Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen chỉ có thể gọi điện thoại cho Fanny.

"Alo."

"Fanny, là tôi, Karen đây."

"Ừm, có chuyện gì?"

"Một tên đồng nghiệp của tôi ở chỗ sở thẩm phán không biết vì nguyên nhân gì

mà bị một cái bộ môn của Thần Giáo bắt đi, bây giờ đang yêu cầu ngài Pavaro

đến nhận người."

"Địa chỉ đâu?"

"Phòng tập thể hình Rocky Cisco ở phố Silode."

"Được rồi, tôi đã biết, tên là gì?"

"Alfred."

"Ngài Pavaro có ở nhà sao?"

"Ở nhà."

"Vậy cậu nói với ngài Pavaro, chúng ta gặp nhau ở bên ngoài phòng tập thể

hình, tôi gửi một con quạ đen truyền tin cho đội trưởng, nhìn xem bây giờ có

thể liên lạc được với đội trưởng hay không."

"Được rồi, làm phiền cô."

"Đừng khách sao."

Karen đi vào phòng ngủ, bắt đầu thay quần áo, Pall nằm ở trên giường đã chìm

vào giấc ngủ lúc này bật dậy dụi dụi mắt, hỏi: "Có chuyện gì xảy ra rồi à?"

"Alfred bị bắt rồi."

"A, yêu tinh radio bị bắt, hả? Cái gì, yêu tinh radio bị bắt?"

"Bị người của Trật Tự Thần Giáo bắt, tôi bây giờ đi nhận người về."

"Vậy cậu nhanh đi đi, ai, yêu tinh radio đáng thương chắc chắn là đêm hôm

khuya khoắt mà lén lút đi trộm radio kiểu mới."

Karen lái xe tới cổng phòng tập thể hình, bề ngoài của cái phòng tập thể hình

này cũng không lớn, nhưng vị trí lại rất bí ẩn, Karen trông thấy có một chiếc xe

dừng trước mặt, bên trong có một người phụ nữ tóc dài đang ngồi.

Người phụ nữ bước xuống xe, là Fanny.

Karen cũng mở cửa xe, xuống xe.

"Ngài Pavaro đấy sao?"

"Đúng vậy, là tôi, cô là tiểu thư Fanny sao? Cảm ơn vì sự trợ giúp của cô."

"Mà Karen cũng không đến sao?"

"Cậu ấy không có tới."

"Vậy chúng ta đi vào đi, tôi biết nơi này, xem như là nơi ngụy trang của một bộ

môn, nhưng cụ thể là bộ môn nào đang sử dụng nó thì tôi cũng không biết, có

điều có thể xác định một điều đó chính là, người bắt thuộc hạ của ngài đi, chắc

chắn là người của thần giáo chúng ta chứ không phải lừa đảo."

"Được rồi, cảm ơn."

Karen đi cùng với Fanny vào trong.

"A, các người đang làm cái gì, người của tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật chúng ta

cũng dám bắt à, đang có ý gì!"

Fanny đi vào trong vừa thấy người đã bắt đầu gào thét.

"Người của Đòn Roi Kỷ Luật thì rất ghê gớm hay sao?" Một người đàn ông

đang cầm bút máy ngồi sau bàn công tác nói với giọng điệu lơ đễnh.

"Đúng là chẳng có gì ghê gớm, nhưng nếu như ngươi muốn mạnh tay mà phá

hư quy tắc giữa nội bộ của bộ môn, có thể, ngày mai ta sẽ đi truyền tin tức này

đến tất cả những tiểu đội khác, ngươi, đồng nghiệp của ngươi và cùng với cấp

trên của ngươi, tốt nhất là thu nhập sạch sẽ một chút, nếu không xem thử xem

chúng ta có cắn chết các ngươi hay không!"

Đòn Roi Kỷ Luật vốn là một cái bộ ngành lớn, giống như tiểu đội của Neo, xem

như là tiểu đội chiến đấu, cần phải đi chấp hành các loại nhiệm vụ, nhưng cũng

có chức vụ và nhân viên văn phòng, kiểm tra nội bộ vốn là một trong những

chức trách của Đòn Roi Kỷ Luật.

Trên mặt của người đàn ông có vẻ cũng không phục lắm, nhưng cũng chỉ là cúi

đầu xuống, không tiếp tục tranh cãi với Fanny.

"Người đâu rồi!" Fanny vỗ bàn hỏi.

"Tên là gì." Một tên nhân viên khác đi tới hỏi thăm, "Ngài nói cho tôi biết là ai

trước."

Karen bước lên phía trước nói nói: "Alfred."

"A, vậy ngài là Thẩm Phán Quan Pavaro?"

"Là tôi."

"Được rồi, ngài cùng tôi đến đây ký tên vào sổ ghi chép, tôi gọi người dẫn anh

ta ra."

"Nhanh lên! Ta đã cảm thấy rất khó chịu!" Fanny tiếp tục vỗ lên bàn.

Người đàn ông cầm bút lúc nãy nhịn không được nói: "Đang làm rồi, hối cái gì

mà hối.”

"A, các ngươi không chỉ bắt sai một người thôi phải không, các ngươi rốt cuộc

là đang thi hành nhiệm vụ gì, có công hàm sao!"

Fanny lập tức phát hiện lỗ thủng, cô ta đương nhiên biết rõ có một vài nhiệm vụ

là không có công hàm, mà loại nhiệm vụ này, người chấp hành thường thường

cũng không nguyện ý và cũng không tiện để công khai ra.

Người đàn ông lại một lần nữa cứng họng, chỉ có thể lập tức khoát tay ra hiệu

cho bọn thuộc hạ nhanh chóng dẫn người ra.

Rất nhanh, Alfred đã bị dẫn ra ngoài, một người bên cạnh mở còng tay giúp anh

ta.

"Các người bây giờ có thể đi rồi." Người đàn ông cầm bút máy lập tức hối thúc.

"Hừ!"

Fanny hừ lạnh một tiếng, đi ra ngoài.

"Cám ơn cô, tiểu thư Fanny."

Fanny khoát khoát tay, nói: "Tôi chỉ là xem ở trên mặt mũi của Karen, kết quả

tên kia vậy mà không đến."

Nói xong, Fanny ngồi vào trong xe của mình rời đi.

Karen và Alfred cũng ngồi vào trong xe.

"Thiếu gia..."

Karen ngắt lời anh ta, hỏi: "Có bị thương không?"

"Không có, thiếu gia, lúc bị bắt tôi cũng không phản kháng."

"Vì cái gì mà họ bắt anh?"

"Tôi cũng không biết, tựa như có quan hệ với một cuộc càn quét, phần lớn dị

ma trong câu lạc bộ kia đều bị bắt hết."

"Dị ma?"

"Đúng vậy, có một câu lạc bộ Dị Ma, đều là dị ma có được năng lực hệ Tinh

Thần, còn có hai ba tên dị ma mê hoặc, tôi tiếp xúc được với bọn chúng từ chợ

đen, sở dĩ gia nhập vào cái câu lạc bộ đó, là muốn mở rộng con đường tin tức

cho thiếu gia cũng như tiện lợi cho việc thu mua nguyên vật liệu, cho dù là ở

bên trong chợ đen, muốn mua được đồ cũng không dễ dàng như vậy, có rất

nhiều thứ cũng sẽ không truyền ra bên ngoài, cần tin tức lưu thông ở trong nội

bộ."

"Được rồi, điều này tôi đã biết."

"Thiếu gia, tôi cũng không có ý nghĩ khác..."

"Tôi biết, tôi biết, Alfred, không cần phải giải thích, nếu như ngay cả anh mà tôi

cũng không tin tưởng, tôi còn có thể tin tưởng ai đây, anh là người mà tôi tin

cậy nhất ở Wien."

"Vâng, thưa thiếu gia."

"Có nhiều người bị bắt vào sao?"

"Rất nhiều, cho nên tôi cảm thấy là một cuộc càn quét chuyên môn, bởi vì mục

tiêu vây bắt của bọn họ rất giống nhau."

"Két..."

Karen bỗng nhiên đạp xuống phanh lại, trong xe hai người thân hình đều tùy

theo chấn động, phía trước, không có đèn xanh đèn đỏ.

Bởi vì, Karen nghĩ đến một cái khả năng... Khả năng này, còn có liên quan đến

mình.

Lúc ấy một chùm sáng màu đỏ xin chỉ thị của mình, câu trả lời mà mình đưa ra

là “Nếu ngươi hỏi ta trong tình huốn này, ta không thể đồng ý.”

Là xin chỉ thị liên quan đến kế hoạch của Renedal, bộ môn kia đang bí mật lùng

bắt dị mà để làm đối tương kiểm tra.

Cho nên,

Người cầm đầu khiến Alfred bị vây bắt,

Là chính mình?

"Thiếu gia, ngài sao vậy?"

"Không có việc gì, chỉ là có chút buồn ngủ."

"Vậy để tôi lái xe đi, thiếu gia, rất xin lỗi, vì chuyện của tôi mà ảnh hưởng đến

việc nghỉ ngơi của ngài, đây là tội lỗi của tôi."

"Không sao, không sao, anh cũng không cần phải tự trách."

Karen cũng không đổi vị trí ngồi với Alfred, mà là biến trở bộ dáng của mình,

nổ máy xe một lần nữa, ô tô của thời đại này có một khuyết điểm chung, đó

chính là dễ dàng bị tắt máy.

Đúng lúc này, phía trước có một chiếc xe tải nhỏ lái về hướng này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK