Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hắn có một đứa em trai, đi học ở trường học giáo hội, còn có cha mẹ... Nhưng

mà, ông chủ, ngài không cần lo lắng những việc này, ngài Alfred đã sắp xếp

xong xuôi vấn đề trợ cấp."

"Ừm."

Khoản trợ cấp này, không phải do Thần Giáo phát, mà là do mình phát.

Ở bên chỗ Neo cũng có truyền thống tương tự, trợ cấp dành cho thuộc hạ bị tàn

tật hoặc chết cũng không thấp hơn so với Thần Giáo.

Lúc này, bên ngoài có một chiếc xe lái đến, từ trên xe có một người đàn ông

trung niên thon gầy mặc đồ vest màu trắng bước xuống, ánh mắt của người đàn

ông trung niên đảo qua bảng hiệu của Nhà Tang Lễ, xác nhận một chút, sau đó

đi vào bên trong.

Pieck đứng người lên, đi ra tiếp đón, nhưng người đàn ông lại trực tiếp đi vòng

qua Pieck, đi tới trước mặt Karen, nghi ngờ nói: "À, xa xỉ như vậy sao? A, là

giả à."

Karen ngẩng đầu, nhìn xem người này, tay trái ném một tờ “phiếu điểm” cuối

cùng vào trong nồi, tay phải mở ra, thanh kiếm Diamance dựa vào góc tường

bay thẳng vào trong tay Karen, lưỡi kiếm chỉ về phía người đàn ông này.

"Này này này, đừng như vậy, đừng như vậy, ta là tới để phúng điếu."

"Thế nhưng ngươi không có đi theo quá trình nghi thức phúng điếu, nếu ngươi

đã tới nơi này, vậy ngươi nên rõ ràng nơi này lúc trước xảy ra chuyện gì, cho

nên đối mặt với kẻ lạ đến đây, cho dù ta có phản ứng hơi quá khích một chút thì

ta tin tưởng phía trên cũng có thể hiểu cho ta."

Karen không có che đậy sát ý của mình, lúc cái người lạ mặt trước mắt này

dùng thân pháp để lách qua Pieck, Karen đã có đầy đủ lý do đế tấn công hắn.

Cho nên, dọn nhà đúng là nhất định phải dọn, mình đã vượt qua thời điểm khó

khăn lúc đầu, mà công việc hiện tại của mình thật sự dễ chuốc thù oán, nếu còn

sống ở đây thì quả thật không thích hợp.

"Đúng đúng, là do ta sơ sót."

Người đàn ông đi về phía Pieck, ký tên lên cuốn sổ phúng điếu, sau đó lấy ra

một phong bì tiền có cột dây đen, đưa cho Pieck, điều này có nghĩa hắn ta thật

sự đến đây để phúng điếu.

"Ngài Gus, cảm tạ ngài." Pieck cúi nửa đầu với người đàn ông.

Gus đáp lễ: "Xin nén bi thương."

Sau khi xong phần quá trình, Gus đi đến trước mặt Karen, ngồi xuống, còn chủ

động đưa tay cầm lấy một xấp "Phiếu điểm" học dáng vẻ lúc trước của Karen

mà đốt.

"Ta tên là Gus. Rander. Sarin, địa huyệt* vĩ đại là nơi trở về cuối cùng của lòng

ta."

* tương tự với một hang động ngầm dưới lòng đất.

Tín ngưỡng Địa Huyệt?

Địa Huyệt Thần Giáo... Thật ra cũng không được gọi là thần giáo, bởi vì ở trong

kỷ nguyên trước, nó cũng không có Chủ Thần, thậm chí, cũng không có một tín

ngưỡng riêng, nó là giáo hội tạo thành từ bảy vị Thần linh, có thể hiểu thành

một cái công hội.

Trong bảy vị Thần Linh này, chỉ có một là xuất thân từ con người, sáu vị khác

không phải yêu thú thì là dị ma, bọn họ có một điểm chung, đó chính là kính

ngưỡng địa huyệt, bởi vì tương truyền rằng năm đó bảy vị Thần này đều nhận

được kỳ ngộ từ một địa huyệt, mà địa huyệt này cũng không có một vị trí cụ

thể, bởi vì bảy vị Thần kia trước khi trở thành Thần cũng chưa từng gặp nhau,

những lời miêu tả về địa huyệt giống như "Sự gợi mở từ giấc mơ".

Bởi vậy, mặc dù gọi Địa Huyệt Thần Giáo, nhưng không có Thần Địa Huyệt tồn

tại, mà chỉ là một đám Thần linh kính ngưỡng địa huyệt cùng nhau xây dựng

giáo hội.

Mà địa vị của Địa Huyệt Thần Giáo, không khác với Pamirez Giáo nhiều lắm,

khác nhau ở chỗ, Pamirez Giáo là gần đây mới trở thành Thần Giáo phụ thuộc

Trật Tự Thần Giáo, mà Địa Huyệt Thần Giáo ở trong giai đoạn đầu của kỷ

nguyên này đã như vậy.

