trước đã xuất hiện phản ứng, chỗ đất cát xuất hiện một vết lõm.
Alfred bước lên trước xem xét, bẩm báo: "Thiếu gia, chủ nhiệm, đây không phải
là mộ."
Neo vừa cất kỹ mấy tấm quyển trục của mình vừa nói: "Nói nhảm, đương nhiên
không thể nào là mộ, Compasini bị truy sát đến chết, sao có thể tự xây mộ cho
mình.
Mặt khác đó là việc xây mộ vốn là để bị trộm, trên đời này ngoại trừ khu mộ Kỵ
Sĩ Đoàn thứ nhất của Trật Tự Thần Giáo chúng ta ra thì những cái mộ khác bị
trộm đều là chuyện sớm muộn mà thôi."
"Nơi chôn cất của Thần thì sao?" trên đường đi Ventura thật giống như một cậu
bé tò mò, đương nhiên, biểu hiện này ở lứa tuổi của cậu ta thì cũng không thể
nào bình thường hơn.
Neo quay đầu dùng khóe mắt liếc qua Karen đứng ở phía sau hắn, cười nói:
"Vậy phải thử đoán xem Thần Trật Tự vĩ đại của chúng ta lúc đi ra khỏi Nơi
chôn cất của Thần, có thuận tay nhặt mấy món đồ chơi nhỏ về hay không?"
Karen đi đến chỗ cửa hang, quan sát một chút, sau đó hô với Neo: "Chủ nhiệm,
ngài đi xuống tìm đường trước đi."
Neo hỏi ngược lại: "Không phải là nên chọn lựa người có địa vị thấp nhất để
làm chuyện này sao?"
"Chả nhẽ không đúng à."
"A."
Neo không tiếp tục tranh luận, hắn đúng là người thích hợp nhất để dò đường,
trực tiếp thân hóa thân thành khói đen mà chui xuống hang.
Qua khoảng chừng mười phút đồng hồ, khói đen bay lên phía trên, lộ ra bóng
dáng của Neo: "Có thể đi vào, không có vấn đề lớn, chúng ta không phải là
nhóm trộm mộ đầu tiên, a không, là người bảo tồn văn hóa."
"Ở trong đó có phải là trống không hay không?"
"Sẽ không, ta còn thấy một bộ thi thể, thời gian tử vong khoảng chừng hơn ba
trăm năm trước, thi thể duy trì tư thế xoay người, giống người đứng ngoài cửa
quán ăn, làm tư thế mời vào."
"Bên trong còn có đồ vật không?" Muri hỏi.
"Ta cảm thấy ngươi hẳn là phải dùng vẻ mặt vui mừng để hỏi câu này, dù gì thì
chúng ta sợ nhất là đi một chuyến tay không. Tốt, mọi người cùng nhau đi
xuống đi, cũng không cần để người ở ngoài trông coi cửa vào, dù sao thì nếu
đội trưởng của các ngươi chết ở bên trong, các ngươi một người sống sót trở về
cũng không có ý nghĩa gì, không phải sao?"
"Ngài dẫn đường đi, chủ nhiệm."
"Tốt, tất cả đi theo ta."
Neo lại hóa khói đen một lần nữa, chui vào trong hang, những người khác lần
lượt đi vào theo, Karen đi ở cuối cùng, Thiên Mị xuất hiện, ngưng tụ ra cánh
màu đen, trước khi tiến vào hang động, Karen nâng tay dùng cát để che lấp cửa
hang một chút.
Sau khi xuống phía dưới thì mới phát hiện, nơi này là một khe hở dưới mặt đất,
khúc chiết uốn lượn.
Nhưng trên khía cạnh này cũng có thể thấy được, đây không phải là ngôi mộ
được thiết kế.
Sau khi đặt chân xuống bên dưới, Neo cố ý nhìn về phía Karen đang thu hồi
cánh lại:
"Không thể không nói, ta thích cái bộ trang phục này."
Karen đáp lại nói: "Về sau nếu có cơ hội thì ngài có thể làm một cánh màu trắng
thánh khiết."
Neo tựa như là đang tưởng tượng hình tượng khi mình xuất hiện với đôi cánh
màu trắng sau lưng,
Sau đó lắc đầu:
"Ta từ chối."
Tiếp tục đi đường, rất nhanh, đám người nhìn thấy cái thi thể mà Neo nhắc đến
lúc trước ở một giao lộ rộng lớn dưới hầm mộ này, trên người thi thể có mặc
thần bào của Hoang Mạc Thần Giáo, toàn thân hiện ra ánh sáng màu bạc, giống
như là bị rót thủy ngân vào.
Hắn đang làm một tư thế mời vào, trên mặt còn mang theo ý cười, nhưng lại có
vẻ rất quỷ dị khi đặt trong bầu không khí này.
Philomena tới gần quan sát một chút, cô cũng không sợ hãi, nhưng lại nhìn về
hai cánh cửa ra vào phía trước một chút, nghi ngờ nói: "Chọn cửa nào?"
"Cô đúng là mang họ Filsher, nhưng Filsher cũng là gia tộc bên trong Trật Tự
Thần Giáo, cho nên, cô đã quên đi công việc cơ bản mình cần làm sao?"
"Chủ nhiệm?"
"Mỗi thần quan của Trật Tự Thần Giáo phản ứng đầu tiên khi nhìn thấy thi thể
hẳn là xem xét xem hắn còn có khả năng để thức tỉnh hay không, giống như là
một con chó trông thấy một cây cột điện thì lúc nào cũng chạy đến ngửi một
chút."
Karen mở miệng nói: "Tàn dư Ánh Sáng, ngài bây giờ là càng lúc càng làm càn
rồi đấy."
"Cho dù một ngày nào đó đầu óc của ta bị úng nước mà phản loạn Thần Giáo
thì nhiều nhất cũng chỉ là làm phá hư một chút thôi, còn cái tổ chức này của cậu
sau này lớn mạnh thì sẽ phá vỡ hết đấy.
Hô... Cảm giác nói ra hết bí mật trước mặt nhiều người như vậy, thật sự là có
một loại vui vẻ khó mà diễn tả bằng lời, Karen, cậu cảm thấy thế nào?"
Karen đi đến trước mặt cái "Thi thể mời khách kia", kiểm tra một chút nói:
"Không cảm giác được có năng lượng linh tính còn sót lại."
"Đó là bởi vì nó bị giữ ở bên trong." Neo đưa ngón trỏ ra, móng tay trên ngón
trỏ bắt đầu dài ra, sau đó đâm xuống giữa trán của thi thể này.
Móng tay của Dị Ma Khát Máu vốn là vũ khí của bọn hắn, bởi vì có thể mọc lại
và còn đủ sắc bén.
Sau khi đâm vào, ngón tay của Neo rút ra.
Từ trong khe hở giữa trán của thi thể, có chất lỏng màu xám bạc đang không
ngừng chảy tràn ra.
"Chúng ta nắm giữ manh mối bắt nguồn từ hơn ba trăm năm trước, vị thần quan
này rất có thể là một nhóm người nắm giữ manh mối và để cho manh mối tuồn
ra ngoài, cho nên, hiện tại để hắn chính miệng nói cho chúng ta biết một chút,
Sâu trong nơi này có thứ gì."
Neo nói xong nghiêng đầu, nhìn xem Karen: "Cậu lên đi, vị này cảnh giới
không thấp, ta không Thức tỉnh được, chỉ có cậu có thể, đến, để lộ một chút
năng lực cho những người đi theo cậu xem đi, quý ngài Karen. Inmerais.
Thuận tiện hỏi một chút, bị gọi tên thật trước mặt mọi người thì cậu có cảm giác
gì?"
Karen không phản ứng đến Neo, đi đến trước, giơ tay lên, chỉ vào bộ thi thể
trước mắt này.
Cùng với chất lỏng ở giữa trán đang không ngừng chảy ra, ở trên thi thể, bắt đầu
xuất hiện năng lượng linh tính rải rác lưu lại.
Dưới chân Karen xuất hiện một sợi Xiềng Xích Trật Tự, sau khi xoay quanh
một vòng, lan về hướng bộ thi thể này, sau đó bò lên trên, cuối cùng tiến vào
khe hở ở giữa trán.
"Người chết đang ngủ say của Hoang Mạc Thần Giáo, lấy danh nghĩa của
Karen. Inmerais ta, lệnh cho ngươi thức tỉnh!"
Bốn phía, yên tĩnh trở lại, chỉ còn âm thanh của chất lỏng đang không ngừng
chảy xuống.
"Ông!"
Con mắt của thi thể bỗng nhiên mở ra, ngay sau đó bắt đầu rít lên:
"Tất cả là âm mưu của Trật Tự!!!"