Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Karen cúi đầu xuống, phát hiện một đống giáp da dưới chân đội trưởng, dao

găm và giày, anh đương nhiên cũng biết rõ những thứ này là lấy từ đâu ra.

Giáp da và giày thì Karen cũng không có hứng thú, đều là đồ của nữ, anh ta

cũng không cần đến, về phần dao gắm sau khi Karen cầm lên ước lượng mấy

lần, anh ta đã có được thanh kiếm Lưu Tư, cho nên cặp dao găm này lại trở nên

thừa thãi.

Cho dù để cho sau này Eunice dùng, mình cũng có thể dùng phiếu điểm tích lũy

được mà mua đồ mới, để cô ấy dùng đồ cũ của người khác, trong lòng mình

cũng sẽ không thoải mái.

Pall nếu như có thể biến trở về thành người, thì cũng giống vậy.

"Tôi đều không cần đến chúng."

"Tốt, vậy ta phụ trách đem bọn nó xử lý, đến lúc đó sẽ đưa phiếu điểm cho cậu."

"Cảm ơn đội trưởng."

"Không cần phải cảm ơn, ta chẳng hề làm gì." Neo đi đến trước thi thể của

Tarina, giơ tay lên, "Ánh Sáng —— Đốt diệt!"

Một đám lửa xuất hiện trong lòng bàn tay của Neo, bao trùm trên thi thể của

Tarina rồi biến nó thành tro tàn.

Karen nhìn xem bóng lưng của đội trưởng, thầm nghĩ: Không phải là ngài đang

diễn trò à?

Có điều, Karen cũng rõ ràng, đây cơ bản là sự đáp lại của đội trưởng với việc

mình sử dụng thuật pháp Ánh Sáng lúc nãy.

"Đội trưởng, tiếp theo thì sao, tiếp tục ngắm trăng sao?"

"Cậu nhìn trên trời xem."

Karen ngẩng đầu, nhìn về phía không trung, phát hiện có một đám bóng mờ

đang bay qua.

"Quân đồn trú đã xuất phát, nếu như bên trong cao ốc giáo vụ của Luân Hồi

Thần Giáo không chịu đầu hàng, thì sẽ phát động tấn công, sau khi trời sáng, rất

nhiều tiểu đội Đòn Roi Kỷ Luật chắc sẽ nhận được nhiệm vụ quét dọn nơi

truyền giáo và sản nghiệp của Luân Hồi Thần Giáo ở địa khu Thành phố York,

a, là tiêu đội của toàn Đại khu Wien sẽ nhận được nhiệm vụ này; nhưng những

thứ này không có gì liên quan đến tiểu đội của chúng ta, bởi vì ngày mai chúng

ta sẽ tiếp tục chịu trách nhiệm cho nhiệm vụ bảo về Thần tử của Pamirez giáo."

"Nói cách khác, buổi ngắm trăng đêm này kết thúc rồi phải không?"

"A, còn có một việc nữa." Neo duỗi ra ngón tay, chỉ chỉ vào huyệt thái dương

của mình, nói: Dạo gần đây đầu óc của ta xuất hiện một vài vấn đề."

Karen cười, nói: "Trước đây tôi đã xem qua không ít sách về phương diện tâm

lý học, tôi có thể giúp ngài đưa ra vài lời khuyên về việc điều trị tâm lý."

Neo hỏi: "Thật sự sẽ có tác dụng sao?"

"Ít ra thì lấy trình độ của tôi thì có thể đảm bảo sẽ không xuất hiện những tác

dụng phụ khác."

"Vậy thì tốt, chúng ta tìm một quán cà phê, vừa uống cà phê vừa làm tâm lý trị

liệu."

"Đội trưởng, tôi còn có một chuyện."

"Cậu cứ nói."

"Lần trước Fanny giúp tôi cải tiến khẩu súng lục kia, cũng có thu tiền phí."

Neo nhìn xem Karen,

Karen cũng nhìn xem Neo,

Hai người đứng nhìn nhau trong con phố được bóng tối bao phủ.

Rốt cục,

Neo hít sâu một hơi, nói: "Ta cho rằng cậu sẽ nói, tôi chỉ là đang nói đùa với đội

trưởng mà thôi, rồi sau đó thu hồi lời vừa rồi."

"Tôi vừa mới chuẩn bị thu lại lời nói, nhưng là do đội trưởng ngài mở miệng

trước."

"Tốt a, nếu như thật sự có tác dụng mà nói thì số phiếu điểm hôm nay ta cho

cậu mượn thì không cần phải trả lại, xem như tiền chữa bệnh, điều kiện tiên

quyết là, việc trị liệu nhất định phải có hiệu quả."

Quân đồn trú đã đuổi đến trước cao ốc, hoàn thành xong việc bao vây nó

Trật Tự Vương Tọa vẫn còn đang duy trì, đàm phán cũng đang tiến hành.

Trật Tự Thần Giáo chỉ đưa ra một điều kiện, hoặc là đầu hàng vô điều kiện,

hoặc là, toà cao ốc giáo vụ này sẽ bị xóa đi trên bản đồ quy hoạch thành phố.

Đại Chủ Giáo Sacco ở trong đã tuyên bố sẽ từ bỏ sử dụng vũ lực, nhưng cần

chờ đến thần chỉ tuyên chiến mới có thể tiến hành bước kế tiếp.

Điều này mang ý nghĩa, ông ta là chuẩn bị đầu hàng, nhưng cần danh chính

ngôn thuận đầu hàng, chứng minh mình là tù binh, mà không phải kẻ phản giáo.

Cái này nhìn như là một bước không cần thiết, nhưng đối với Sacco một đám

thần quan bên trong cao ốc giáo vụ mà nói thì đây là một chuyện rất quan trọng.

Như thế thì sau khi chiến tranh kết thúc, chỉ cần Luân Hồi Thần Giáo vẫn còn,

vậy thì bọn họ còn có thể dùng thân phận tù binh bị phóng thích để trở về Luân

Hồi Thần Giáo.

Eisen thì ngồi với vợ mình đang bị thương ở bên đường, phía trước đó là một

đám quân đồn trú đã dàn quân xong trước cao ốc.

"Không nghĩ tới, đồng đội của Richard lợi hại như vậy." Kaixi nói.

"Ừm." Eisen nhẹ gật đầu.

"Nếu như không có sự xuất hiện của cậu ta, thì có phải đêm nay Richard nhà

mình sẽ trở thành cô nhi rồi phải không?" Kaixi hỏi.

"Nó còn có ông nội, còn có cô, không có chúng ta, nó cũng không phải một

mình."

Kaixi cảm thấy miệng vết thương của mình lại bắt đầu đau đớn, sau đó, bà có

chút u oán mà nhìn sang chồng mình, thế mà để mình nằm ngang dưới đất, lớp

xi măng dưới đầu rất cấn người, thế mà không có để đầu mình lên trên đùi.

"Eisen, ông đi tìm bác sĩ tâm lý xem một chút đi."

"Không cần."

"Nếu như ông không đi, tôi sẽ chính thức ly hôn, sau đó tìm cho Richard một

người cha ghẻ."

"Được."

" … " Kaixi.

Lúc này, một con diều hâu hình thể to lớn bay tới từ không trung, sau đó ở phía

trên biến thành một quyển trục màu đen rơi xuống, Deron đưa tay bắt được, đi

tới cửa cao ốc giáo vụ cũng chính là biên giới của trận pháp.

Tại phía đối diện, Đại Chủ Giáo Đại khu Wien của Luân Hồi Thần Giáo đang

đứng đấy, ở phía sau ông ta, là một đám thần quan đã chỉnh chu lại thần bào

trên người mình, mọi người đều đang đợi bị bắt, chỉ còn thiếu một bước quy

trình cuối cùng.

Deron mở ra quyển trục ngay trước mặt của mọi người.

"Lấy danh nghĩa của Trật Tự, Thần chỉ của Nguyên Lão Hội: Bởi vì…"

Lúc vừa tuyên đọc đến nơi đây, Deron cũng bất ngờ một chút, ông ấy đã dự

đoán nội dung bên trong Thần chỉ có thể sẽ xuất hiện lý do tuyên chiến, rốt cuộc

lần này là có sẵn, nghe nói còn người và tang vật đều bắt được, nhưng không

nghĩ tới thế mà lại là cái này.

Đương nhiên, những lý do thật sự để tuyên chiến có thể nói qua loa, mà lý do

tuyên chiến viết ở trên Thần chỉ, thì phải đàng hoàng một chút.

Có điều, ông ta cũng không có ý bất mãn với cái lý do này, trái lại làm cho ông

ta vô cùng hài lòng, hài lòng đến nỗi khuôn mặt đầy nếp nhăn vào lúc này lộ ra

một vẻ tươi tắn lạ thường.

Bởi vì lúc này mới phù hợp với phong cách của Trật Tự Thần Giáo, lúc này mới

phù hợp với uy nghiêm của Thần Trật Tự!

Ông lớn tiếng mà tiếp tục tuyên đọc:

"Bởi vì sự tồn tại của Luân Hồi Thần Giáo, phá hủy trật tự vốn có giữa sự sống

và cái chết, cho nên Trật Tự Thần Giáo chúng ta, tuyên chiến với Luân Hồi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK