Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vì sao?”

“Ta từng đề nghị với chủ, để ngài ấy lựa chọn một người thừa kế để giáng lâm

trong kỷ nguyên sau.”

Ý của Leftina đó là cô từng đề nghị Thần Trật Tự dựa vào cơn nghiện đói mà

lựa chọn trước một cái vật dẫn từ trong dòng sông tương lai, sau đó nuốt chửng

hắn để rồi tự cách tân bản thân, mà Karen sẽ là một vật hi sinh.

Karen mỉm cười nói: “Ta cảm thấy, đây là một cái phương pháp tốt.”

Ngay từ đầu thì Karen cũng từng nghi ngờ như thế, rằng có phải số mệnh của

mình là vậy hay không, đã định sẵn sẽ trở thành vật dẫn cho vị kia.

Chỉ có điều về sau anh phát hiện vị kia có vẻ cũng không có ý định này, mà

mình thì cũng không còn để ý chuyện này như trước nữa.

Giữa anh và vị kia cũng không tiếp xúc nhiều, lần “Gặp mặt” thật sự vẫn là khi

vị kia mượn cơ thể ông nội mình để xuất hiện trên thế gian, nhưng quan hệ của

song phương cũng vô cùng hài hoà.

Quan hệ trong hiện thực cũng sẽ không tệ, bởi vì các bên cũng không chiếm lấy

lợi ích gì từ đối phương.

“Xin ngài giáng tội.”

“Không, không cần, nói lời trong lòng thì ta ngược lại ta cũng rất hy vọng vị kia

có thể giáng lâm, sau đó ta hiến tế chính mình để vị đó tiếp tục chủ trì kỷ

nguyên Trật Tự mới.”

Cô bé đặt một tay trước ngực, cất tiếng nói: “Ta cảm nhận được sự thành kính

của ngài, ta càng cảm nhận được khí phách của Thần, ngài và chủ rất giống.”

“Ngươi quá khen, so với hắn thì ta kém hơn rất nhiều.”

“Đó chỉ vì thời đại thuộc về ngài còn chưa chính thức mở ra, ngài sẽ dẫn dắt

Trật Tự, viết lên chương nhạc hoa lệ mới.”

“Cảm tạ lời chúc phúc của ngươi.”

Phía trên màn trời Kỵ Sĩ Thánh Quang Leftina giang hai cánh tay, một bộ váy

dài trắng noãn xuất hiện tại trên người để cho cô trong càng cao quý và thánh

khiết hơn những Nữ Thần hệ Nguyệt.

Có lẽ cô cũng không thích loại trang phục như vậy, nhưng thích xem sự tương

phản này như một trò đùa ác ý, bao quát cả danh hiệu Kỵ Sĩ.

Nữ Thần Đêm Tối giống như đã bỏ đi chống cự, bởi vì cô ta rõ ràng rằng việc

chống cự đã không có ý nghĩa, chỉ có thể biến thành bối cảnh cuối cùng cho

đám Trật Tự tìm niềm vui.

“Ta không thể nào hiểu được sự truy cầu gần như bệnh hoạn của đám Trật Tự

các ngươi, thân là Thần lại nghĩ đến việc sáng lập một cái thế giới không có

Thần, chính các ngươi chẳng lẽ không cảm thấy cực kỳ mâu thuẫn sao?”

Leftina mở miệng nói: “Đói bụng phải ăn, khát cần uống nước, mệt nhọc thì

ngủ, đây là bản năng không có gì khác với động vật;

Ở trong xã hội loài người nếu như chỉ đơn giản là đứng trên góc nhìn của giai

tầng mà quan sát, chỉ làm việc dựa theo sự thúc đẩy của lợi ích giai tầng thì đó

cũng chỉ là ánh mắt nhỏ hẹp và cách cục nhỏ hẹp.

Lý tưởng chân chính phải là xuyên qua sự trói buộc giai tầng; khát vọng chân

chính phải là chiếu rọi bầu trời càng rộng lớn hơn.

Các ngươi tự khoe là Thần cao cao tại thượng, nhưng đối với thế giới này mà

nói thì cũng chỉ là một đám dã thú làm theo bản năng mà thôi.”

Nữ Thần Đêm Tối: “Thế nhưng trên thực tế lại là thế giới này đang kêu gọi

chúng ta, thế giới này không thể rời bỏ chúng ta.”

“Vậy thế giới này cũng là một con dã thú.”

Nữ Thần Đêm Tối: “…”

Leftina phát ra tiếng cười như chuông bạc:

“Cho nên chúng ta mới có thể dùng Trật Tự để cải tạo thế giới này.”

...

Dikno: “Không hổ là Ky Sĩ Thánh Quang.”

Alfred: “Xuất phát từ bút ký của thiếu gia.”

Dikno hiểu ra, thì ra Leftina chỉ là đang truyền lời, nhưng hắn vẫn là tràn đầy

cảm thán nói: “Cho nên, thiếu gia không hổ là chủ, ta nghĩ xem như là Thần

linh cũng rất khó có được quyết đoán để cải tạo thế giới này, hoặc là dứt khoát

chẳng dám nghĩ đến.”

“Thiếu gia, cũng tìm tòi và cảm ngộ ra từng bước một...”

Nói đến một nửa, Alfred ngừng lại, bởi vì hắn chợt nhớ tới lần thứ nhất “Nhìn

thấy” thiếu gia, bài hát mà thiếu gia hát kia.

Dikno nghi ngờ nói: “Thế nào?”

“Thiếu gia đã sớm nắm giữ chân lý, đồng thời lần lượt tiến hành kiểm nghiệm

trong thực tiễn.”

...

“Các ngươi sẽ không thành công, ta rất tò mò nếu như các ngươi biết sau khi

các ngươi chết hết thế giới này sẽ biến thành dáng vẻ ban đầu thì sẽ là một loại

cảm giác thất bại như thế nào?”

Leftina đáp: “Cái chết … không, sự hi sinh chính là một trong những thứ chúng

ta truy cầu.”

“Ha ha … ha ha ha ha...”

Nữ Thần Đêm Tối bắt đầu tự đốt, cả ba trước đó đã giúp Trật Tự tiêu diệt ba

quân đoàn, hiện tại, cô ta không muốn tiếp tục bị xem như trò chơi.

Leftina cũng bắt đầu tự đốt, hai vị Nữ Thần bắt đầu bố trí truyền thừa của mình

trong ngọn lửa.

Nữ Thần Đêm Tối cũng giống như những vị trước đem truyền thừa ban cho Dạ

Thần Giáo, mà Leftina thì tuân theo truyền thống Trật Tự mà trục xuất truyền

thừa của mình.

Tiếng thương tiếc lại vang lên lần nữa. Lần này, là ba vị đại nhân ngã xuống

toàn bộ, tâm tình bi thương càng thêm đậm sâu.

Đại tế tự giơ tay lên, giọng nói của hắn dưới sự khuếch đại của thuật pháp âm

thanh mà lấn át gió tuyết, truyền lại đến trong tai của mỗi thần quan Trật Tự,

sau đó không lâu, tự nhiên cũng sẽ truyền khắp toàn bộ Trật Tự Thần Giáo:

“Không cần đau thương, càng không cần bi ai, chỉnh đốn tâm trạng, nở nụ cười

trên mặt, chờ đến trình tự của mỗi chúng ta, bởi vì, đây là sự lãng mạn lớn nhất

của mỗi thần quan Trật Tự. Càng phải vui vẻ, càng phải may mắn, các tiền bối

có thể chết để tiến vào Kỵ Sĩ Đoàn trong cả kỷ nguyên dù sao cũng là thiểu số

trong thiểu số, bọn họ hâm mộ các ngươi đến dường nào vì có thể gặp được thời

điểm tốt như bây giờ!”

Không khí đau thương, tinh thần sa sút ở trong căn cứ hậu cần lúc này bị quét

tan, ngược lại biến thành tiếng hô vang đồng thanh:

“Ca ngợi Thần Trật Tự vĩ đại!”

Đại tế tự nghiêng đầu, nhìn về phía Karen lại vừa trở về, có thể cảm giác được

rõ ràng sự mệt mỏi của Karen hiện tại.

Đại tế tự: “Tạ ơn.”

“Đây là chuyện cần làm, ngài quên sao, Đại tế tự, ta đã từng nói, ta muốn cử

hành một hồi tang lễ cho bọn họ.

Thần hoả càn quét màn trời thật giống như từng cái xác được đẩy vào lò thiêu.

Những thần cách bị trục xuất kia tựa như tro cốt lấy ra ngoài.”

“Ha ha, cho nên, chúng ta đều là khách hàng của ngươi?”

“Đúng vậy, không sai, chăm sóc cho người đã khuất là chức trách của ta; mặt

khác, chúng ta còn muốn dẫn dắt người sống, tiếp tục sống cho thật tốt.”

“Nhà tang lễ mà lúc trước ngươi mở tên là gì? Nhà tang lễ Pavaro?”

“Không, là Nhà tang lễ Inmerais.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK