Mục lục
Số 13 Phố Mink
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiers giơ cánh tay lên,

Trầm giọng nói:

"Ngọn Giáo Trừng Phạt."

Một Ngọn Giáo Trừng Phạt lơ lửng trên đầu của hắn, tỏa ra khí thế hủy diệt.

"Kết thúc rồi, Pavaro."

Nhưng mà, đang lúc cánh tay Thiers quơ về phía trước, một vòng sáng màu

hồng phấn bỗng nhiên tản ra trước mặt hắn ta, từ bên trong lộ ra ảo ảnh của một

người phụ nữ, cô ta đang niệm chú:

"Thần nói: Ta lựa chọn bước vào trong biển cả giá lạnh, để lại sự ấm áp cho

những chị em."

Nước biển giống như là xuất hiện từ hư vô, lơ lửng trên không trung, bao phủ

xung quanh Thiers lại.

Thiers cũng không có gì hốt hoảng, chỉ là yên lặng gọi ra ba tấm vách màu đen

bảo vệ xung quanh người, sau đó để cho Ngọn Giáo Trừng Phạt trực tiếp nổ

tung tại chỗ.

"Oanh!"

Thiers đáp xuống trên mặt đất, vụ nổ lúc nãy làm cho đầu óc hắn có chút mơ

màng, cơ thể bởi vì có đã sớm có phòng ngự nên cũng không có tổn thương gì,

mà kết giới ý đồ bao vậy hắn cũng đã bị phá hủy.

Thế nhưng là, phía trước cũng đã không thấy bóng dáng của Pavaro.

Bốn cái người áo đen bước đến sau lưng Thiers, Thiers hơi lườm bọn hắn, lúc

muốn răn dạy, trong đầu bỗng nghĩ đến câu nói lúc trước của Pavaro: "Chúng ta

không phải là cùng một loại người..."

"Là người của Mills giáo, đồng phạm của hắn đã xuất hiện."

Thiers ngẩng đầu, nhìn thoáng qua ánh trăng đêm nay, bởi vì mưa, cho cũng

không nhìn rõ mặt trăng sau đám mây lắm, đêm nay rất yên tĩnh, ở mái nhà

đằng xa cũng chỉ có chó mèo đang chạy, mang đến một chút động tĩnh và sức

sống.

"Tiếp tục đuổi theo."

"Vâng, đội trưởng."

...

"Annie, bà không nên tới đây." Pavaro nói, "Kẻ truy sát tôi, không chỉ có đám

người kia."

"Cũng đã đến đây rồi, nói vài lời có ích đi."

"Kế hoạch của tôi thất bại, bởi vì Thuật phán quan thẩm phán tôi, là kẻ đứng

sau bọn chúng."

"Lời này bây giờ còn có ích gì sao?"

"Bà buông tôi xuống, trực tiếp rời khỏi Yorktown, bà còn có cơ hội sống."

"Lại nói nhảm."

"Tôi không có cách nào."

"Thật ra từ sớm ông đã không còn cách nào, từ lúc ông lựa chọn bắt đầu báo cáo

việc này lên phía trên."

"Đúng thế."

"Biện pháp sáng suốt nhấtchính là, rời khỏi Yorktown, đến đại khu của quốc gia

khác để báo cáo, nhưng cái này cũng không thực tế, việc ông điều tra đã sớm bị

chúng phát giác, nhưng nếu như ông không điều tra, lại có thể báo cáo cái gì?"

"Annie, bà cũng bắt đầu nói nhảm rồi."

"Cái lễ đường đằng trước là của Vực Thẩm Thần Giáo, tôi dìu ông qua phía bên

kia đi."

"Vô dụng, Vực Thẩm thần giáo là không dám nhúng tay vào việc nội bộ của

Trật Tự Thần Giáo."

"Tôi sao lại nghe được lúc ông nói mấy lời này, còn mang theo cảm xúc kiêu

ngạo?"

"Có sao?"

"Có. Mặt khác, mục đích ông trốn đi là vì cái gì? Ông còn có những biện pháp

khác sao?"

"Nguyên nhân là, muốn thử trốn đi, ra đại khu nước ngoài tìm kiếm thời cơ để

báo cáo."

"Lý do này chính ông lúc nãy cũng thừa nhận nó là lời nói nhảm."

"Lý do thật sự, đơn giản cũng không muốn ngồi không ở đó mà chờ đợi vô

nghĩa, dù gì cũng đều phải chết, nhưng cái chết có lẽ cũng là một sự giải thoát.

Cho nên, bà thật sự không nên ra đây, thật có lỗi với bà, Annie."

"Tôi có dự cảm, thời gian của chúng ta cũng không còn nhiều, cho tôi muốn nói

vài thứ có ích."

"Bà cứ nói."

"Tôi đã đem bút ký điều tra của chúng ta, giao cho người mà ông đã sắp xếp

đến."

"Người mà tôi sắp xếp đến?"

"Ừm, là một chàng trai trẻ rất tuấn tú."

"A, là cậu ta à. Cậu ta không phải do tôi sắp xếp đến, nhưng tôi biết rằng cậu ta

không phải là người bình thường, tôi còn phải cảm ơn cậu ta vì cái bật lửa."

"Không quan trọng, ít ra chúng ta cũng rõ ràng sau khi chết, còn có một người

vẫn đang tiến hành điều tra, dù chỉ là hi vọng xa vời, nhưng ít nhất vẫn còn hy

vọng."

"Bà nói không sai."

Lễ đường của Vực Thẩm Thần Giáo ở ngay phía trước, cách một con sông chảy

qua thành phố, phía trên có một cây cầu cho người đi bộ.

Annie đỡ lấy Pavaro đi tới trên cầu, lúc bước đến giữa cầu, phía trước xuất hiện

một bóng người mặc đồng phục màu đen, trên đồng phục màu đen có in một tia

sét màu đen mà rất nhiều hung thú đã bị trấn áp trong lịch sử của Trật Tự Thần

Giáo;

Đây là... quần áo của Quan Tài Quyết.

Pavaro mở miệng nói: "Ngài Quan Tài Quyết Luke."

Luke giơ tay lên, một thanh kiếm màu đen, xuất hiện trong tay của hắn;

Âm thanh của hắn ta khàn khàn truyền đến:

"Đồng đảng của ngươi, là tên tín đồ Mills giáo này hay sao?"

Annie cười nói:

"Đúng vậy, tôi làm việc ở cửa hàng điểm tâm, bởi vì lớn tuổi, người khác lấy

phí 40 Rael, tôi chỉ lấy 20 Rael, cứ như vậy, việc buôn bán của tôi cũng không

quá tốt, chỉ có thể dựa vào việc hỗ trợ quét dọn và vệ sinh mà kiếm thêm một ít

trợ cấp.

Vị Quan Tài Quyết này, ngài đã đi qua điểm tâm cửa hàng sao?

Chúng tôi phục vụ phân nửa linh hồn a, ngoại trừ việc trực tiếp giao lưu, thì

những phương án phục vụ khác đều có thể."

"A."

Luke cười một tiếng, thanh kiếm trong tay, bắt đầu bồng bềnh.

Pavaro mở miệng nói: "Bà đang suy nghĩ gì đấy, Annie, ngài Quan Tài Quyết

sao có thể đến những chỗ đó, ngài ấy sẽ cảm thấy thấp hèn, sẽ cảm thấy không

phù hợp với thân phận của ngài."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK