vết thương trên người của ta là tự tạo.”

Philomena ngay lập tức nhìn về phía Muri đang lái xe đằng trước;

Muri thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy động tác của Philomena, trong lòng

không còn gì để nói: Cô thế mà đang lo lắng câu nói này có phải là đang nói cho

ta nghe hay không à? Ta so với cô thì đáng tin cậy hơn đấy.

Karen mở miệng nói: “Chuyện tối nay, nên giữ bí mật, nhất định phải giữ bí

mật.”

Philomena tiếp tục nhìn xem Muri đang ngồi lái xe ở phía trước.

Muri ở thở dài trong lòng: Là đang nói cho cô nghe!

Karen cũng bị động tác nhỏ của Philomena làm cho bật cười ở trong lòng, cái

cô gái này không hiểu cái gì là biểu lộ nhỏ phải dùng động tác nhỏ, cô chỉ là

đơn thuần cho rằng Karen đã đáp ứng giúp mình đối phó bà nội mình, bây giờ là

người một nhà.

Nói một cách khách quan đó là Muri bây giờ xem như người ngoài.

Như vậy xem ra, chờ đến sau khi giải quyết xong chuyện của bà nội Philomena,

ngược lại là có thể nói với Alfred một chút, để cho Alfred thử nghiệm đưa

Philomena vào trong nhóm đối tượng truyền giáo thứ hai.

Karen tiếp tục nói: “Muri, trước tiên cậu viết một phần báo cáo, sau đó để

Philomena dựa theo đó mà chép lại một phần.”

“Còn đội trưởng ngài thì sao?” Muri hỏi, “Ngài bây giờ có thể nói trước ra một

vài chi tiết, tôi sẽ viết giùm.”

“Không cần.” Karen dừng một chút, nói bổ sung, “Chủ nhiệm sẽ viết giúp ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK