Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tà Linh Lula đang vờn quanh qua lại hai vợ chồng bị đính lên trên tường trong

phòng khách, từng sợi màu đỏ và màu xanh lam xen lẫn sương mù bị hút ra

ngoài, sau đó bị Tà Linh hút vào trong cơ thể.

Thần quan, vĩnh viễn là thuốc bổ tốt nhất.

Nếu như so sánh người bình thường với ngũ cốc trong ruộng, như vậy cơ thể

thần quan được thanh tẩy và linh hồn được tăng cường bởi tín ngưỡng thì tựa

như những món ăn nóng hổi ngon miệng được bày ra trên bàn ăn.

Chỉ có điều, đối với phần lớn dị ma mà nói thì bọn chúng chọn việc gặm ngũ

cốc mà sẽ không đi tìm bàn ăn, bởi vì giữa việc được ăn trong lâu dài và chỉ

được ăn một bữa ăn ngon một lần, bọn chúng vẫn rất rõ ràng phải lựa chọn cái

nào.

Thật ra Tà Linh Lula cũng không nguyện ý dùng loại phương thức này để bồi

bổ khôi phục, hơn nữa còn ở trên lãnh thổ của Wien vốn là sân sau của Trật Tự

Thần Giáo, bên ngoài bây giờ đã sớm lùng sục nó trên phạm vị rộng, bất cứ lúc

nào cũng có thể bị bắt lại và tiêu diệt.

Nhưng hết lần này tới lần khác nó cũng không có sự lựa chọn nào khác, nó chỉ

có thể phụ thuộc vào phu nhân Sidra, mà phu nhân Sidra vì muốn báo thù, chỉ

cho nó ăn thần quan Trật Tự

Ở trong lòng của Tà Linh Lula, bây giờ nó đều rất vui vẻ mà thưởng thức mỗi

bữa ăn, bởi vì bây giờ nó đã xem mỗi bữa ăn như là bữa tối cuối cùng của mình.

Phu nhân Sidra thì ngồi ở trên bậc thang, hai đứa bé bị đặt ngang ở sau lưng bà

ta, bà ta cũng không đi xem xét bọn chúng, cũng không biểu hiện ra vẻ "Từ ái"

gì, ánh mắt của bà ta vẫn luôn kiên định, kiên định một cách trống rỗng.

Lúc này, một vòng ánh sáng xuất hiện trong phòng khách.

Tà Linh Lula lập tức từ bỏ bữa ăn mà đánh về hướng vòng sáng, nhưng phu

nhân Sidra lại vượt lên trước một bước đứng ở phía trước vòng sáng, Tà Linh

Lula thấy thế thì biết không phải là kẻ địch, quay đầu lại trở về tiếp tục gặm ăn.

Bên trong vòng sáng xuất hiện bóng một người mặc áo bào đen, mặt của hắn ta

hoàn toàn biến mất ở trong chiếc mũ trùm đầu.

"Ngươi điên rồi."

Phu nhân Sidra mở tay ra, nói: "Như ngươi thấy đấy."

"Sự phẫn nộ phát tiết ra ngoài, cũng không thể mang đến ý nghĩa nào, kết cục

của nó cũng chỉ còn lại sự trống rỗng."

Phu nhân Sidra giống như là nghe được một câu chuyện cười,

Chỉ vào mình mà nói:

"Ngươi có biết không, ta rất chán ghét loại lí do thoái thác này, ta đều đã trở

thành như thế này, mà ngươi vẫn còn đứng ở chỗ này nói cho ta muốn lý tính?"

"Không nên sao?"

"Thế giới này, mất đi lý tính thì chả lẽ sẽ không thể nào tiếp tục vận hành được

sao?"

"Sẽ không, nhưng điều kiện tiên quyết là, ngươi phải có được tư cách tiếp nhận,

khi tính tình của ngươi không tốt, ngươi có thể lật tung cái bàn trước mặt mình

mà không phải chỉ cầm dao lên rồi rạch loạn trên cổ tay của mình, như vậy chỉ

càng có vẻ buồi cười hơn."

"Thomas, ngươi đến đây là để dạy đời ta sao?"

"Lúc ta xuất hiện ở đây thì cũng có nghĩa rằng vị trí của ngươi đã bị phát hiện,

ta mạo hiểm việc thân phận của mình có thể bại lộ để giúp ngươi tranh thủ thêm

một chút thời gian."

Nghe nói như thế, Tà Linh Lula lập tức tiến hành nhai nuốt càng điên cuồng

hơn, bởi vì nó biết rõ rằng phải nhanh chóng rời đi.

Phu nhân Sidra nghi ngờ nói: "Tại sao phải giúp ta? Ta đã tham gia hội đọc sách

do các ngươi tổ chức, nhưng ta đã từng tuyên bố, ta không có hứng thú gì với lý

luận và phương hướng của người. Bây giờ ta càng đứng ở phe đối lập của Trật

Tự."

"Giáo sư biết việc của người."

"Giáo sư..." Trong đầu của phu nhân Sidra hiện ra một bóng dáng của một

người đang ông đeo mặt nạ, bà ta cực kỳ cảm kích hắn, bởi vì lời an ủi của hắn

đã giúp cho bà ta rất nhiều, mặc dù, bà ta vẫn luôn không biết thân phận của

hắn, nhưng có thể cảm giác được, dưới lớp mặt nạ kia, tựa như cũng không phải

là một khuôn mặt trẻ tuổi giống như cơ thể.

"Là giáo sư bảo ngươi tới?"

"Giáo sư nói, hắn hiểu được sự phẫn nộ của ngươi, cho rằng việc ngươi làm là

một loại phương thức phản kháng; giáo sư còn nói, khởi nguyên của sự kiện,

nguồn gốc đều đến từ cuộc vận động tạo Thần do Trật Tự Thần Giáo và Nguyên

Lý Thần Giáo cùng nhau bắt tay.

Ngươi có phát hiện hay không, sự phản đối của chúng ta, cơn phẫn nộ bây giờ

của ngươi, tất cả mọi tai nạn này đều có nguồn gốc xuất phát từ lãnh đạo của

Trật Tự Thần Giáo bây giờ đã quên mất tâm nguyện của Thần Trật Tự."

"Giáo sư... Còn nói cái gì?"

"Ngươi có thể gia nhập chúng ta, chúng ta cùng nhau phản kháng, có sách lược

để đạt được mục đích của chúng ta, quét dọn bụi bặm biến chất ở trên Trật Tự,

đây mới là đường đi hiệu quả nhất."

Phu nhân Sidra chỉ chỉ vào mình, vừa nhìn về phía Tà Linh Lula đang ăn uống ở

nơi đó:

"Thế nhưng mà ta đã không có cách nào dừng lại."

"Giáo sư nói ông ấy có biện pháp."

Tà Linh Lula nghe được câu này, lập tức nghi ngờ mà quay đầu nhìn về phía

bên này.

"Mẹ, ngài đang muốn vứt bỏ ta sao?"

Thomas nhìn về phía Tà Linh, mở miệng nói: "Ta nghĩ, ngươi cũng không

muốn chết ở chỗ này, nếu như ngươi nguyện ý thuần phục một đoạn thời gian,

chúng ta có thể đưa ngươi về bán đảo Gangsen, để ngươi trở bộ tộc Lula."

Tà Linh cười nói: "Đây là một loại lợi dụng sao? Ta không thể tin được lời hứa

của các ngươi."

Thomas nhẹ gật đầu, nói: "Ta biết, ngươi càng không muốn tiếp tục ở chỗ này

để cùng điên cuồng với bà ta, sau đó, rất nhanh thôi thì cuối cùng cũng phải kết

thúc."

"Ngươi nói đúng, ta nguyện ý, nhưng đầu tiên ngươi phải thay đổi ý nghĩ của

mẹ ta đấy."

Thomas nhìn về phía phu nhân Sidra: "Phu nhân, ta sẽ dẫn bà ra khỏi nơi nay."

Phu nhân Sidra giơ hai tay lên, nói: "Từ lúc vừa mới bắt đầu đến bây giờ, ta đã

rõ ràng các ngươi muốn làm gì, ta hiểu mục tiêu của các ngươi, ta hiểu lý niệm

của các ngươi, nhưng lúc đầu ta đã cự tuyệt gia nhập các ngươi, bây giờ thì ta

càng không có lý do để đáp ứng các ngươi.

Các ngươi muốn thay đổi Thần Giáo, các ngươi hi vọng Thần Giáo có thể biến

thành bộ dạng chính xác ở trong lòng của các ngươi.

Còn ta thì đã không có động lực để thay đổi nó, ta đối với nó đã chết lặng, đối

với nó... Không còn cảm thấy quan trọng.

Ta đứng trên bờ biển, vứt bỏ giày, vung cài tóc đi, ta đã đi vào biển cả, ta sẽ

không để ý quần áo trên người mình bị ướt thì phải làm sao, bởi vì ta vốn dĩ

cũng không có dự định quay trở vào bờ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK