Không gian cất giữ đặc biệt là một nơi không được dùng thường xuyên, nó cùng
tầng với địa lao, cũng chỉ phụ trách cất giữ lâm thời một vài thứ đặc biệt.
Lúc này, cơ thể của Thiên sứ sáu cánh đang nằm tại một cái bệ, ở trên người hắn
hiện ra rất nhiều loại phong ấn.
Ông Deron thu hồi khối rubic trong tay, nói với người chung quanh: "Tốt, cũng
không có vấn đề, thiên sứ mặc dù còn còn sống, nhưng hiện tại nó đang ở trong
trạng thái chết giả, tính nguy hiểm cũng không lớn."
Đám người nhao nhao gật đầu, lúc trước khi phong ấn bọn hắn đều đã cảm thấy.
Lúc này, Karen đi đến, những thần quan khác đều hành lễ với Karen.
"Ngài Bộ trưởng."
"Ngài Bộ trưởng."
Karen đáp lễ với bọn họ, sau đó hành lễ với Deron.
"Các ngươi đều rời đi trước một chút, ta và Bộ trưởng Karen có lời muốn nói."
"Vâng, thưa Chủ giáo."
"Vâng, thưa Chủ giáo."
Ánh mắt của Deron rơi vào Richard ở phía sau đang lại gần để quan sát Thiên
sứ, Richard có chút ngoài ý muốn chỉ chỉ vào mình, Deron chỉ chỉ về phía cửa,
trên mặt Richard mỉm cười, sau đó quay người rời đi.
"Trong lúc làm nhiệm vụ, không có bị thương chứ, Karen?" Deron cực kỳ quan
tâm hỏi.
"Không có chuyện gì, nhiệm vụ đều đã được bố trí, không cần mạo hiểm. Trạng
thái của Thiên sứ sáu cánh này hiện tại như thế nào?"
"Không tốt lắm, hắn hiện tại càng giống như là người thực vật ở trong y học,
thật ra, hắn đã chết, nhưng phương diện cơ năng trên người, còn giữ lại một
phần gọi là hoạt tính.
Ta thậm chí hoài nghi, cho dù là vận chuyển đến đại khu Dinger mời Thức tỉnh
sư tiến hành thức tỉnh, cũng không có cách nào thành công... Bởi vì hắn giống
như đã là một bộ xác không."
"Vậy sự tồn tại của hắn có phải cũng là vô nghĩa?"
Delon cười lắc đầu, chỉ vào Thiên sứ trước mặt nói: "Cho dù là như thế, toàn
thân của hắn cũng là bảo vật."
"Vậy là tốt rồi."
Karen phát hiện hai tay Deron vẫn đang vuốt ve, ánh mắt cũng càng không
ngừng quét về Thiên sứ phía dưới, lại hỏi: "Ngài Chủ giáo, ngài có thể nói cho
ta một chút về logic vận hành của những phong ấn này không?"
"Tốt!"
Deron giống như là uống một ngụm Brandy, cảm xúc lập tức vút cao, bắt đầu
giảng giải cho Karen từng phong ấn được bố trí ở trên người Thiên sứ.
Karen cũng không phải hoàn toàn vì muốn để Deron vui vẻ, thiên phú của mình
cho dù tốt, kinh nghiệm cũng là cần rất nhiều thời gian để lắng đọng, trên điểm
này, ông Deron mặc dù trên mặt thành tựu thì kém hơn ông Hoven, thậm chí
kém hơn cả vị đạo sư Piro ở đại khu Dinger, nhưng phương diện kinh nghiệm,
ông ấy vẫn có thể cho mình rất nhiều lợi ích.
Mà Thiên sứ sáu cánh trước mặt, ngược lại trở thành “thầy” dạy thực hành.
Khi giảng bài sắp xong, Deron liếm liếm đôi môi có chút khô, cười nói: "Thật ra
những cái vừa giảng kia, cũng không có công dụng thực tế quá lớn, đây đều là
hệ thống phong ấn đặc sắc trong nội bộ Trật Tự Thần Giáo chúng ta, cũng
không cần đụng tới."
Karen mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, nhưng có thể học thêm chút thứ, luôn luôn
tốt, như vậy cũng tiện để sau này mang ra so sánh và lý giải."
"Đúng, cái thái độ học tập này thật sự rất tốt, không giống như thằng nhóc
Richard kia..."
"Kẹt kẹt..."
Cửa bị Richard đẩy ra, nghi ngờ nói: "Ngài Chủ giáo, ngài gọi ta?"
Karen hỏi: "Chuyện gì?"
"A, Thần tử đã đến, muốn xem Thiên sứ."
"Mời ngài ấy vào."
"Được rồi."
Chỉ chốc lát, Marvalho đã đi đến, trên người mặc thần bào Trật Tự, nhưng nhìn
kỹ mà nói, có thể phát hiện chỗ ống tay áo và phần cổ áo có khảm viền vàng,
đây là kiểu dáng thần bào mà chỉ có Thần tử mới có thể mặc.
Deron đặt hai tay trước ngực, xoay người hành lễ với Marvalho: "Bái kiến Thần
tử."
"Chào ngài."
Marvalho duỗi ra tay vịn chặt cánh tay của ông Deron, ra hiệu không cần quá
khách khí, chờ đến khi hắn chuẩn bị đi đỡ Karen, lại phát hiện Karen vốn cũng
không có hành lễ.
"Ha ha, Karen, ngươi nhìn, ta tới tìm ngươi uống trà đây."
Marvalho sáng sủa hơn rất nhiều so với lần gặp trước, hẳn là do được ra ngoài,
rời khỏi một nơi tù túng như Thần Điện, cả người cũng trở nên dễ chịu hơn.
"Ngài đến là vì hắn?"
"Đúng vậy, ta chuyển xuống đại khu, xây dựng bộ môn mới, ngươi đoán xem là
để làm cái gì?"
"Nghiên cứu khí cụ chiến tranh?"
Karen lúc này mới nhớ lại chuyên nghiệp của hắn.
"Gần giống vậy, nhưng có chút khác biệt với trong tưởng tượng của ngươi, đầu
đề nghiên cứu của bộ môn ta hoặc là gọi công việc chính, trước mắt đó là
nghiên cứu tư liệu về những sinh vật có liên quan đến Thần.
Lúc đầu ta còn cần thêm mấy ngày nữa mới tới, nhưng lần này không phải phát
hiện Thiên sứ ở đây sao, nên ta đến đây trước.
Đúng, ta đã xin chỉ thị, địa điểm nghiên cứu lâm thời của ta ở ngay trong tòa
nhà của Đòn Roi Kỷ Luật, ngươi không ý kiến gì chứ?"
"Cái này ngài hẳn là phải hỏi Trưởng khu chúng ta."
"Trưởng khu Sous đã tự mình đến đại sảnh dịch chuyển đón ta, hắn đã đáp ứng,
Trưởng khu của các ngươi thật sự là một người dễ nói chuyện."
"Với thân phận và địa vị của ngài, những người bên cạnh đều sẽ dễ nói chuyện."
"A?" Marvalho đưa bàn tay lơ lửng phía trên thiên sứ, "Hắn đã chết rồi."
"Ngài là người chuyên nghiệp, ngài nói chết rồi, vậy hắn đã chết rồi."
"Nhưng mà cũng không sao, cơ thể còn có hoạt tính, vẫn có giá trị nghiên cứu
rất cao, ha ha, dù sao cũng không ảnh hưởng công việc của ta."
Ông Deron ở bên cạnh nhìn xem cháu ngoại mình và Thần tử nói chuyện tự
nhiên như mình, khóe miệng nhịn không được lộ ra ý cười, cái này giống như là
con trẻ nhà mình đi kết giao bạn bè với những học sinh ưu tú khác, luôn luôn có
thể để cho trưởng bối cảm thấy vui mừng.
"Vậy thì ta nên cáo lui trước." Deron chuẩn bị không quấy rầy.
"Không vội, ngài Chủ giáo, sau đó trong công việc ta còn muốn giao lưu với
ngài một chút, có lẽ còn cần ngài điều thêm mấy thuộc hạ trong bộ môn đến,
nếu không thì đợi chút nữa chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.
Ngài biết không, tài nấu nướng của Karen thế nhưng rất tuyệt, nhưng hắn cũng
không tuỳ tiện nấu cho người khác, hôm nay là ngài vì ta mà được thơm lây,
hắn mới có thể nấu cơm để cho ngài ăn."
Deron lập tức nói: "Vậy thì thật là không thể bỏ qua, ta ra ngoài chờ trước, các
vị cứ trò chuyện."
Chờ sau khi Deron ra khỏi, Marvalho nói với Karen: "Tiếp theo việc tổ chức
văn phòng sẽ hơi phiền phức, cần một quãng thời gian, ngươi dẫn ta đi dạo một
vòng phong cảnh của thành phố York chứ?"
"Ta không có thời gian."
"Ngươi bận rộn nhiều việc sao?"
"Bận rộn."
"Không phải vừa bắt được một Thiên sứ sao, lập tức đã có nhiệm vụ lớn khác
rồi à?"
"Đã bắt đầu thì không ngừng lại được."
"Không có việc gì, ngươi bận bịu cái gì thì ta đi theo xem cái đó, coi như làm
quen trước với hoàn cảnh làm việc của đại khu."
"Ta muốn thừa dịp trong khoảng thời gian này có rảnh, đi đến trang viên ở vùng
ngoại ô để thăm hôn thê của ta."
"Ừm?" Marvalho nghe nói như thế, trên mặt lúc này lộ ra nụ cười, "Ngươi đã
gặp công chúa của đảo Ám Nguyệt kia à?"
Karen đổi một phương thức khác để trả lời: "Ngài có bệnh sao?"