Trong kỷ nguyên trước, là chiến tranh giữa phe của Thần Ánh Sáng và phe

Thần Vĩnh Hằng, Thần Trật Tự chiến đấu ở bên phe của Thần Ánh Sáng, bảy vị

Thần của Địa Huyệt Thần Giáo thì đứng bên cạnh Thần Trật Tự mà cùng nhau

xuất chiến.

Có người cho rằng đây là sự sắp xếp của Thần Ánh Sáng, nhưng càng nhiều

người tin rằng, bọn họ là một nhóm thần tùy tùng đi theo Thần Trật Tự sớm

nhất.

Bởi vì ở trong giai đoạn giữa kỷ nguyên trước, từng có mấy vị Chủ Thần cùng

hợp tác, chuẩn bị phân giải bí mật của cái gọi là "Địa huyệt", bởi vì bọn họ cảm

thấy trong này có lẽ được chôn giấu rất nhiều truyền thừa từ kỷ nguyên trước, là

Thần Trật Tự đứng lên, cản lại mấy vị Chủ Thần kia, bên trong thần thoại tự

thuật rõ ràng ghi lại rằng lúc ấy Thần Ánh Sáng còn tự mình đứng ra hòa giải

mối mâu thuẫn này.

Đợi đến thời kỳ cuối kỷ nguyên trước, Thần Ánh Sáng đã mất tích, thời kỳ

Thần Trật Tự khống chế, Chủ Thần hoặc là Thần chi nhánh của rất nhiều Thần

Giáo đã gặp phải sự trấn sát của Thần Trật Tự, mà bảy vị Thần của Địa Huyệt

Thần Giáo thì vẫn luôn an toàn.

Sau khi bước vào thời kỳ này, Thần linh của hai bên đều không có ở đây, Địa

Huyệt Thần Giáo vốn là một cái tổ chức vô cùng lỏng lẻo nên Địa Huyệt thần

giáo vì sự tồn tại của mình chỉ có thể phụ thuộc vào Trật Tự Thần Giáo thêm

một bậc nữa, trong rất nhiều cơ sở nghiên cứu của Trật Tự Thần Giáo đều có tín

đồ của Địa Huyệt tồn tại.

Cho nên, nhận biết bây giờ của thần quan Trật Tự đối với Địa Huyệt Thần Giáo

trên cơ bản đều là... Tùy tùng của Thần Giáo mình.

Những tín đồ Địa Huyệt Thần Giáo này thậm chí có thể cùng giống với tín đồ

Trật Tự mà hô to: "Ca ngợi Thần Trật Tự." Bởi vì trong nhận biết của bọn họ,

thân phận của mình trong Địa Huyệt Thần Giáo càng giống như là mình gia

nhập vào trong một cái công hội.

Alfred từ rất sớm đã bắt đầu xây dựng tổ chức dị ma nhỏ, nếu so sánh trên hình

thức, thật ra cũng tương tự Địa Huyệt Thần Giáo.

"Có việc gì?" Karen hỏi.

"Vừa tới thành phố York, đã sớm biết chuyện của ngài, lại nghe nói khoảng thời

gian trước vừa có một vụ án ám sát, ừm, ta nhận được một chút tin tức, cho nên

muốn đến để xem thử, không nghĩ tới ngài đã trở về."

"Chuyện gì?" Karen lại hỏi thêm một lần.

"Không có việc gì, chỉ là nghĩ đến quen mặt một chút, tạo dựng quan hệ, rất đơn

giản."

"À."

Karen bắt đầu tiếp tục đốt vàng mã, Gus hỗ trợ đốt.

Sau một hồi lâu trầm mặc, Gus nhịn không được hỏi: "Ngài không có lời gì có

thể nói sao?"

"Thật xin lỗi, bây giờ không có quá nhiều cảm xúc để tán gẫu."

"A, ta có thể hiểu được, không có việc gì."

"Nếu như nếu cố gắng nói chuyện, vậy bản thể của ngươi là cái gì?"

"A ha, đương nhiên, rất tình nguyện thể hiện cho ngài xem."

Gus run run cơ thể, phần da phía ngoài quần áo, hai tay và mặt, tất cả đều biến

thành xương trắng, óng ánh sáng long lanh:

"Đây chính là bản thể của ta, mỗi đêm ta đều sẽ dùng bàn chải đánh răng cẩn

thận chải chuốt xương cốt của ta, thế nào, cực kỳ bóng loáng đấy nhỉ?"

"Ừm."

"Ngài có thể đưa tay kiểm tra."

"Không cần."

"A, được rồi."

Gus biến trở về bộ dáng con người, trên mặt mang theo một chút tiếc nuối

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK